Thiên La

Chương 107: Đặt cược



Chú ý trong lúc tranh tài không được tung ra sát chiêu nếu không sẽ bị xử thua, trực tiếp trục xuất khỏi thánh cung.

- BẮT ĐẦU… KENG…

Hàng vạn đệ tử cùng xong vào cấm trận, kịch chiến diễn ra ngay từ lúc đầu, ánh mắt đám tu sĩ xung quanh đều hướng về phía trung tâm của cấm trận.

- Mau nhìn, đã có người tiến tới chỗ ngân bài.

- Là ai mà nhanh vậy ?

- Là Ngạo Minh sư huynh.

Ngạo Minh bỏ qua ngân bài tiếp tục lao thẳng lên phía trên, một tiêu của hắn chính là tấm kim bài duy nhất kia, theo sao Ngạo Minh là gần trăm tên chân truyền đệ tử.

- Không tự lượng sức.

Ngạo Minh vừa chạm tới kim bài thì một luồn kình phong không biết từ đâu bay tới đánh hắn bay về phía sao, đám chân truyền đệ tử thừa thế xong lên kết quả cũng bị kình phong đánh bay.

Bên dưới mặt đất đột nhiên xuất hiện mấy trăm gốc đại thụ, mỗi gốc đều đạt đến huyền cấp, vài tên tu sĩ không kịp phản ứng liền bị đại thụ ném ra bên ngoài.

Trên không xuất hiện thêm vài trăm đầu yêu cầm huyền cấp ngậm lấy ngân bài bay đi, kim bài được một đầu huyền thú đỉnh phong cướp mất.

- Đám yêu cầm đó từ đâu ra vậy ?

- Không biết, hình như bọn chúng đã ở bên trong cấm trận từ trước.

- Không phải đâu, các ngươi nhìn kĩ xem đám yêu cầm kia rõ ràng là do linh lực hóa hình.

Thánh cung đại hội tuy 5 năm diễn ra một lần nhưng quy tắc của mỗi lần đều khác nhau, đều này khiến cho đám đệ tử không biết đâu mà chuẩn bị.

Đám chân truyền đệ tử tản ra đuổi theo yêu cầm, trường hợp hai bên cùng cấp độ thì yêu cầm chính là bá chủ trên không dù là chân truyền đệ tử thánh cung cũng không thể so ngang về tốc độ.

Bên trong cấm trận mấy vạn nội môn đệ tử hợp sức tiêu diệt yêu thụ, chiến trường chia làm hai nữa vô cùng hấp dẫn.

- Mau nhìn lại có thêm yêu thú xuất hiện.

- Lần này là ai bày trận vậy, thật dã man.

- Thôi rồi nữ thần của ta bị yêu thụ ném ra rồi.

Thanh niên nhìn yêu thụ ném một đám nữ tử ra bên ngoài thầm nghĩ nếu bản thân có thể thế chỗ thì quá tốt.

Lâm Phong đứng trên kháng đài nhìn trận hỗn chiến bên dưới, trong người dâng trào chiến ý, từ lúc vào thánh cung hắn luôn tu luyện đao pháp, thuật pháp nhưng lại gặp phải đối thủ ao trình, mỗi lần đều bị yêu nữ bán hành ngập mặt.

Thời gian càng lúc càng ít, số đệ tử ném ra bên ngoài càng lúc càng nhiều, phía bên trên kim bài vẫn chưa có chủ, một đám thanh niên đuổi sát phía sao yêu cầm dẫn đầu là Ngạo Minh.

- Đệ nhất thiên tài Chiến cung đúng là lợi hại.

Lâm Phong nhìn đám người theo sát Ngạo Minh thì phát hiện Bạch Tinh cũng nằm trong số đó, hơn nữa còn là người có khoảng cách gần với Ngạo Minh nhất.

Ngạo Minh nhìn đám người phía sao nói lớn.

- Hạ đám phi cầm này trước sao đó lấy kim bài.

Vừa dứt lời cơ thể Ngạo Minh tỏa sáng, kim quang tỏa ra như một vị chiến thần, đây chính là kim linh thể hiếm có nhất bên trong ngũ hành chi thể.

- Phá.

Đại thủ hóa đao chém về phía phi cầm, kim quang phá không bay đi đánh trúng vào cánh yêu cầm, yêu cầm vừa bị đánh bay thì lại bị lam quang vây lấy, tốc độ nhất thời giảm xuống, hai hỏa cầu từ trên cao giáng thẳng xuống lưng yêu cầm, lục quang từ bên dưới mộc lên quấn lấy yêu cầm, mấy chục mũi băng tiễn cùng lúc bắn tới xiên qua thân thể yêu cầm.

- Thốn.

- Khét lẹt luôn.

- Còn gì là em nó.

Đám đệ tử quan chiến nhìn mà lạnh người, nếu bị đám chân truyền đệ tử này truy sát thì kết quả không dám tưởng tượng.

