Nhưng một là, tu sĩ cảnh giới Đại La Kim Tiên, hầu như tất cả đều đi địa tầng rồi. Hai là, cũng không có tu sĩ Đại La Kim Tiên nào không biết xấu hổ như vậy, lại đi khiêu chiến chiến đấu hư ảnh của Kim Ô Đại Đế Đại Thừa Kỳ.
Thắng cũng không có ít lợi gì, làm người ta cười nhạo không nói, còn có thể sẽ đắc tội Kim Ô Đại Đế. Chẳng may nếu thua… tuyệt đối sẽ trở thành trò cười lớn nhất trong giới tu hành.
Đừng nói Sở Mặc ngay cả chính Kim Ô Đại Đế cũng vô cùng bất ngờ.
Đứng dậy lau vết máu ở khóe miệng, nhìn vào mục quang của Sở Mặc, mang mấy phần ngưng trọng.
Vừa nãy y quả thật là có chút thất thần, vì thân pháp của Sở Mặc khá tinh diệu, hơn nữa không có hoàn toàn thích ứng với chiến lực Minh Tâm Cảnh trung kỳ, bị Sở Mặc một kích đắc thủ.
Những lý do này tuy cũng nói được, nhưng Kim Ô Đại Đế lại không muốn tìm bất cứ lý do gì.
Thiếu niên này ở trong tưởng tượng của y phải mạnh hơn rất nhiều.
- Tốt lắm. Trong mắt của Kim Ô Đại Đế, lộ ra chiến ý nồng đậm, nhìn Sở Mặc, trong cơ thể của y cũng tản ra khí thế vô cùng cường đại.
Tuy cảnh giới bị phong ấn ở Minh Tâm Cảnh trung kỳ, nhưng trên người Kim Ô Đại Đế bạo phát ra nguồn khí thế kịch liệt, lại vượt xa cảnh giới lúc này.
Không phải là giả, mà là tự tin thiên kiêu chân chính.
Ngay cả bị người ta một quyền đánh bay, nhưng y vẫn cho rằng mình là người mạnh nhất!
Chính là loại tự tin này!
- Ta có chút chiếm tiện nghi hơn ngài. Sở Mặc ngượng ngùng, thản nhiên nói. Không chút vì lúc nãy mình một kích đắc thủ mà đắc ý.
- Hả?
Kim Ô Đại Đế nhướn mày tỏ ra có chút bất ngờ.
- Minh Tâm Cảnh… cảnh giới này chỉ sợ ngài xưa nay chưa từng trải qua. Sở Mặc nhẹ giọng nói:
- Ta nghe nói lúc ở Thiên giới có rất nhiều cách làm cảnh giới của một người trong thời gian ngắn nhất tăng đến Tiên Thiên.
- Là có chuyện như vậy. Kim Ô Đại Đế thiếu niên nhìn thấy trong mục quang của Sở Mặc còn có một số thứ khác.
Sở Mặc nói:
- Cho nên, cảnh giới Minh Tâm Cảnh này, tuy ngài biết, cũng có thể thông qua phong ấn cảnh giới, áp chế thực lực của mình thành Minh Tâm Cảnh. Nhưng ngài… lại xưa nay không hiểu rõ lực lượng của Minh Tâm Cảnh là thế nào.
- Cho nên?
Kim Ô Đại Đế thiếu niên có chút hứng thú nhìn Sở Mặc.
- Cho nên, ta sẽ cho ngài thời gian 30 chiêu đánh với ta, để ngài làm quen với sức mạnh của cảnh giới này. Sở Mặc nghiêm túc nói:
- 30 chiêu có lẽ là đủ rồi. Sau 30 chiêu, ta sẽ động dụng toàn bộ lực lượng để chiến đấu với ngài.
Kim Ô Đại Đế thiếu niên nhìn Sở Mặc trên mặt mang mấy phần bất ngờ:
- Ngươi có hiểu ý vị này là gì không?
Sở Mặc gật đầu.
- Nhân lúc ta không quen với lực lượng Minh Tâm Cảnh, không quen với công pháp của ngươi… trong 30 chiêu, ngươi có thể dành được phần thắng. Kim Ô Đại Đế thản nhiên nói:
- Nhưng một khi để ta quen với những cái này, ngươi muốn thắng ta nữa… sợ là không có hy vọng gì.
- Đây không phải là cái ta muốn. Sở Mặc nói.
- Cổ hủ… Kim Ô Đại Đế liếc nhìn Sở Mặc:
- Tuy ta chỉ là chiến đấu hư ảnh, nhưng lại có thần hồn bản tôn. Vì vậy, ta cũng xem là thân phận của Kim Ô Đại Đế. Thắng ta rồi ngươi không những có thể có được Tam Muội Chân Hỏa, hơn nữa còn có thể dương danh thiên hạ.
