Thiên La

Chương 142





Lãnh Phi Dao đưa sư tỷ rời đi, một lúc sao trở lại dùng vẻ mặt bất mãn nhìn Lâm Phong.

- Đệ tìm tên gian thương đó làm gì ?

- Đệ có một số chuyện muốn nhờ sư huynh giúp đỡ.

- Chuyện gì vậy ?

- Cũng không phải là chuyện gì lớn, lần trước đệ có nhờ sư huynh tìm giúp tin tức của Huân Vũ, bây giờ có lẽ đã có kết quả.

Phi Dao nghe đến chuyện này liền thay đổi vẻ mặt.

- Chuyện này ta sẽ giúp đệ tìm hiểu, tên gian thương kia bây giờ không có thời gian giúp đệ đâu, bản thân hắn còn lo chưa xong nữa là.

- Có chuyện gì sao ?

Chuyện là từ khi gian thương trở thành đệ tử chân truyền thì suốt ngày đi theoTuệ Vân dẫn đến bên trong Đan cung xuất hiện không ít lời đồn nói hai người gian gian díu díu mập mờ, kết quả là mấy hôm trước Tuệ Vân đã tìm gặp Phong Viêm nói chuyện.

- Tuệ Vân sư tỷ chỉ xem gian thương là đồng môn, lần này thật sự hết cơ hội rồi.

- Chưa chắc.

Lâm Phong đảo mắt suy nghĩ, khóe miệng cười nham hiểm.

- Tuệ Vân sư tỷ có nói là không thích Phong sư huynh không ?

- Hình như là không có, đệ hỏi chuyện này làm gì ?

- Theo đệ đoán sư tỷ làm như vậy là vì quan tâm đến sư huynh, sợ huynh ấy vì tình cảm nhất thời mà ảnh hưởng đến tương lai sao này.

Phi Dao há hốc nhìn tên trước mặt, lý luận của tên sư đệ này còn trời ơi hơn của nàng.

- Rõ ràng là sư tỷ không thích gian thương, đệ có nói thế nào cũng vô dụng.

- Sư tỷ không tin vậy thì chúng ta đánh cược được không ?

- Cược gì ?

- Ai thua sẽ luyện đan cho đối phương một năm.

Cao thủ không bằng tranh thủ, lần này mà thành công dụ được tiểu sư tỷ thì hắn không cần tốn thời gian thực hiện kế hoạch của lão đầu.

- Tốt, đệ dám nuốt lời ta sẽ đi tố cáo với tỷ tỷ.

Lâm Phong nghe nói đến băng nữ cảm giác cả người lạnh toát, xem ra nơi này không thể ở lâu lỡ như băng nữ đến đây kiểm tra tình hình của tiểu muội nàng thì nguy.

Nghĩ đến đây Lâm Phong chuyển qua hỏi tình hình của Lãnh Hàn Băng trong thời gian hắn rời đi, đến khi biết rõ mọi chuyện liền cáo từ.

Trên đường trở về Lâm Phong ghé qua chỗ gian thương phát hiện đối phương không có ở đây, hi vọng thanh niên này không nghĩ quẩn.

Sau khi Lâm Phong rời đi một lúc thì Lãnh Hàn Băng xuất hiện bên trong căn phòng của Phi Dao.

- Tỷ tỷ, đúng lúc muội có chuyện muốn tìm tỷ đây.

- Có chuyện gì ?

- Tiểu Phong tử vừa trở về, đệ ấy đã tìm được u linh ma thảo nhờ muội đưa cho tỷ.

Phi Dao lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho tỷ tỷ, nhỏ giọng nói.

- Tỷ tỷ, tiểu Phong tử đã nhờ Phong Viêm điều tra chuyện của Huân Vũ tỷ tỷ, chỉ sợ không lâu nữa đệ ấy sẽ biết chuyện chúng ta lừa đệ ấy.

- Chuyện này ta tự biết giải quyết, muội không cần quan tâm.

Lãnh Hàn Băng cầm lấy hộp ngọc rời đi, trước khi đi nàng xoay người nhìn tiểu muội.

- Nghĩ ngơi cho tốt, đừng quá cố sức.

- Muội biết rồi.

Lãnh Phi Dao nhìn tỷ tỷ rời đi, hai mắt rưng rưng, nàng sẽ không bao giờ làm cho tỷ tỷ bận tâm, nhất định sẽ nghe lời của tỷ tỷ.

- Tỷ tỷ bảo ta nghĩ ngơi, không thể làm trái được, đi ngủ thôi.

Ở một nơi khác, Lâm Phong vừa về đến phòng thì nhìn thấy hai tên huyết y nhân đứng trước cửa, không cần nghĩ cũng biết là ai tìm hắn, vừa đúng lúc hắn cũng có chuyện cần nói với nàng.

- Không cần động thủ, ta tự đi.

Lâm Phong vừa dứt lời thì thấy cơ thể nhẹ bỗng, trước mặt tối đen, nếu không phải nơi này là thánh cung thì hắn đã cho hai tên này biết thế nào là lễ độ.

