Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 648



Chương 648

 

Lý Tưởng không ngu ngốc, hắn chỉ là quá tự cho mình đúng. Hắn cho là mình hắn đến từ hiện đại, địa cầu nên quay xung quanh hắn, hắn mới là người nắm hết mọi thứ trong tay.

 

Nhưng dù vậy, rất rõ ràng, hiện tại thứ duy nhất hắn cậy vào được là phương pháp chế tạo Chấn Thiên Lôi, nên hắn sẽ không dễ dàng nói ra ngoài. Một khi nói ra rồi, hắn sẽ không còn ưu thế nào nữa. Bảo hắn phải buông tha cho Phượng Khương Trần, hắn lại không cam lòng. Lý Tưởng dùng chân viết một cái tên trên mặt đất, sau đó lại viết ra ba chữ Chấn Thiên Lôi.

 

“Ý ngươi là nơi này có giấu Chấn Thiên Lôi?” Trấn Quốc công kích động cầm lấy cánh tay của Lý Tưởng.

 

Không có cá tôm cũng tốt, có thể tìm được Chấn Thiên Lôi, hẳn Hoàng thượng sẽ rất cao hứng.

 

Lý Tưởng gật đầu, hắn nên vì chuyện chinh chiến thiên hạ của bản thân mà chuẩn bị. Địa phương kia không chỉ có rất nhiều Chấn Thiên Lôi, mà còn có rất nhiều hỏa dược. Đó chính là đạn y của cá nhân hắn.

 

Chỉ cần hắn lên làm Hoàng thượng Đông Lăng, hắn có thể phát động chiến tranh với những quốc gia khác. Lúc đó, nhất định hắn sẽ nhất thống đại lục, quân lâm thiên hạ.

 

Hừ, Hoàng thượng Đông Lăng muốn hắn chế tạo Chấn Thiên Lôi, hắn còn muốn cả vị trí của Hoàng thượng Đông Lăng đấy! Lý Tưởng âm thầm đắc ý, nhưng hắn không nhìn thấy trong mắt Dung Thanh Thu và Trấn Quốc công sự tham lam và tính kế chợt lóe qua kia.

 

“Được, được! Ta đây sẽ dẫn người đi lấy Chấn Thiên Lôi ở nơi này ra, cho nổ nát cả Phượng phủ và Phượng Khương Trần, báo thù cho ngươi!” Miệng Trấn Quốc công thì đầy đồng ý, lại liếc mắt nhìn về phía Dung Thanh Thu, bảo nàng ta ở lại tìm ra phương pháp chế tạo Chấn Thiên Lôi.

 

Dung Thanh Thu hiểu ý: “Dạ phụ thân, nhất định người phải báo thù cho Lý lang. Người xem Lý lang hiện tại đi, tất cả đều là do Phượng Khương Trần làm hại, tuyệt đối không thể dễ dàng buông tha nữ nhân kia!”

 

Nước mắt Dung Thanh Thu nói là tuông trào ra: “Lý lang, phụ thân đi làm chuyện kia đi. Chàng có thể yên tâm, tuyệt đối Phượng Khương Trần sẽ không có kết cục tốt. Chàng bị thương nặng như vậy, ta thật sự lo lắng khi mấy cung nữ thô tay thô chân này chiếu cố chàng, ta ở lại cung, đích thân chăm sóc chàng được không?”

 

“Được, được, nàng có thể ở lại trong cung chăm sóc ta, tất nhiên là chuyện tốt!” Vẻ mặt Lý Tưởng đầy đắc ý, vẻ mặt có bệnh đảo qua phía trước. Vốn hắn còn nghĩ, sau khi ở trong cung rồi, hắn có thể ngủ với nữ nhân của Hoàng thượng, nào biết hắn còn chưa kịp ra tay, hắn đã biến thành bộ dáng nửa tàn phế này.