- Không có phần thưởng của Huyễn Thần Giới sao?
Sở Mặc ngây ngốc hỏi một câu.
Khóe miệng của Kim Ô Đại Đế co giật:
- Ngươi có nghe thấy những lời nói lúc nãy của ta không?
- Nghe thấy rồi. Sở Mặc nhìn Kim Ô Đại Đế:
- Vậy thì thế nào?
- Ngươi không muốn?
Kim Ô Đại Đế nhìn Sở Mặc, thản nhiên nói:
- Tam Muội Chân Hỏa của bản tôn… cho dù ở Tiên giới cũng là tiếng tăm lừng lẫy, người muốn có được nó nhiều không đếm xuể. Hừ, nếu không phải kiêng kỵ bản tôn sẽ nhớ hết tất cả bọn họ, sợ là đã có người cảnh giới Đại La Kim Tiên đến khiêu chiến rồi.
- Ta muốn, nhưng ta muốn dùng bản lĩnh thật của mình có được chúng. Sở Mặc nói.
Sở Mặc chăm chú nhìn chiến đấu hư ảnh của Kim Ô Đại Đế nói:
- Tiền bối lấy ra Tam Muội Chân Hỏa để làm phần thưởng sợ cũng không phải vì để tặng cho một hạng người vô sĩ chứ?
- Tiểu tử ngươi, có chút thú vị! Trong con mắt Kim Ô Đại Đế lóe sáng hào quang, sau đó ha ha cười to:
- Được, hôm nay ngươi có thể thoải mái đánh với bản tôn. Nếu ngươi thua, bản tôn sẽ tặng ngươi Tam Muội Chân Hỏa.
Sau đó, Kim Ô Đại Đế không có nói gì nữa với Sở Mặc, trực tiếp triển khai đối công mãnh liệt.
Sở Mặc nói là cho Kim Ô Đại Đế thời gian 30 chiêu làm quen. Trên thực trế sau 10 chiêu, Kim Ô Đại Đế đã có thể hoàn toàn khống chế lực lượng Minh Tâm Cảnh rồi.
- Trước giờ chưa từng nghĩ qua, loại cảnh giới thấp này cũng rất thú vị… Kim Ô Đại Đế vừa đánh vừa cao hứng nói.
Sở Mặc thản nhiên cười, giữa hai hàng chân mày tràn đầy tự tin!
Hắn vận hành Huyễn Ảnh Tật Phong Bộ, thi triển Nhân quyền trong Thiên Địa Nhân Tam Tài quyền pháp.
Tuy thoạt nhìn chỉ có một chiêu, nhưng trên thực tế, ba chiêu của Thiên Địa Nhân Tam Tài pháp quyền, mỗi chiêu đều là thiên biến vạn hóa.
Thi triển ra, đánh với Kim Ô Đại Đế lực lượng tương đối ngang bằng.
- Tiểu Tử, ngươi có biết tại sao, cho dù là tu sĩ Phi Thăng Kỳ, cũng không dám tùy tiện đến khiêu chiến bản tôn không?
Kim Ô Đại Đế dùng tay ngăn một quyền của Sở Mặc, sau đó hỏi.
- Tại sao?
Thân hình của Sở Mặc giống như quỷ mỵ, vòng quanh thân thể của Kim Ô Đại Đế, chợt trước chợt sau, chợt trái chợt phải, tìm kiếm khẽ hở.
- Bởi vì cho dù là tu sĩ Phi Thăng Kỳ ở trước mặt bản tôn, cũng bị nghiền ép như vậy! Kim Ô Đại Đế cùng đang tìm khe hở của Sở Mặc, thản nhiên nói:
- Sau khi bản tôn lấy ra phần tưởng Kim Muội Chân Hỏa, tổng cộng có ba có tu sĩ cảnh giới Đại La Kim Tiên, thừa dịp tiến vào trước địa tầng, lén đến khiêu chiến. Ngươi đoán được kết quả thế nào rồi chứ?
- Hả?
Sở Mặc có chút ngẩn người, suýt chút nữa bị Kim Ô Đại Đế một quyền đánh trúng ngực, nhất thời tinh thần chấn động, lẩm bẩm một câu:
- Thật nguy hiểm!
- Lâm trận đối địch, nếu không thể tập trung tinh thần, tốt nhất đừng nói chuyện. Kim Ô Đại Đế thản nhiên cười một cái, sau đó nói:
- Ba tu sĩ cảnh giới Đại La Kim Tiên đều trong 30 chiêu bị bản tôn trực tiếp trấn áp.
- Tu sĩ Đại La Kim Tiên… phải cao hơn Đại Thừa Kỳ rất nhiều?