Bầu không khí có chút tĩnh lặng, Cốc Y nuốt nước bọt tò mò hỏi:
“Ninh Tiểu Ma, gã tà tu kia hắn…”
Bắc Tiểu Lục khẽ lướt qua, lạnh nhạt đáp:
“ Vậy ngươi nghĩ y chạy thoát được hay sao”
Cốc Y ngượng ngùng lắc đầu, nhỏ giọng nói:
“Thật sự cảm ơn ngươi rất nhiều, nếu không lần này ta phải trả một cái giá đắt”.
Nghe nàng nói vậy, hắn lắc đầu không nói chuyện.
Cốc Y đành nói sang chuyện khác.
“Vậy chúng ta tiếp tục thăm dò trong đây tiếp”.
Bắc Tiểu Lục nhìn nàng:
“Ngươi vẫn nên dưỡng thương cho tốt đi, gặp chuyện bất trắc ta cũng không định cứu ngươi lần nữa đâu.”
Cốc Y bây giờ mới kiểm tra trạng thái của mình, phát hiện không có gì đáng ngại mới thở phào một hơi.
Không tiếp tục trò chuyện nữa, ngồi xếp bằng dưỡng thương.
Bắc Tiểu Lục vỗ vỗ Tiểu Hắc, ra lệnh co nó tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường không có gặp bao nhiêu đồ tốt, điều này làm hắn có chút thất vọng.
Dần dần một ngày trôi qua, đang xếp bằng tu luyện Bắc Tiểu Lục mở mắt ra.
Hắn nghe Tiểu Hắc nói gặp đồ vật, nhìn phía trước là một Truyền Tống Trận, liền kinh ngạc một tiếng.
Nghe thấy âm thanh Cốc Y cũng thanh tỉnh, nàng đã hoàn toàn trở về trạng thái đỉnh phong.
Cũng phát hiện phía trước cũng kinh ngạc:
“ Truyền Tống Trận, không biết sẽ dẫn chúng ta đến đâu”.
Bắc Tiểu Lục đang suy nghĩ, lắc đầu đáp:
“Không biết!”.
— QUẢNG CÁO —
Cốc Y chần chừ hỏi:
“Chúng ta vào chứ?”
Bắc Tiểu Lục mỉm cười:
“Vào chứ tại sao lại không, đi”.
Hắn tới gần kiểm tra, một hồi xác định trận pháp còn chưa hỏng, nhưng do trải qua tuế nguyệt lâu dài.
Trận pháp chỉ có thể hoạt động được duy nhất một lần nữa thôi.
Cốc Y nhíu nhíu mày, lẩm bẩm:
“ Chỉ còn dùng được một lần dịch chuyển nữa thôi sao, không biết bên kia có nguy hiểm hay không?”.
Bắc Tiểu Lục nhún vai, hắn làm sao biết được.
Nhưng hiện tại chỉ có thể đi tiếp bằng đường này, có lẽ phía bên kia cũng chưa chắc đã nguy hiểm.
Hai người nhìn nhau một lúc, cuối cùng Bắc Tiểu Lục thu hồi Tiểu Hắc vào túi linh thú.
Tiến lên đặt một viên linh thạch trung phẩm vào ô vuông, trận pháp lóe sáng, bao phủ hai người.
Trời đất quay cuồng, hai người liền chạm mặt đất, nhìn xung quanh đây là một khu rừng nguyên sinh.
Hơn nữa trước mắt còn có hai con Lang Nguyệt, đoán chừng là nhất cấp đỉnh phong.
Cười khổ, Bắc Tiểu Lục cũng không định chời đùa, trước khi hai con yêu thú phản ứng đã một kiếm chém giết.
Cốc Y dò xét nơi đây, nhìn Bắc Tiểu Lục nói:
“ Đây là truyền tống ngẫu nhiên hay sao?”
Bắc Tiểu Lục cũng không chắc lắm, đáp:
“ Cũng có thể là như vậy, được rồi chúng ta thử xem nơi đây có đệ tử nào hay không?”.
Hắn vừa mới dứt lời, hai người liền thấy một đoàn tu sĩ đang dùng phi kiếm bay tới.
Cũng không nhiều là ba người, mặc y phục giống nhau, Bắc Tiểu Lục nhìn rõ ràng.
Cốc Y mỉm cười:— QUẢNG CÁO —
“ Như vậy cũng tốt, đỡ thời gian chúng ta tìm kiếm”.
Ba nam tu sĩ đang bay liền phát hiện có người đằng trước, chính xác là hai người, một nữ một người mặc hắc bào.
Liền khẽ cau mày, điều khiển phi kiếm dừng lại cách hơn mười mét.
Một gã trong đó chắp tay, dò hỏi:
“Không biết hai vị có chuyện gì?”
Bắc Tiểu Lục không nói truyện, Cốc Y không vòng vo trực tiếp hỏi:
“Làm phiền ba vị đạo hữu, hai người chúng ta không có ác ý gì.
Chỉ là đang không biết đây là nơi đâu, có thể hỏi thăm mấy người các vị.”
Ba người nghe vậy, mặc dù không có từ bỏ đề phòng.
Nhưng đều nhẹ nhõm hơn rất nhiều, mỉm cười lên tiếng:
“Hóa ra như vậy, không giấu hai vị phía trước chính là Vân Môn Thủy Trạch, nghe nói di tích Thần Điện trung tâm ở đó.