 

May mắn, may mà hắn vẫn còn một phu nhân ở đây. Lý Tưởng muốn chơi đùa với Dung Thanh Thu ở trong điện. Dù Trấn Quốc công thấy bất mãn, nhưng ông ta nghĩ đến tác dụng của Lý Tưởng, bèn rời đi mà không nói gì cả, mang tin tức mình lấy được nói cho Hoàng thượng biết.

 

 

“Không ngờ là ở ngay quặng mỏ đã hư ở dưới chân Thần sơn, cũng có mấy phần ranh mãnh đấy!” Lý Tưởng không hề dự đoán được, người thứ nhất biết được nơi hắn dấu đạn, không phải là Trấn Quốc công, cũng không phải Hoàng thượng, mà là Cửu Hoàng thúc.

 

“Bảo ẩn vệ đi điều tra cái quặng bỏ đi kia. Bổn vương phải tìm hiểu, ít nhất cũng phải để lại được một phần mười cho Hoàng thượng, nếu không thì phá hủy tất cả đi!” Cửu Hoàng thúc cấp túc ra lệnh. Hắn không chỉ muốn cướp được trước Hoàng thượng, hắn còn muốn làm không dấu vết!

 

“Dạ!” Hắc y nhân nào đó lĩnh mệnh đi mất. Sau khi Cửu Hoàng thúc ngồi trâm tư trên ghế nửa khắc, hắn đứng dậy đi đến trước giá sách, rút từ bên trong ra một quyển sách.

 

“Phượng Khương Trần ơi là Phượng Khương Trần, nếu ngươi biết Lý Tưởng vì muốn giết ngươi mà phải hạ số tiền vốn lớn như vậy, ngươi có thể hối hận lúc đó mình không trực tiếp hạ sát thủ không?”

 

Cửu Hoàng thúc mở trang sách ra, rõ ràng có thể nhìn thấy trên mặt nó viết hai chữ “Sử Ký.”

 

“Hy vọng quyển sách này có thể khiến ngươi hiểu được, rằng nương tay với kẻ thù chính là tàn nhẫn với chính mình.” Cửu Hoàng thúc đặt sách lên bàn. Hắn biết, buổi tối ngày hôm nay, quyển sách này sẽ xuất hiện trên bàn của Phượng Khương Trần.

 

Trong chuyện của Lý Tưởng, Phượng Khương Trần đã làm rất tốt, nhưng Phượng Khương Trần phải thật sự ra tay ngoan độc, chặt đứt tất cả đường sống của Lý Tưởng và cách trút ra toàn bộ hận thù, thì nhất định sẽ khiến Hoàng thượng nghi ngờ.

 

Điều Cửu Hoàng thúc bất mãn chính là cách Phượng Khương Trần xử lý chuyện của Trấn Quốc công phủ. Lúc trước Phượng Khương Trần không có năng lực đối kháng với Trấn Quốc công phủ, không thể không hòa hảo với Trấn Quốc công phủ, nhưng bây giờ…

 

Nàng chỉ cần tốn chút tâm tư, muốn đả kích Trấn Quốc Công phủ và Dung Thanh Thu thật nhiều cũng không phải việc khó, chỉ tiếc là nữ nhân Phượng Khương Trần này thật sự rất lười nhát, cũng quá bị động.

 

Người khác không gây phiền toái cho nàng, nàng cũng sẽ không chủ động gây sự với đối phương, luôn để chính mình ở trong trạng thái bị công kích bị động. Đó chính là điều mà Cửu Hoàng thúc bất mãn nhất.

 

“Cách phòng ngự tốt nhất chính là chủ động công kích, ngươi như vậy là bị động, làm sao có thể khiến kẻ địch của ngươi sợ hãi chứ?” Cửu Hoàng thúc nghĩ đến bộ dạng của Phượng Khương Trần khi nổi giận, bèn mỉm cười rồi xoay người đi ra ngoài.