“Có thích khách mọi người may bảo vệ tướng quân.” Đám binh lính lập tức nổi loạn nói, nhưng binh lính dù có nhiều cũng làm sao sánh với trong giang hồ a, trong vòng cự ly xác định bên trong ngươi cái đầu liền không còn là của ngươi nữa. Còn tốt, Gia Luật Sở Tài có đứa con trai giúp mình tránh thoát một cái này cửa nạn a.
Bên ngoài cửa, mọi người đều đang náo loạn lên đi a. Gia Luật Sở Tài liền bị một người mặc đồ đen từ trong bóng tối chui ra hành thích đi a. Cũng còn tốt có Gia Luật Tề tại, liền rất nhanh chấn áp được tên thích khách đi à.
“Hả? Nữ nhân.” Gia Luật Tề kéo xuống cái này thích khách mặt nạ lập tức ngạc nhiên a. Nhưng cánh tay áp xuống vai của cái này cô nương lực cũng không có giảm, cái này tiểu cô nương võ công không cao nhưng nếu có chuyện gì xảy ra với phụ thân, hắn làm sao ăn nói a.
“Ngươi là ai? Tại sao dám hành thích bổn tướng quân. Chẳng lẽ cùng người bên trong kia có quan hệ gì hay sao?” Gia Luật Sở Tài liền mở miệng hỏi. Sau đó liền tự phỏng đoán, cái này nữ nhân chính là vừa rồi trong phòng sau dèm cửa cùng nam nhân kia một chỗ a.
“Các ngươi lũ khốn nạn, quân giết người. Muốn giết cứ giết, muốn chém liền chém. Không phải ra vẻ thiện nhân, hôm nay ta đến hành thích các ngươi thất bại, vậy coi như mạng chó ngươi lớn. Việc ta làm tuyệt không liên quan đến ai.” Cái này cô nương liền mở miệng cường ngạnh nói.
“Được lắm, cứng miệng. Được, người đâu bắt lấy ả, đừng để chạy thoát. Tối nay liền ban nàng cho các ngươi thoải mái.” Gia Luật Sở Tài liền lạnh giọng lớn tiếng nói. Hắn là đang cố tình nói to để người trong phòng nghe thấy đi a. Để xem cô gái này đối với nam tử kia có phải hay không có giá trị đi à. Nếu như người kia động lòng vậy thì chắc chắn hắn có một con cờ không tệ.
“Cảm tạ tướng quân ban thưởng. Mau đưa cô nàng này về.” Mấy tên lính lập tức liếm môi nói. Nữ nhân a, đối với quân doanh bọn họ quả thực là cực phẩm hàng đi à Huống chi cô nương này khí tức, sắc đẹp tiên thiên, có tiền cũng không mua đến a.
“Buông ta ra, dâm tặc, bọn vô lại các ngươi muốn giết cứ giết cần gì phải nhục mạ ta. Ta thà chết chứ không để các ngươi chiếm tiện nghi.” Gia Luật Yến vùng vẫy cơ thể muốn cắn lưỡi tự vẫn liền bị Gia Luật Tề cái này nhanh chóng điểm huyệt lại a. Tránh cho nàng tự sát đi à.
“Khốn nạn, rõ ràng là muốn ta chết không được sống không xong a. Quả nhiên không phải người tốt. Xem ra hôm nay trinh tiết liền bị hỏng. Ta không cam tâm a.” Cái này cô nương ánh mắt liền đầy thù hận nhìn về phía của Gia Luật Tề khiến hắn không khỏi lúng túng a. Lòng tốt của hắn được coi như lòng lang dạ thú một dạng a. Hắn thực không phải điểm huyệt nàng để các binh sĩ vui chơi a. THực chỉ cứu nàng mà thôi.
“Phụ thân, chuyện này có phải hay không có chút quá đáng a. Dù sao nàng cũng... Là lần đầu vi phạm a. Có thể hay không... Thả nàng đi đi à. Ta hứa sẽ không để nàng lần nữa thích sát phụ thân.” Gia Luật Tề liền thương hoa tiếc ngọc nói. Dù sao cũng là nam nhân, còn trẻ a, tất nhiên đối với nữ nhân yêu thích.
“Nhi tử, ngươi còn trẻ. Ta không trách ngươi, nhưng nếu nàng đến lần nữa. Ngươi không tại bên ta, vậy cái đầu ta liền bay a. Nếu như ngươi đã muốn nàng thì đem nàng qua phòng ngươi. Nhưng đừng lưu lại hậu họa.” Gia LUật Sở Tài nhìn nhi tử không khỏi thở dài nói. Cái này nữ nhân xinh đẹp chính hắn cũng sẽ động lòng a. Nhưng già rồi, chân cũng nửa bước vào quan tài, đối với mỹ nữ đã không còn hứng thú.
