Vịnh Tokyo là một hải cảng của Tokyo, muốn truyền thừa tới núi Phú Sĩ, phải tới vịnh Tokyo trước thì mới được, bình thường nơi này có thuyền lui tới thường xuyên.
Nhưng mà.
Lúc này sắc trời vừa mới mờ tối, hải cảng lớn nhất Tokyo không chỉ không thấy một con thuyền nào, thậm chí ngay cả bóng người cũng không có.
Gió biển xung quanh cũng im một cách khó hiểu, bầu không khí vô cùng khẩn trương.
- Anh, nơi này là hải cảng Tokyo sao, sao không có một bóng người vậy?
Quá kỳ lạ, đây không phải là lần đầu tiên cô tới Tokyo, cô cũng từng tới hải cảng này rồi, cho dù là buổi tối nơi này vẫn có thuyền ra vào, hôm nay đúng là kỳ lạ.
xung quanh hải cảng vốn vô cùng trống vắng, trong chớp mắt như sương mù nhanh chóng tan đi, lộ ra một cảnh tượng khác.Cảng vẫn là cảng, nhưng xung quanh cảng có không ít chiến hạm, xe tăng, họng súng tối đen chĩa về phía du thuyền của Mạc Phàm.
Trên bầu trời có xe trực thăng quân dụng bay trong không trung, trên máy bay đều lóe sáng ánh sáng màu đỏ do súng ngắm bắ n ra, chĩa về phía mi tâm và trái tim của đám Mạc Phàm.
Du thuyền của đám Mạc Phàm không nhỏ, nhưng bị nhiều quân hạm, xe tăng, máy bay quân dụng vây quanh như thế, lập tức như cá heo bị một đám cá mập vây quanh.
Ngoại trừ những vũ khí hiện đại hóa ra, hơn ngàn người xếp thành thế trận ở đối diện, khiến quanh cảng nước không ngấm qua được.
Những người này cầm vũ khí khác nhau, mặc trang phục bình thường của nhân viên.
Nhưng khí tức quỷ dị tỏa ra từ người bọn họ, rõ ràng là hơn một ngàn người này không có một ai bình thường.
Thế trận khổng lồ, bầu không khí yên tĩnh, mang theo uy áp vô hình đè về phía đám Mạc Phàm.
Ở đây ngoại trừ Mạc Phàm ra, những người khác đều hít vào một hơi khí lạnh.
Bọn họ vừa đến Nhật quốc, còn chưa gặp Abe Seimei, thậm chí còn chưa thấy nhà Miyamoto, đã gặp “nghi thức nghênh đón” như vậy trước, đổi lại là ai chỉ sợ chân đã nhũn ra không đứng vững.
May mà Mạc Phàm phát hiện ra chuyện này, nếu không có khả năng bọn họ bị người ta chém một đao, bị đạn bắn nát, cũng không biết là ai làm.
Cho dù là Ngao Thiên cũng hơi ngỡ ngàng, tuy ông ta là cao thủ Thần Cảnh, cộng thêm là Long Tộc, thực lực mạnh đến mức gần như có thể khinh thường mọi thứ.
Nhưng Long Tộc Thần Cảnh cũng có cực hạn, ông ta không sợ máy bay quân dụng, cũng có thể coi như không có xe tăng, nhưng những vũ khí trên quân hạm khiến ông ta e sợ, nhất là vũ khí đặc biệt một chút, chưa b ắn ra đã khiến tim ông ta đập nhanh rồi.
Mạc Phàm chỉ hơi nhíu mày, sau đó nhanh chóng khôi phục như thường.
Những vũ khí khí và người đánh số mới xuất hiện trước mặt đám Mạc Phàm, một chiếc máy bay quân dụng lái tới, đứng trên bầu trời trước Mạc Phàm 10 mét.
Trên máy bay trực thăng, một người đàn ông mặc tây trang màu đen đi đến cửa cabin, không cần dù để nhảy nhảy từ trên máy bay trực thăng xuống.
“Rầm!” Mặt đất tứ phân ngũ liệt, người đàn ông chỉ phủi bụi trên người, bình yên đi từ trong bụi ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đám Mạc Phàm.
- Mạc tiên sinh đúng không, tôi là Ishii Koro đội trưởng của 730 binh sĩ.
- 730 binh sĩ?
Mạc Phàm nheo mắt lại, lộ ra chút nghi ngờ.
Nhật quốc thua trận ở chiến tranh thế giới lần hai, dựa theo ước định Nhật quốc chỉ có đội tự vệ, không thể có quân đội, vậy mà ở đây xuất hiện 730 binh sĩ, mà mỗi người đều không phải binh sĩ bình thường.
