Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 817



CHƯƠNG 817: QUÂN CỜ

“Không khoa trương như vậy sao, bằng không ba gọi điện thoại cho ngài Thiên, nói là không xử lý tốt được chuyện này, con xem ngài Thiên sẽ nói như thế nào?” Ba cậu Lâm nhìn anh ta cười mà như không cười nói.

Đối với ngài Thiên, ít nhiều ba của cậu Lâm vẫn ý thức được, ngài thiên kính nễ Lý Phàm ba phần, vậy ông ta nhát định phải kính nễ Lý Phàm ba mươi phần mới đủ!

Sau khi cậu Lâm nhìn thấy nụ cười kỳ lạ của ba mình, anh ta nuốt một ngụm nước miếng, cho dù Lý Phàm là đàn em của ngài Thiên, anh ta cũng không thể làm bậy, huống hồ ngay cả ngài Thiên cũng phải kính nễ Lý Phàm ba phần.

Có thể thầy được, nếu không xử lý tốt chuyện này, sẽ mang đến tai họa nhường nào cho nhà họ Lâm.

Tài xế lập tức quay đầu xe trở về nhà lớn nhà họ Có.

Khi Lý Phàm trở lại công ty, lập tức nhìn thấy Cố Họa Y đang lo lắng đi đến, đổi lại trước đó, nếu Lý Phàm gây ra chuyện gì, chắc chắn Cố Họa Y sẽ trách mắng một trận.

Nhưng ở cùng Lý Phàm lâu như vậy, Cố Họa Y cũng hiểu rõ tính tình Lý Phàm, anh sẽ không tùy tiện gây chuyện, chắc chắn là có người chủ động khiêu khích Lý Phàm.

“Ông nội gọi chúng ta trở về, nói là muốn tổ chức hội nghị gia tộc, đã xảy ra chuyện gì?” Cố Họa Y tò mò hỏi, cô không phải người trong cuộc, tất nhiên không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

“Lát nữa lên xe rồi giải thích.”

Lý Phàm đã sớm đoán được sẽ có kết quả như vậy, ông cụ Cố tổ chức hội nghị gia tộc, đơn giản chính là vì muốn bắt thóp chuyện vừa rồi.

Mặc dù trong lòng Cố Họa Y rất hoang mang, nhưng cũng chỉ đành nhịn xuống, đồng thời cô cũng chú ý.

đến Có Bội Sam.

Khi Cố Bội Sam nhìn thấy Cố Họa Y, tâm trạng rất phức tạp, trong lúc nhất thời không biết phải đối mặt với Cố Họa Y như thế nào, trước đó cô ta bắt nạt đối phương như vậy, cô ta cũng khó tránh được việc sợ đối phương không tha thứ cho mình.

“Cùng đi đi.” Có Họa Y ngắn ra mấy giây, mỉm cười.

Cố Bội Sam nhìn thấy đối phương nở nụ cười, lúc này mới như trút được gánh nặng mà thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng nói: “Chuyện lúc trước…”

“Chuyện lúc trước đều đã qua rồi, chúng ta là người một nhà.” Cố Họa Y cười cắt ngang: “Tôi cũng không để ý, lẽ nào cô còn đề ý sao?”

Sau khi Cố Bội Sam nghe thầy vậy, cảm động nhìn Cố Họa Y, lần này cô ta đã hiểu rõ chênh lệch giữa mình và đối phương nằm ở đâu rồi, đối phương chẳng những đẹp người mà còn đẹp nết.

“Anh cứ lái xe đi, để tôi giải thích.” Cố Bội Sam sợ Lý Phàm lái sẽ sẽ phân tâm, cộng thêm Lý Phàm cũng không biết quá rõ về chuyện này, vì vậy chủ động lên tiếng.

Lý Phàm gật đầu, anh cũng không rõ rốt cuộc tình huống giữa Cố Bội Sam và cậu Lâm là như thế nào, coi như cho anh giải thích, anh cũng không giải thích hết được.

Cố Bội Sam nói mười mấy phút, nói nguyên nhân vì sao ông nội gả cô ta cho cậu Lâm, bao gồm cả cách nhìn của cô ta về cậu Lâm, cô ta đều nói hết ra.

Lý Phàm nhướng mày, ông cụ Cố này đúng là gió chiều nào theo chiều nấy, lần trước là Cố Họa Y, sau khi ông cụ Cố nhận ra đã không cách nào lợi dụng được Cố Họa Y, lại chuyển sang lợi dụng Có Bội Sam.

Sau khi Cố Họa Y nghe nói vậy, rất đồng tình với Cố Bội Sam, bởi vì lúc trước khi Cố Bội Sam chưa bị coi thành quân cờ của nhà họ Có, cô và Lý Phàm cũng gặp phải cảnh ngộ này.

Cô vô thức nhìn về phía Lý Phàm, cảm thấy rất may mắn, may mà có Lý Phàm, cô mới thoát khỏi sự khống chế của nhà họ Cố, nếu như không có Lý Phàm, đoán chừng bây giờ cô vẫn đang bị nhà họ Cố khống chế, trở thành một quân cờ có thể di chuyển đến bát kỳ vị trí nào.

Có điều, Lý Phàm cũng lấy được một tin tức từ trong đó, rõ ràng công ty nhà họ Cố đã ngày càng không xong rồi, nếu không cũng sẽ không ép Cố Bội Sam hi sinh sắc đẹp lôi kéo hợp tác.