“Vậy liền đem về phòng của ta đi a.” Gia Luật Tề liền đa tạ phụ thân nói. Sau khi trở về đến phòng liền đem nàng thả đi a. Hắn tuy có sắc tâm nhưng chính là không có sắc đảm.
“Giả nhân giả nghĩa, cuối cùng cũng lộ nguyên hình.” Cái này cô nương không khỏi khinh bỉ nhìn hai cái cha con nghĩ. Hiện tại nàng thực tuyệt vọng a. Ngay cả muốn chết đều không được, mà muốn sống cũng không xong a. Chẳng lẽ cứ như vậy bị hắn xâm phạm sao. Tất nhiên có tuyệt vọng liền có hy vọng a, nàng hy vọng ai đó đứng ra cứu nàng đi à. Chỉ cần có người cứu nàng hôm nay, nàng thề sẽ bán mạng cho người đó a.
“Nàng là của ta người, các ngươi muốn đưa nàng đi đâu a.” Diệp Thần liền lên tiếng trầm giọng nói, mười phần khí thế uy hiếp a. Cô gái lập tức đang tuyệt vọng liền ngửng lên cái đầu đi à. Có người muốn cứu nàng a.
“Diệp đại ca ngươi lên tiếng như vậy lỡ bọn chúng xông vào san bằng chúng ta thì sao. Ngươi đã có cách gì hay chưa?” Lục Vô Song liền co rúm người lại nói. Nói như vậy khác gì nói họ phái thích khách muốn mạng tướng quân a.
“Chuyện nhỏ mà, cách đầy ra đó thôi. Ta nói cho nàng nghe nha. Sống ở trên đời chẳng cần xin ai cả, mình thích cái gì thì mình lẳng lặng mà thọt. Sống trong cái xã hội bây giờ á, biết nhiều không bằng biết điều biết điều không bằng chiều, mà biết chiều không bằng biết liều.” Diệp Thần nhìn Lục Vô Song nhún vai nói.
“Ngươi cũng gan dữ ha. Bộ liều không được thì làm sao?” Lục Vô Song không khỏi run bắn nói. Cái này trò chơi không có bảo hiểm a.
“Yên tâm, Phái Cổ Mộ cùng nhà tang lễ hân hạnh tài trợ chương trình này.” Diệp Thần liền vỗ vai yên tâm nàng nói.
“Ý là nếu không liều được là ra bãi tha ma lập mộ ngủ chơi đó hả.” Lục Vô Song liền mở miệng nói.
“Chính cờ mờ nó xác.” Diệp Thần nhún vai tự nhiên nói. Lục Vô Song không khỏi thấy đen tối tháng ngày đi à.
“Vị này công tử, ta nói nếu như đây đã là người của ngươi vậy ta chứa chấp ngươi. Nhưng nữ nhân của ngươi lại ám sát ta, ngươi nói chuyện này thế nào tính a.” Gia Luật Sở Tài thấy được Diệp Thần lên tiếng liền cười thầm trong lòng a. Hiện tại quân binh của hắn nhiều như vậy, còn có cả con tin, hắn còn sợ Diệp Thần nữa hay sao hả.
“Vậy nể mặt của ta cho qua thế nào hả? Yến Nhi ở trong phòng ta chơi chán rồi, có lẽ cũng nên về phòng nghỉ ngơi a.” Diệp Thần cũng không yếu thế mở miệng nói.
“Yến Nhi. Vậy ta đưa nàng vào trong phòng sau đó liền thuận tiện đưa Yến Nhi về phòng nghỉ thế nào.” Gia Luật Sở Tài cáo già nói. Chỉ cần Yến Nhi vừa an toàn, hắn liền cho người xông vào bên trong a.
“Được, ngươi đem nàng vào đây. Nhân tiện Yến Nhi cũng cần trở lại a.” Diệp Thần cũng gật đầu nói. Gia Luật Sở Tài muốn gì hắn còn không rõ sao. Nhưng không có vấn đề gì cả, bởi Gia Luật Yến nàng là muốn ở lại a, hắn không thể đưa nàng đi theo được, mang theo một cái xác không hồn thì hắn mang làm gì. Với lại Gia Luật Sở Tài sẽ không đối với nữ nhi của mình muốn thế nào. Còn nếu Gia Luật Yến muốn đi cùng hắn, thì cũng không ai có thể cản được.
Gia Luật Yến nhìn chằm chằm DIệp Thần không khỏi tức giận xong lại ngậm miệng không nói gì a. Hắn là muốn bán nàng cầu bình an cho hắn nữ nhân a. Nhưng nàng không phải cũng là nữ nhân của hắn sao.
Gia Luật Sở Tài đem người đi vào bên trong a. Diệp Thần nhìn cái này cô nàng không khỏi liền có chút vui mừng a. Quả nhiên xinh đẹp, có cá tính, hắn có chút thích nàng a. Dáng người khiến nam nhân mê mẩn a.