- Binh sĩ này là binh sĩ đặc biệt dùng để nghiên cứu và đối phó tu sĩ, không khác Long Tổ Hoa Hạ chúng ta lắm, nhưng hung tàn hơn nhiều, 731 binh sĩ tiếng xấu vang xa ở chiến tranh thế giới thứ hai là binh sĩ cấp dưới của 730 binh sĩ này, binh sĩ này cũng thí nghiệm như 731 binh sĩ kia, chẳng qua đối tượng nhằm vào là tu sĩ và dị năng giả, cho nên không nổi tiếng như 731 binh sĩ kia, vậy mà binh sĩ này được phái ra, anh phải cẩn thận chút.
Vẻ mặt An Hiểu Hiên nghiêm trọng, nhắc nhở.
Trong thời chiến tranh, 730 binh sĩ này cũng tới Hoa Hạ, vây bắt tu sĩ Hoa Hạ ở khắp nơi, rất nhanh thành thế lực tu sĩ Hoa Hạ vừa nghe thì sắc mặt thay đổi.
Phàm là tu sĩ bị 730 binh sĩ bắt, đầu tiên là sưu hồn cướp công pháp của người đó, kế tiếp sẽ như chuột trắng nhỏ bị ném vào phòng thí nghiệm, nghiên cứu phương pháp tu luyện và phá giải những công pháp này.
Ít nhất có trên 1000 tu sĩ bị 730 sĩ binh bắt, không có một ai sống sót ra ngoài, trong đó có nam nữ già trẻ, thậm chí là phụ nữ có thai.
Bởi vì hung tàn của 730 binh sĩ, cho nên không ít gia tộc và môn phái mai danh ẩn tích tránh né binh sĩ này.
Sau khi kết thúc chiến tranh, 731 sĩ binh thành tội phạm chiến tranh, 730 sĩ binh này cũng biến mất một cách thần bí.
Có người nói 730 sĩ binh chọc giận môn phái lánh đời Hoa Hạ, bị môn phái lánh đời ra tay xóa sổ, cũng có người nói 730 giải tán, vân vân.
Chỉ là không ngờ xa cách nhiều năm như vậy, vậy mà 730 sĩ binh xuất hiện ở nơi này.
730 sĩ binh được xưng phá giải không ít công phu Hoa Hạ, rõ ràng tu vi thành viên trong đó không bằng tu sĩ Hoa Hạ, bọn họ sử dụng một số vũ khí, công cụ, thuốc, nhưng có thể giết tu sĩ Hoa Hạ không có lực đánh trả.
Tuy tu vi của Mạc Phàm thông thiên, nhưng gặp sĩ binh này, muốn cứu đám Tiểu Tuyết thì không đơn giản như vậy.
- Hả?
Lúc này lông mày Mạc Phàm mới giãn ra, sắc bén ở trong mắt không chỉ không giảm, trái lại còn dày đặc hơn.
Chẳng trách hắn thấy quen tai như vậy, hóa ra là như 731 binh sĩ.
- Tôi là Mạc Phàm, các người ra quân ồ ạt như thế, chắn ở phía trước là có chuyện gì?
Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.
- Mạc tiên sinh muốn đến nhà Miyamoto đúng không, nếu đúng là như vậy, chúng tôi hi vọng Mạc tiên sinh dẹp đường hồi phủ, nếu có thể, chúng tôi càng hi vọng Mạc tiên sinh vĩnh viễn không bước vào địa phận của Nhật quốc chúng tôi, nếu không…
Trong mắt Ishii Koro hiện lên sắc bén, cười âm hiểm nói.
- Nếu không thì thế nào?
Mạc Phàm nheo mắt hỏi.
- Nếu không có khả năng Mạc tiên sinh không thể gặp Abe Seimei, sẽ thành vật thí nghiệm của 730 sĩ binh chúng tôi.
Ishii Koro không sợ hãi, cười nói.
Giống như trước mặt ông ta không phải là Mạc Phàm, mà là một vật thể thực nghiệm cực phẩm.
Đã lâu rồi trên Địa Cầu không xuất hiện cao thủ Thần Cảnh, mới xuất hiện một cao thủ bán thần cảnh là Vạn Thiên Tuyệt, lại bị Mạc Phàm chém chết.
Nếu bắt Mạc Phàm nghiên cứu một phen, nói không chừng có thể tìm được phương pháp tiến vào Thần Cảnh.
Ishii Koro vừa nói những lời này, sắc mặt đám Bạch Vô Song và An Hiểu Hiên thay đổi theo.
- Tiểu quỷ, bổn vương xem các người có bản lĩnh gì trước, mà dám nói với Mạc tiên sinh như vậy.
Ngao Thiên lạnh lùng nói.
- Long Vương U Châu đúng không, Mạc tiên sinh đúng là tuân thủ lời hẹn, đưa Long Vương U Châu tới cho chúng tôi, nếu đã đến đây rồi, vậy chúng tôi không khách sáo nữa.
Bỗng nhiên Ishii Koro nheo mắt lại, trên tay xuất hiện hắc khí, vươn về phía Ngao Thiên.