Mấy người tại hạ đang có ý định đến đó”.
Y dừng lại chút, nhìn hai người nói tiếp:
“ Tại hạ là Y Phong, Thanh Thần Môn thất tinh.
Nếu hai vị muốn ,thì có thể đi cùng chúng ta”.
Hai người Bắc Tiểu Lục và Cốc Y nhìn nhau, trong lòng nhảy lên một tiếng, “Đúng dịp như vậy, may mắn có Truyền Tống Trận.
Nếu không hai người bọ họ bỏ lỡ mất”.
Cốc Y cười khẽ, chắp tay:
“Đa tạ ba vị , như vậy làm phiền rồi”.
Cốc Y trẻ tuổi, lớn lên lại xinh đẹp, khí chất thì khỏi nói.
Ba người bọn họ đều rất tình nguyện , còn về phía Bắc Tiểu Lục.
Mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng cũng không để tâm quá nhiều.
Bộ cứ tưởng ngươi mặc vào hắc bào, trông thần thần bí bí thì làm bọn ta e ngại hay sao.
Hơn nữa khí thế hắn tỏa ra là Luyện Khí tầng chín sơ kỳ, càng làm mấy người bọn họ khinh thường.
Trực tiếp bỏ qua hắn một bên, càng là chú ý bắt chuyện với Cốc Y..
Sau đó mọi người một bên trò chuyện, vừa bay về phía Vân Môn Thủy Trạch.
Theo mấy người này giới thiệu, có một vài thế lực đã tìm thấy một ít tư liệu liên quan tới Vân Môn Thủy Trạch.
— QUẢNG CÁO —
Vân Môn Thủy Trạch cũng là này Vân Môn Thiên Mạch bên trong một chỗ thuỷ vực, chu vi mấy ngàn dặm, ở Vân Môn Thủy Trạch bên trong.
Những ngày gần đây, bởi vì tin tức Thượng Cổ Di Tích xuất thế, Vân Môn Thủy Trạch đều náo nhiệt, các đệ tử lịch luyện nghe được đều đi tới Vân Môn Thủy Trạch, muốn đi vào Thượng Cổ Di Tích, tìm kiếm cơ duyên.
Trên bầu trời.
Mấy người Y Phong mang theo Bắc Tiểu Lục và Cốc Y đi tới Vân Môn Thủy Trạch, nhìn phía dưới trên mặt hồ, xuất hiện một tòa di tích cổ xưa, so với hòn đảo nhỏ còn muốn lớn hơn.
Hơn nữa, đây mới hiện ra một góc đầu của di tích, dưới mặt hồ khả năng di tích rất lớn.
Cái này di tích bị cấm chế Trận Pháp ngăn cản, tản ra một tầng vầng sáng nhàn nhạt, như là phủ thêm một tầng màng bảo vệ.
Nhìn qua còn rất mỏng, nhưng phi thường kiên cố, đã từng có không ít đệ tử công kích.
Nhưng một chút tác dụng đều không có, liền ngay cả mấy vị đệ tử thiên kiêu hợp lực, cũng chỉ làm gợn sóng cấm chế.
Có điều, tầng này cấm chế Trận Pháp xem ra thật giống rất mỏng manh, vầng sáng đều như ẩn như hiện.
Chỉ cần chờ đợi mấy ngày, cấm chế Trận Pháp sẽ tự động tiêu tan.
Ở mảnh này thuỷ vực, đã có rất nhiều đệ tử các thế lực tông môn đến, đều đang đợi di tích mở ra.
Tam đại tôn môn cửu tinh người tự nhiên không cần phải nói, các môn phái khác cũng tụ tập lại một chỗ, kẻ nương nhờ cửu tinh môn phái.
Cũng có thể không phục tự tập hợp lại thành một nhóm.
"Ninh Tiểu Ma, di tích này khẳng định có thứ tốt ".
Cốc Y nhìn phía dưới toà kia Thượng Cổ Di Tích, con mắt có chút phát sáng, trực giác nói cho hắn biết, trong này khẳng định không đơn giản.
"Ừ, ta cũng có cảm thấy như vậy, không đến mấy ngày, đạo cấm chế này chẳng mấy chốc sẽ tự động tiêu tan ".
Bắc Tiểu Lục gật đầu, nhẹ nhàng nói, rất nhanh sẽ đem cấm chế xem thấu.
"Cái kia trước tiên tìm một nơi đặt chân đi, chúng ta xuống, ".
Cốc Y nói
Hai người đáp xuống nơi địa phương ít người, chờ đợi di tích mở ra.
Bắc Tiểu Lục nhìn qua một lượt nơi đây, khi nhìn về phía Thần Phong Cốc, thấy đệ tử vẫn rất nhiều cũng khoảng hơn hai mươi người.
Xem ra không tổn thất bao nhiêu.
Hai ngày sau.
Thượng Cổ Di Tích cấm chế di tích, bắt đầu phát ra từng âm thanh răng rắc.
Như vậy xem ra, chẳng mấy chốc sẽ biến mất, không đến một canh giờ, sẽ mở ra.
“Nhìn kìa, đệ tử Huyền Âm Các đến rồi!”.
Một tên đệ tử đột nhiên kêu lên.
Theo ánh mắt mọi người, hơn hai mươi thân ảnh đứng trên phi kiếm, đang từ từ tiến về di tích..