Thiên Sư Lộ

Chương 19: Tướng Vượng Phu 2



Chúng tôi ăn không nổi, bữa sáng nhịn đói, vạ vật trong sân trường mấy tiếng đồng hồ rồi chạy tới phòng học. Hôm nay là ngày học sinh trong lớp tới báo danh, mọi người làm quen lẫn nhau, chọn xong ban cán sự, giải quyết mấy chuyện vụn vặt để chuẩn bị cho đợt huấn luyện quân sự.

Đáng nhẽ buổi đầu họp lớp đều là chủ nhiệm lớp tới chủ trì, nhưng không biết tại sao, chủ nhiệm lớp tôi lại không đến, người tới là một trợ giảng.

Bình thường thì chủ nhiệm lớp không có tư cách mời thêm trợ giảng, như vậy có thể thấy lai lịch của chủ nhiệm lớp chúng tôi không tầm thường. Chuyện này khiến cho bốn thằng chúng tôi lâm vào cảnh khó, sau khi họp lớp xong, chúng tôi tìm gặp trợ giảng, đề cập đến vấn đề đổi phòng ký túc. Rõ ràng anh ta không muốn nhận lời, chẳng qua mấy người chúng tôi rất kiên quyết, anh ta nói mình không thể tự quyết định, vẫn phải để chủ nhiệm lớp quyết định mới được.

Vì vậy chúng tôi lập tức nói muốn gặp chủ nhiệm lớp, anh ta nghĩ ngợi một chút rồi chỉ tôi bảo cùng anh ta đi gặp, mấy người kia thì ở lại chờ tin.

Đám Lý Hạo giương mắt nhìn tôi biến mất, hít sâu một hơi, lấy hết dũng khí đi về phía phòng ký túc.

Thật ra thì người trợ giảng này cũng không tệ lắm, không hề kiêu ngạo gì. Trên đường tôi tán gẫu với anh ta mấy câu, đi về phía sau trường học, dọc đường đi qua không ít khu nhà của giáo viên, cuối cùng đến một căn phòng lớn, anh ta chỉ về phía trước bảo: “Kia là chỗ ở của hiệu trưởng, cậu tự vào đi.”

Tôi hơi sửng sốt hỏi: “Tôi tới gặp chủ nhiệm lớp mà, anh dẫn tôi đi gặp hiệu trưởng làm gì?”

Trợ giảng giải thích: “Cô Diệp chính là cháu gái của thầy hiệu trưởng.”

Tôi chợt hiểu ra, chẳng trách lại cao giá như vậy, hóa ra là có chỗ dựa.

Trợ giảng không định đi tiếp nữa, sau khi chỉ rõ cho tôi phương hướng thì lập tức xoay người rời đi. Tôi nom anh ta đi như chạy trốn, thầm nghĩ, chẳng lẽ cô Diệp này trông xấu xí lắm à?

Tôi chuẩn bị tâm lí sẵn sàng, nhắm mắt đi vào. Sau khi tiến vào mới phát hiện trong nhà này bày trí rất tinh xảo, khắp nơi đều là chậu hoa và cây cối, hòn non bộ và núi đá được sắp xếp rất đặc biệt và sáng tạo. Tôi nghiên cứu phong thủy không nhiều, nhưng chỉ nhìn một cái cũng biết, cách bố trí phong thủy ở nơi này chưa được gọi là cao minh, nhưng ít ra cũng coi là bỏ nhiều công sức.



Xem ra vị hiệu trưởng họ Diệp này cũng khá tín... Tôi thầm suy đoán trong lòng, đi theo lối mòn về phía trước, băng qua một hòn non bộ, dõi mắt nhìn thì bị một người phụ nữ hấp dẫn.

Chính xác mà nói, là bị một người phụ nữ kỳ lạ hấp dẫn.

Người này đang đọc sách, vô cùng chăm chú, đeo một gọng kính màu đen. Cô ấy mặc quần áo ở nhà, vóc dáng cao chừng mét bảy, bộ ngực đầy đặn thu hút ánh nhìn, trông như quả khí cầu muốn nổ tung ra ấy.

Tóc dài xõa ngang vai, cực kỳ có phong thái của nữ thần, nhưng khuôn mặt hết sức xinh đẹp kia lại toát ra vẻ lạnh lùng như muốn cách xa người ta ngàn dặm.

Ở cái tuổi này của tôi, càng không cách nào chống lại được sức hút của phụ nữ chừng hai mươi tám, giống như quả đào mật chín muồi như vậy, khiến cho miệng lưỡi khô khan.

Cô ấy cũng nhìn thấy tôi, chỉ liếc qua một cái đã dập tắt ngọn lửa vừa mới nhen nhóm kia trong nháy mắt.

Quá lạnh, giống như là hai cây đao trực tiếp ghăm vào tim.

Thế nhưng lạnh thì lạnh, khuôn mặt cô ấy lại cực kỳ xinh đẹp, chân mày lá liễu, sống mũi cao, đôi mắt phượng, từ chiều rộng trán cho thấy rõ ràng là tướng vượng phu. Cưới được người phụ nữ như vậy, chắc phải đỡ được phấn đấu hai mươi năm!

Khuôn mặt của mỗi người là không giống nhau, nhưng khuôn mặt cô ấy lại tốt đến hiếm thấy, vừa tới thành phố lớn, không ngờ đã gặp được hai người như vậy. Một người là tướng đại phú đại quý Mục Vân Sam, còn một người là tướng vượng phu cô Diệp đây, ai nấy đều cực kỳ xinh đẹp. Ông trời thật không công bằng!!!

Tôi vừa nhìn vừa suy tính, vẻ mặt có chút cổ quái, từ góc độ của cô Diệp thì có lẽ thấy rằng thằng nhóc thiếu niên này đang si mê nhìn mình chằm chằm.

Vì vậy sắc mặt cô ấy ngày càng khó coi, giọng nói lạnh như băng cất lên: “Cút!”