Huyết y nhân lướt đi như gió chỉ thoáng qua là đến thánh nữ phủ.

- Chủ nhân, người đã được mang đến.

- Ném hắn vào đây.

- Đợi đã… xem chiêu.

Lâm Phong vận linh lực thi triển vân tung mị ảnh lộn vài vòng trên không rồi đáp xuống tiêu soái, vẻ mặt đắt ý nhìn hồng y nữ tử trước mặt.

- Tìm ta có chuyện gì ?

- Ngươi là đệ tử thánh cung, gặp thánh nữ không biết hành lễ sao ?

- Hừ, có loại thánh nữ hảm hại đồng môn như ngươi sao ?

Linh Mộng mỉm cười, nụ cười của nàng vẫn hồn nhiên ngây thơ như ngày nào.

- Ta chỉ muốn giúp ngươi.

- Giúp ta ?

Lâm Phong dùng ánh mắt kinh bỉ nhìn nữ tử đối diện.

- Nhờ ân đức của ngươi ma bây giờ ta đang bị đám Ma giáo kia liệt vào danh sách cần phải diệt trừ.

- Ngươi không cần lo, ta sẽ bảo vệ ngươi.

- Ta éo cần, chỉ là một đám tà ma ngoại đạo thì có thể làm gì được lão tử.

- Vậy sao ?

Nàng lấy ra một cái hắc bài cầm trên tay, linh lực vừa truyền vào thì hình ảnh Lâm Phong lập tức hiện ra, sống động như thật.

- Ngươi có biết đây là thứ gì không ?

- Không phải chỉ là một cái lệnh bài sao ?

- Thứ này gọi là Ma lệnh, còn có một cái tên khác gọi là tử lệnh.

Lâm Phong nghe nàng nói chợt có cảm giác bất an ập đến.

- Có gì thì cứ nói, lão tử chưa ngán ai bao giờ.

- Ma lệnh một khi xuất hiện, toàn bộ đệ tử Ma giáo phải thi hành, bây giờ thì người đã nổi danh không kém gì ta.

- Ét o ét.

Lần này thì xong rồi, chỉ vì một phút nhất thời mà một đời phải ân hận, lúc đó không nhiều chuyện đi giải hắc phong tán linh thì bây giờ hắn vẫn có thể âm thầm phát tài.

- Đúng là cái miệng hại cái thân.

Linh Mộng lướt tới bên cạnh Lâm Phong, mùi hương từ trên người nàng mang theo một chút hỏa khí làm cho hắn cảm giác nóng người.

- Chỉ cần ngươi chấp nhận làm nam sủng của ta thì Ma lệnh của ngươi sẽ biến mất khỏi đại lục.

- Dù ta đồng ý thì ngươi chỉ có thể chiếm được thể xác, không thể chiếm được tâm hồn của ta.

- Ta chỉ cần ngươi ở cạnh ta, những chuyện khác ta không quan tâm.

Lâm Phong dùng ánh mắt khinh thường nhìn hồng y nữ tử đối diện.

- Ta là quân tử đỉnh thiên lập địa sao có thể núp dưới vấy nữ nhân, đám tà môn ngoại đạo đó tốt nhất đừng để ta gặp được nếu không ta sẽ đưa bọn chúng đăng xuất hết.

- Không ngờ ngươi cũng có chút khí chất.

- Sự lợi hại của ta làm sao ngươi có thể biết được.

- Vậy ta phải tự tìm hiểu rồi.

Linh Mộng mỉm cười, ngọc thủ giơ lên vổ vào vai đối phương.

- ẦM…

Lâm Phong hoàn toàn không đề phòng, thực lực của hai bên hơn nhau quá lớn kết quả là hắn bay thẳng vào vách phòng bên cạnh.

- Khục khục… vô sỉ, có ngon thì đừng đánh lén.

- ẦM…

Hắn vừa dứt lời thì Linh Mộng lướt tới trước mặt tung ra một chưởng, kết quả vẫn như cũ không có gì thay đổi.

Lâm Phong từ dưới đất bò lên, nữ tử này đúng là yêu nghiệt, hắn chỉ đi có hai tháng mà bây giờ một chiêu cũng không đỡ nổi.

- Hừ, đừng tưởng lão tử sợ ngươi, có ngon thì lên giường chiến một trận.

- Muốn chết… ẦM…

Lần này Linh Mộng xuống tay không lưu tình, nàng đá hắn ra khỏi thánh nữ phủ, nhìn tên nam tử biến mất trên dạ thiên khóe môi khẽ cong lên.

- Để xem ngươi chịu đến khi nào.

Bên trong Đan cung, một lão chấp sự đang tuần tra thì thấy một vật thể không xác định đang bay tới, lão vội vận linh lực đề phòng.

- Lại là ngươi.

- AAAAA…

Đến khi nhìn thấy đối phương lão tiện tay chụp lấy rồi ném vào chỗ của Lâm Phong, động tác thuần thục không một chi tiết thừa