Yêu cầm tan biến, kim bài lơ lửng giữa không, mười mấy tên chân truyền đệ tử đứng thành vòng tròn vây lấy kim bài, ánh mắt mỗi người nhìn nhau không một ai xong vào.

- Các vị đã không muốn vậy thì để ta.

Ngạo Minh là người đầu tiên xong lên, đám đệ tử chân truyền lập tức động thủ, thanh niên đầu tiên chạm tới kim bài là chân truyền đệ tử mang phong linh thể.

Kim bài vừa tới tay, thanh niên này lập tức xoay người bỏ chạy, trước lúc bay đi còn chém ra tam đạo phong nhận.

- Để kim bài lại.

Hai đạo lam quang cuống lấy thanh niên sao đó là vô số hào quang cùng lúc đánh tới.

- Đáng chết, cho các ngươi.

Thanh niên mang phong linh thể ném kim bài đi, bản thân bay theo hướng ngược lại, nếu còn giữ kim bài thì kết cục của hắn sẽ giống y như đầu yêu cầm.

Đám người còn lại vẫn tiếp tục tranh giành nhưng không ai đoạt lấy kim bài, trận chiến tạm thời bước vào giai đoạn giằn co.

Phía bên dưới chỉ còn vạn đệ tử đang hỗn chiến cùng đám yêu thú, trong số vài ngàn đầu yêu thú chỉ có vài trăm đầu ngậm ngân bài, muốn tìm bắt chúng không phải là chuyện dễ.

- Sắp hết giờ rồi.

Khi thời gian kết thúc đệ tử mang theo ngân bài rời khỏi cấm trận sẽ được thông qua vòng thứ nhất, số đệ tử còn lại bên trong cấm trận cũng sẽ bị loại.

- KENG…

Phía trên chỉ còn vài thanh niên tranh giành kim bài, thanh âm kết thúc vang lên tất cả đệ tử mang theo ngân bài lập tức rời trận.

Mấy thanh niên bên trên cùng lúc động thủ, tất cả dùng tốc độ nhanh nhất phóng về phía kim bài, hào quang bao phủ một gốc trên không.

- Là ai giành được kim bài.

- Nhất định là Ngạo Minh sư huynh.

- Người nhìn thấy được sao ?

Thanh niên được hỏi lắc đầu.

- Không thấy.

- Vậy sao ngươi biết được?

- Vì ta đã đặt rất nhiều niềm tin, linh thạch và điểm cống hiến giành cho sư huynh.

- Ta cũng vậy.

Hai thanh niên chấp tay nhìn lên trời, vẻ mặt vô cùng thành tâm, Lâm Phong đứng bên cạnh nhếch môi, hắn không bao giờ tin vào thần linh chỉ tin vào bản thân của mình, vì vậy hắn không đặt cược vòng này.

Hào quang tan biến, phần lớn đệ tử mang theo thẻ bài đã tiến vào vị trí chỉ định, chỉ còn lại mấy thanh niên tranh giành kim bài vẫn chưa xuất hiện.

- Ra rồi.

- Là trai hay gái ?

- Để xem.

Thanh niên cầm pháp bảo dạng kính chăm chú quan sát, mấy thanh niên gần đó cũng tiến lại xem cùng.

- Là Ngạo Minh sư huynh, người giành được kim bài là Ngạo Minh sư huynh.

- Hoan hô…

- Má ơi con thắng rồi.

Ngạo Minh cầm theo kim bài tiến đến vị trí đệ nhất, mấy thanh niên còn lại xếp ngay phía sao, như vậy là 500 đệ tử xuất sắc nhất của Chiến cung đã được chọn ra.

Tranh tài kết thúc, mọi người lần lượt rời đi, Lâm Phong cùng Phong Viêm đi đến trước cửa đại môn Chủ cung thì dừng lại, theo như kế hoạch đã bàn trước thì mọi người sẽ đợi nhau ở đây.

Một lúc sao tỷ muội Lãnh gia xuất hiện, bên cạnh còn có tỷ muội Lý gia.

- Tiểu Phong tử mau đi thôi.

Đám người hướng nhiệm vụ bảng đi đến, chỗ đặt cược nằm bên cạnh nơi này, mọi người vừa bước vào thì thấy không ít đệ tử thánh cung tiến ra, buồn vui lẫn lộn.

Phong Viêm nhếch miệng.

- Xem ra số đệ tử thắng cược không ít.

- Kết quả hôm nay không có gì bất ngờ, bọn chúng thắng cược cũng là điều đương nhiên.

Lãnh Phi Dao hưng phấn tiến tới chỗ đặt cược, ngày mai sẽ đến lượt Đan cung thi đấu nên hôm nay sẽ bắt đầu mở cược.

- Tìm thấy rồi, tiểu Phong tử tên của ngươi ở chỗ kia.

Lâm Phong nhìn theo hướng tiểu sư tỷ chỉ thì thấy tên của hắn nằm trong khu vực đặt 1 ăn 5, đây là tỷ lệ đặt cượt vòng sơ loại ngày mai.