Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 72: Tìm nhà/Gặp mặt



Sau khi ăn cháo xong thì hai người lại ngủ, Tang Truân đã xin nghỉ nên cũng tranh thủ thời gian này nghỉ ngơi

Ngày hôm sau vừa khỏi ốm Bách Hứa Phong đã dắt Tang Truân đi khắp nơi gần trường đại học để tìm nhà cho thuê nhưng đi từ sáng đến trưa, qua bao nhiêu căn nhà cô đều thấy không được

Một căn nhà rất tốt, mọi thứ đều tiện nghi và bảo mật an toàn nhưng giá cho thuê quá đắt

" Giá đó có chút cao, không thể giảm hơn được nữa?"

" Đúng vậy "

Bách Hứa Phong kéo Tang Truân ra một góc gần đó nói chuyện, thật ra vấn đề tiền bạc với anh không quan trọng. Nếu cô muốn anh sẵn sàng chi ra vài trăm triệu để mua một căn nhà nhưng Tang Truân lại đòi tự trả và không cho anh làm gì

" Chỗ này tốt như thế, em lo lắng điều gì? "

" Em nghĩ một căn nhà như thế này với giá đó có chút cao. Chúng ta đi xem tiếp "

" Được, anh đưa em đi xem. Rồi ta đi ăn nhé "

Tang Truân gật đầu, nắm tay anh ra ngoài chào chủ nhà một tiếng rồi rời đi duy chuyển đến nơi khác. Lần này là một căn chung cư cho thuê ở cách không quá xa trường đại học và bệnh viện mà lại còn gần nhà Bách Hứa Phong

Vị trí rất hợp lý, thuận tiện cho Tang Truân đủ điều. Hai người đi vào trong xem, lần này thật sự khiến cô hào hứng, một căn chung cư khang trang và tiện nghi, 2 phòng ngủ có cả nhà vệ sinh riêng trong phòng, phòng khách lại rộng

" Ta chọn căn này ?"

" Được, chờ anh một chút "

Bách Hứa Phong để Tang Truân đi xung quanh một lúc rồi cùng bà chủ ra bên ngoài, anh âm thầm mua căn chung cư trong 1 lần. Ký hợp đồng xong mới quay lại còn không quên dặn chủ nhà không được nói với cô, anh sẽ lựa thời điểm để nói



" Xong rồi, vài ngày tới anh giúp em dọn đồ. Giờ ta đi ăn thôi "

Bách Hứa Phong dẫn cô đi ăn rồi chạy đến bệnh viện cho kịp giờ làm, Tang Truân tâm trạng vui vẻ vì đã tìm được nhà mới, lần này dự kiến sẽ ở lâu dài tại đây. Về sau tương lai cô cũng muốn sống ở Hà Thành chứ không phải là Mạc Thành

Tang Truân cũng đã gom góp được một ít tiền để sau này mua nhà nhưng không thể nói với Bách Hứa Phong, nếu anh biết cô muốn mua nhà thì chắc chắn sẽ ngăn lại cô lại mà tự tay mua cho vài căn biệt thự ở ví trị mặt tiền

Bách Hứa Phong vừa làm xong công việc ở công ty xong, đang vươn vai cho đỡ mỏi thì cửa phòng có tiếng gõ cửa

Cốc Cốc

" Vào đi "

Lâm Thư mở cửa đi vào, trên tay còn cầm theo một tách trà nóng mang tới bàn làm việc của Bách Hứa Phong. Miệng mỉm cười đầy ẩn ý

" Cậu uống chút trà đi "

" Có chuyện gì? Tôi không thích uống trà "

Lâm Thư ngồi xuống đối diện, nhìn vào ánh mắt lạnh băng như hồ của anh

" Cậu có bạn gái rồi sao?"

Bách Hứa Phong không trả lời chỉ gật đầu rồi cầm áo bước thẳng ra ngoài không nhìn Lâm Thư lấy một cái, vừa đi ra ngoài thì điện thoại của ang lại vang lên

Là mẹ của Bách Hứa Phong gọi đến, không biết bà gọi làm gì nhưng vẫn không bắt máy, cuộc gọi gọi đến liên tục khiến anh bắt buộc phải nhấc máy trả lời

" Alo "

" Con trai đấy à, quán cafe***. Mẹ có chuyện muốn gặp con "



Bình thường bà không hề gọi cho anh một cuộc nào mà hôm nay lại muốn gặp mặt nói chuyện, không phải chuyện do Bách Ưng Hòa gây ra đó chứ

Bách Hứa Phong không trả lời cúp mát ngay rồi lái xe đến cafe*** theo địa chỉ mẹ anh gửi đến qua tin nhắn. Đến quán, một người phụ nữ dáng người mảnh khảnh mặc một chiếc áo màu đỏ vẫy tay gọi anh đến

" Bên này "

Anh đi tới ngồi xuống, phục vụ mang menu nước ra thì Bách Hứa Phong chỉ tùy tiện gọi nước ép cam, không biết từ khi nào mà anh bắt đầu chỉ thích mỗi nước ép cam. Có lẽ vì bên cạnh Tang Truân nên sở thích cũng vì thế mà thay đổi theo cô

" Con thích uống nước ép cam từ bao giờ vậy?"

" Không có nhiều thời gian, muốn gì cứ nói "

Trong lời nói của anh không hề có ý muốn ở đây quá lâu, bây giờ là 3 giờ chiều nếu ở đây quá lâu thì chắc chắn sẽ không đón Tang Truân tan làm kịp. Huống hồ gì quán cafe bà hẹn anh lại xa thành phố thế này

" Mẹ muốn con đi xem mắt, con gái nhà họ Lâm. Lâm Thư "

Bách Hứa Phong nghe xong cũng không tỏ thái độ gì, sớm biết Lâm Thư đã dùng mối quan hệ hợp tác của gia đình với công ty của Bách Giao Hưng mà trở thành đối tượng xem mắt của Bách Hứa Phong

" Muốn thì tự mà đi "

Từ Khiết mẹ anh bắt đầu mỉm cười nắm tay bàn tay của con trai, Bách Hứa Phong rụt lại khoanh tay không cho bà đụng vào. Bà như đang muốn dỗ dành đứa con trai bướng bỉnh

" Con xem, Lâm Thư ở bên con lâu như vậy. Lại còn là thư ký, ở cùng nhau chẳng lẽ không nảy sinh quan hệ ?"

Bách Hứa Phong đã không muốn nghe nữa nên lập tức đứng lên rời khỏi chỗ đó, vừa quay lưng bước đi thì Từ Khiến đằng sau cũng đập bàn mà gằn giọng nói

" Nếu con không đi, đừng mong Tang Truân sống yên !"