Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 41





===Chú thích:(1)Hào: là ký hiếu cơ bản nhất của Kinh dịch và là thành phần tạo ra quẻ dịch gồm hào dương là 1 nét (vạch liền ___ ) và hào âm là 2 nét (vạch đứt ——).

Đó là bản thể của hào.

Như vậy, số lẻ lại là dương (1 gạch) ứng với số 1 trong hệ nhị phân và số chẵn (2 gạch) lại là âm ứng với số 0 trong hệ nhị phân tượng trưng trong âm có dương và trong dương có âm.(2)Quẻ càn: Gồm có 3 hào dương (3 vạch liền).


Đây là quẻ có liên quan đến lãnh tụ, cha và con trai.

Quẻ Càn tượng trưng cho trời, cho nghị lực và sự bền bỉ.(3)Quẻ thuần càn: đồ hình |||||| còn gọi là quẻ Càn (乾 qián), tức Trời là quẻ số 1 trong Kinh Dịch.

Quẻ được kết hợp bởi Nội càn là: ☰ (||| 乾 qián) Càn hay Trời (天) và Ngoại càn là: ☰ (||| 乾 qián) Càn hay Trời (天).Quẻ thuần càn, sáu hào đều là dương (về bản thể), hào 2 và 5 đều là trung, nhưng hào 2 không chính mà chỉ hào 5 mới được cả trung lẫn chính, vì hào 2 là dương ở vị trí Âm (hào chẵn) mà hào 5 là hào dương ở vị trí dương (hào lẻ ).

Bốn hào kia thì hào 1 và 3 đắc chính mà không đắc trung, hào 4, 6 không đắc chính cũng không đắc trung.

Do đó hào 5 quẻ Kiền là hào tốt nhất trong quẻ, mà danh Tử “cửu ngũ” (cửu là dương, ngũ là thứ 5, cửu ngũ là hào thứ 5, dương) trỏ ngôi vua, ngôi chí tôn.6 không chính cũng không trung5 vừa trung vừa chính4 không chính cũng không trung3 chính mà không trung2 trung mà không chính1 chính mà không trungQuẻ này có ý nghĩa như sau:Mọi việc đều diễn ra đúng theo kế hoạch hoặc sự mong đợi.

Thành công và danh tiếng lẫn vận may đều biến thành hiện thực.


Tuy nhiên, nếu quá tự mãn, kiêu ngạo hay thái độ hống hách sẽ đưa đến những điều không may.

Do đó, phải biết cẩn trọng, chu đáo và suy nghĩ khi làm mọi việc.Nhìn thấy cả nhà Văn Trạch Tài đến trước cổng, ông bà Lý nhiệt tình chạy ra tận nơi mời chào nồng nhiệt.

Bà Lý xoa xoa đầu cưng nựng Hiểu Hiểu: “Ai da, mới mấy ngày không gặp mà Hiểu Hiểu đã cao thế này rồi cơ à.

Đúng là trẻ con phát triển từng ngày nhỉ.

Dễ thương quá đi mất!”Trước sự đụng chạm thân mật của bà hàng xóm, Hiểu Hiểu không trốn tránh như mọi khi nữa, chỉ có điều cô bé vẫn dựa sát vào người mẹ, bàn tay nhỏ bé bấu chặt lấy tay mẹ kiếm tìm điểm tựa.Điền Tú Phương nhẹ nhàng nhắc: “Hiểu Hiểu, con chào bà Lý đi.”Hiểu Hiểu ngoan ngoãn cất thanh âm non nớt: “Cháu chào bà Lý ạ.”Bà Lý tươi cười rạng rỡ, liên tục gật đầu: “Ngoan, ngoan lắm…” Chà bé con càng nhìn càng yêu, ước gì Lý gia cũng có mấy đứa tíu tít cho vui cửa vui nhà thì tốt biết mấy.Mắt thấy bà Lý vẫn còn công việc dang dở dưới bếp, Điền Tú Phương liền dắt con gái đi theo hỗ trợ.

Bà Lý không từ chối mà vui vẻ xếp mấy cái ghế gỗ nhỏ cho hai mẹ con ngồi.Trong khi đó, Lý thôn y lịch sự mời Văn Trạch Tài: “Đi chú cháu mình vào phòng khách uống hớp trà đi.”Văn Trạch Tài mỉm cười đáp lễ rồi cất bước theo sau.


Vào phòng khách mới thấy Lý Đại Thuận đang cắm cúi lau bàn.

Thật ra bình thường cậu ấy không chăm chỉ vậy đâu, chẳng qua muốn lừa việc khiêng củi cho ông anh Lâm Ái Quốc nên mới trốn vào đây thôi.Lý thôn y ngồi xuống ghế, bắt đầu đổ nước pha trà.

Thoạt nhìn, ông chắc rơi vào độ tuổi trên 50, bề ngoài sạch sẽ, nghiêm chỉnh, chứng tỏ làm người rất mực thước, đứng đắn và khiêm nhường.

Trong lúc đợi hãm trà, ông Lý cười bắt chuyện: “Gần đây thằng Đại Thuận kể rất nhiều về cháu.

Chú cũng tính tìm cháu nói chuyện mấy lần nhưng công việc bận rộn quá thành ra hôm nay mới sắp xếp được thời gian.”Vừa nói ông vừa đưa gói thuốc lá sợi tới trước mặt Văn Trạch Tài mời hút.Văn Trạch Tài giơ tay từ chối: “Cám ơn chú Lý nhưng cháu không hút thuốc lá.”.