Thập Niên 80: Con Đường Mỹ Thực

Chương 46: Ly Hôn 2





Vui vẻ ăn xong bữa cơm tối, Hứa Cẩm Vi cầm chén đũa dọn đi, cô quan tâm để lại không gian cho Trịnh Bình và Hứa Quân, hơn nữa còn cười nhắc nhở bà: "Mẹ, con đi rửa chén, mẹ đừng quên nói chuyện giấy chứng nhận đó.""Trịnh Bình nói: "Được.""Chứng nhận gì?" Hứa Quân không rõ hỏi, ông ta có chút ngạc nhiên hỏi bà."Giấy chứng nhận con gái một.


Chỉ cần chúng ta mang giấy kết hôn cùng với sổ hộ khẩu đến tổ dân phố xin điền tờ đơn là được, mỗi tháng có thể nhận trợ cấp của chính phủ năm đồng, ngay cả sau này về hưu cũng nhận được không ít tiền đâu." Trịnh Bình nói.

Hộ khấu của bà và Hứa Cẩm Vi là ở nhà này, mẹ con hai người chung một hộ khẩu, nhưng Hứa Quân vẫn còn ở hộ khẩu nhà cũ họ Hứa, nhà kia là hai cụ nhà họ Hứa để lại cho người con trai độc đinh, cho nên Hứa Quân là chủ nhà, chính ông ta có riêng một cái hộ khẩu khác.Trịnh Bình vốn dĩ cho rằng chuyện này sẽ làm chồng vui vẻ, không ngờ tới Hứa Quân vừa nghe xong sắc mặt lập tức liền trở nên khó coi thậm chí buồn bực, có chút gắt gỏng kêu một câu."Không được!"Trịnh Bình sửng sốt một chút, "Tại sao lại không được?"Hứa Quân ấp úng nữa ngày, không nói ra được lý do.Trịnh Bình suy nghĩ một hồi rồi buồn bực nói: "Lão Hứa, không phải anh muốn sinh con trai đấy chứ? Trước tiên không nói chính phủ không cho phép, mà hiện tại tuổi tác chúng ta cũng lớn rồi, Niếp Niếp cũng mười bốn tuổi, muốn nuôi thêm một đứa bé nữa là không thực tế.""Tất nhiên không phải!" Hứa Quân phiền não đi tới đi lui: "Vốn anh không biết hộ khẩu để ở đâu.


Đi tìm lại quá phiền phức.""Đây là phiền phức? Anh suy nghĩ kỹ đi, lúc trước anh để ở đâu, tìm cẩn thận một chút là..""Nói chung là không làm!" Hứa Quân cứng rắn cắt đứt lời nói của Trịnh Bình.Ông ta tất nhiên biết giấy chứng nhận này, trong trường học của ông ta cũng có không ít đồng nghiệp hưởng ứng kế hoạch sinh sản này, đồng nghiệp đi xin trình đơn còn hỏi qua ông ta có muốn làm hay không, đều bị ông ta nói qua loa xong chuyện.Vấn đề nằm ở chỗ trên cuốn sổ hộ khẩu.Một khi ông ta cầm ra cuốn sổ hộ khẩu gốc này, tất cả những việc ông ta muốn giấu giếm đều không được nữa."Rốt cuộc tại sao không làm? Lão Hứa.

Anh nói rõ ràng cho em!" Trịnh Bình quả thực không hiểu tại sao Hứa Quân lại không đồng ý đi làm giấy chứng nhận con gái một, chuyện này không có chỗ xấu, còn có trợ cấp của chính phủ, không phải chồng bà luôn hy vọng có nhiều thêm chút tiền sao, chuyện này lại không có chỗ xấu, làm sao lại đột nhiên thái độ mạnh mẽ cố chấp như vậy?Hứa Quân phiền não buồn bực nói: "Nói cái gì? Đều nói với em chuyện tìm thấy hộ khẩu quá phiền phức! Nhất thời tìm không ra.""Làm sao tìm không ra chứ? Hộ khẩu vốn phải là đồ cất kỹ, nếu thật sự tìm không được lại đi làm bổ sung, cũng không có gì phiền phức..." Trịnh Bình vẫn cảm thấy khó hiểu, lại bị Hứa Quân không nhịn được cắt ngang."Em có phiền hay không? Anh đã nói hết rồi, em nghe không vào có phải hay không?" Hứa Quân chịu đựng đủ việc Trịnh Bình khăng khăng một mực với chuyện này, rốt cuộc không nhịn được nữa ông ta rống to lên: "Nhà chúng ta chẳng lẽ còn thiếu chút tiền trợ cấp đó sao?"Trịnh Bình bị Hứa Quân hét vào mặt thì sững sốt một chút, trong ánh mắt mang theo sự nghi ngờ, bà cũng không phải một người ngu, huống hồ trực giác phụ nữ có đôi khi vô cùng nhạy bén, bà mơ hồ phát giác ra chỗ không đúng, chẳng qua nhất thời còn không xác định là vì sao.Nhưng có một điểm rất rõ ràng, vấn đề không phải thiếu chút tiền trợ cấp này hay không mà là chồng bà không chịu lấy sổ hộ khẩu ra.Hứa Quân giống như là chịu không nỗi ánh mắt trách móc của Trịnh Bình, bên ngoài mạnh miệng bên trong yếu thế, vội đứng dậy: "Chính em suy nghĩ cho thật kỹ đi.

Hai ngày tới anh ở trong trường học."Hứa Cẩm Vi rửa chén xong trở lại thì thấy bóng lưng của Hứa Quân vội vã rời đi, cô vội vàng chạy trở về nhà liền thấy sắc mặt Trịnh Bình hết sức khó coi ngồi ở dưới đất."Mẹ, sao thế? Xảy ra chuyện gì sao?" Hứa Cẩm Vi vội vàng vào phòng bếp rót một ly nước nóng mang ra, bên trong đổi thành một nửa nước dị năng có thể giúp bà ổn định tâm trạng một chút.Sau khi Trịnh Bình uống nước xong, sắc mặt dần dần khôi phục không ít, cả người tay chân lạnh lẽo cũng khôi phục nhiệt độ, lúc con gái hỏi lại lần nữa, bà đem chuyện Hứa Quân phản đối làm giấy chứng nhận con gái một kể cho cô nghe, chẳng qua suy đoán thoáng qua của bà lại không nói cho cô.


Mặc dù con gái đã mười bốn tuổi, hơn nữa càng ngày càng hiểu chuyện khôn khéo, nhưng chuyện của cha mẹ, tóm lại bà vẫn không muốn để con gái biết.Hứa Cẩm Vi nhìn sắc mặt Trịnh Bình, biết chắc trong lòng bà đã có suy đoán, cô cũng không có trực tiếp chọc thủng mà là mở miệng nói: "Hộ khẩu của cha vốn nên ở nhà cũ đúng không ạ? Quả nhiên không được, chúng ta đến nhà cũ hỏi một chút đi, có lẽ là cô giữ."Chuyện tận mắt thấy mới là thật, có một số việc vẫn là tận mắt nhìn mới có thể hoàn toàn buông xuống..


— QUẢNG CÁO —