“Yến Nhi ngươi qua đây a.” Gia Luật Sở Tài liền đẩy cái này cô gái ra trước liền kêu Gia Luật Yến đứng lên a. Cô gái được Gia Luật Tề giải huyệt nhanh chóng chạy qua chỗ Diệp Thần a. Còn Gia Luật Yến liền như cái xác vô hồn đi đến chỗ của Gia Luật Sở Tài a.
Nhìn thấy cảnh này Gia Luật Sở Tài không khỏi một hồi đau lòng a. Gia Luật Tề cũng không kém đi à. Cái này tiểu muội hắn cưng từ nhỏ đến lớn, đánh nàng còn không dám, trong một hôm đáng yêu muội muội liền trở lên trầm cảm a.
Trong khi mọi người đang đau sót, Gia Luật Yến lập tức đi đến bên cạnh ca ca mình nhanh chóng rút ra gươm chìa lên mình cái cô đi a.
“Yên Nhi, đừng có dại dột.” Gia Luật Sở Tài liền thấy vậy liền sợ hãi kêu lên.
“Yến Nhi, ngoan hạ đao xuống có gì từ từ nói.” Gia Luật Tề liền mở miệng nói.
“Còn gì để nói sao? Trinh tiết ta đều đã mất, còn sống trên đời để người ta chửi rủa làm chi nữa.” Gia Luật Yến lạnh lùng mở miệng nói.
“Yến Nhi ngươi đừng như vậy. Sau việc này ta sẽ gả ngươi cho một cái quan làm chính phòng a. Như vậy ai cũng không biết được chuyện này. Với lại ngươi xinh đẹp như vậy là con của Tướng Quân, ngươi gả ra ngoài ai dám dị nghị ngươi.” Gia Luật Sở Tài liền sợ hãi nói.
“Đúng vậy, Yến NHI nghe lời phụ thân nói đi a.” Gia Luật Tề cũng khuyên can nói.
“Ta không cần, hôm nay ta dùng cái mạng này trả lại cho ngươi.” Gia Luật Yến cắn răng nhìn sang phía Diệp Thần thấy hắn vẫn không có phản ứng gì, trong lòng không khỏi đau nhói. Hắn nói đúng, phụ thân nàng cũng chỉ coi nàng như một món hàng a.
“Đừng mà.” Gia Luật Sở Tài lập tức muốn đi lên ngăn cản a.
Bỗng nhiên kiếm vừa chuẩn bị cứa vào cổ thì từ đằng sau có một cái đồng tiền bắn tới khiến thanh kiếm rơi xuống đất a. Gia Luật Yến căm hận nhìn DIệp Thần rồi nhanh chóng muốn nhặt lên thanh kiếm liền bị Gia Luật Tề cản lại a.
“Mau buông ra ta. Cứ để cho ta chết đi. Ngươi tên khốn khiếp, rõ ràng không cần ta, còn không để cho ta chết đi a.” Gia Luật Yến khóc lóc nhìn Diệp Thần nói.
“Ngươi muốn chết sao? Không thể nào, ngươi là nữ nhân của ta. Từ tính mạng, linh hồn, thân thể đều là của ta. Bất cứ ai cũng không thể động vào, kể cả thần chết đi chăng nữa. Ngươi chỉ có thể chết dưới tay của ta. Nhưng đương nhiên ta sẽ không giết ngươi.” Diệp Thần liền nhàn nhạt nói.
“Ngươi nghĩ ngươi cản được ta sao? Tính mạng của ta, là của ta, không phải của ngươi.” Gia Luật Yến căm hận nói.
“Yến Nhi đừng như vậy, ngươi không thể chết.” Gia Luật Sở Tài liền mở miệng khuyên can.
Gia Luật Yến liền coi như không nghe thấy vẫn nhìn chằm chằm Diệp Thần không chớp mắt a. Trong mắt nàng có một thứ cảm xúc kỳ lạ đi à.
“Quay đầu đi. Ta đã nói qua ngươi không giống bọn hắn. Dù ngươi muốn thế. Ngươi nghĩ bọn hắn sẽ đau lòng khi ngươi chết sao. Sẽ đau lòng nhưng chỉ là thoáng qua mà thôi, mười năm nữa, họ còn chẳng nhớ đến ngươi là ai nữa.” Diệp Thần liền không đành lòng lên tiếng mở miệng nói.
“Người cha ta tin tưởng phản bội ta, người ca ca ta luôn cho là có thể nương tựa, ruồng bỏ ta. Ta không cần gì, cũng chẳng cầu chi, chỉ muốn sống thật đơn giản, nhưng ông trời bức ta, cả ngươi cũng bức ta. Ngươi coi ta là cái gì chứ? Ngươi cũng đã không cần ta, cả thế giới đã quay lưng lại với ta. Ngươi nghĩ rằng đến bây giờ ta còn có thể quay đầu lại sao?” Gia LUật Yến nhìn những người xung quanh mở miệng nói.