Tâm trạng Có Bội Sam rất căng thẳng, cô ta sợ ông nội sẽ trách tội, dù sao chuyện này liên quan đến sống còn của nhà họ Có, trong lúc nhất thời cô ta rất mơ hồ, không biết phải làm như thế nào mới tốt.

“Cô đừng sợ, đến chỗ ông nội, tôi sẽ giải thích giúp cô.” Cố Họa Y cười an ủi.

Lúc này Cố Bội Sam mới dần dần thả lỏng, nhưng ít nhiều trong lòng vẫn còn căng thẳng.

Lúc này ông cụ Cố đang ngồi trong phòng khách, lông mày vẫn luôn nhíu chặt, nhìn chằm chằm cửa ra vào, suy nghĩ xem đợi sau khi Lý Phàm trở về sẽ trách mắng như thế nào.

Vợ chồng Có Thiệu Huy và Vương Cần Mai ngồi trên ghế bên cạnh, trong lòng không ngừng mắng chửi Lý Phàm, cái tên sao chổi này, sao cứ luôn gây thêm phiền phức cho bọn họ?

Nhất là Vương Cần Mai, với lại chuyện của ba mẹ Trần Hiểu Đồng sống ở trong biệt thự, cái nhìn của bà ta đối với Lý Phàm càng thêm không tốt.

Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong nhìn nhau, đề lộ ra nụ cười gian trá, Cố Thiệu Dũng nhỏ giọng đưa ra ý kiến cho ông cụ Cố: “Ba, chờ Cố Họa Y trở về, con cho rằng nên trách mắng một trận, ép cô ta nhượng một nửa cổ phần của tập đoàn Họa Vân Y coi như đền bù tổn thất cho chúng ta.”

“Có thể.” Lần này ông cụ Cố cũng không do dự, hừ lạnh một tiếng, bây giờ công ty nhà họ Cố đã sắp xong đời rồi, ông ta còn nói chuyện tình nghĩa làm gì?

Hơn nữa, dù thế nào trong người Cố Họa Y cũng chảy xuôi dòng máu của nhà họ Cố bọn họ, ông ta tin rằng, chắc chắn Cố Họa Y sẽ trả cái giá thật lớn vì chuyện của Lý Phàm.

Lúc này, máy người Cố Họa Y và Lý Phàm đi vào, Vương Cần Mai không nhịn nổi đứng dậy, chỉ trích Lý Phàm: “Đều tại cậu, hại nhà chúng tôi, cậu chính là đồ sao chỗi.”

Cố Thiệu Huy cúi đầu, túm áo vợ mình, thấp giọng nói: “Nhỏ giọng chút, nhiều người đang nhìn như vậy, chú ý hình tượng.”

Vương Cần Mai tức giận liếc Cố Thiệu Huy, lúc này Cố Thiệu Huy mới im lặng.

Cố Thiệu Dũng nói với giọng điệu không tốt: “Lý Phàm, có phải cậu có tình đối nghịch với tôi? Cho dù như thế nào, cậu cũng là một phần của nhà họ Cố, nếu cậu nhúng tay vào chuyện của người khác, chúng tôi cũng mặc kệ, nhưng cậu lại nhúng tay vào chuyện của người nhà, cậu làm vậy là có ý gì?”

“Khi bản thân các ông đưa ra quyết định, các ông có hỏi ý kiến của người trong cuộc không?” Lý Phàm cười hỏi.

Cố Thiệu Dũng và Có Thiệu Phong theo bản năng nhìn về phía Cố Bội Sam, nhất thời không biết phải nói như thế nào, Cố Thiệu Dũng cau mày nói: “Cố Bội Sam, cháu có tự nguyện không?”

Sau khi Cố Bội Sam nhìn thấy ánh mắt của Có Thiệu Dũng, trong lòng cô ta hơi sợ hãi, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, chần chừ thoáng nhìn Lý Phàm, Lý Phàm mỉm cười cổ vũ cô ta: “Yên tâm nói ra là được.”

“Bác cả, cháu không tự nguyện, cháu không hề thích cậu Lâm kia, hi vọng bác cả có thể tôn trọng ý kiến của cháu, hơn nữa ông nội cũng biết rõ ràng.” Lúc này Cố Bội Sam mới lấy hết can đảm, nói rõ từng câu từng chữ.

Sắc mặt Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong trở nên lúng túng, bọn họ cho rằng Cố Bội Sam sẽ bị động mà đồng ý, nào ngờ kết quả lại không như trong tưởng tượng của bọn họ.

Sắc mặt bọn họ lập tức trở nên khó coi, căm tức nhìn Lý Phàm, nếu không phải Lý Phàm làm chỗ dựa cho Cố Bội Sam, chuyện cũng sẽ không như này.

Ông cụ Cố nhướng mày, bắt đầu ra vẻ đạo đức nói: “Cố Bội Sam, ông nuôi cháu lớn như vậy, bây giờ nhà họ Cố gặp khó khăn, cháu không thể thờ ơ đứng ngoài quan sát.”

“Ông nội, ông giao việc cho cháu, cháu sẽ nghiêm túc xử lý, nhưng ông lại động đến hạnh phúc của cháu, cháu không thể đồng ý.” Những lời Cố Bội Sam nói ra đều là suy nghĩ trong lòng mình, rất thẳng thắn.