Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 939



CHƯƠNG 939: KHÔNG NGHE KHUYÊN CAN

Sau khi Lý Phàm nghe đến đó, nhịn không được đảo một cái măts, cô gái nhỏ này lại làm ra bộ dáng này, đối với khen ngợi của Trần Hiểu Đồng, anh cảm giác cực kỳ cạn lời, mấy lời này cũng thật khiến người cảm thấy ngượng ngùng quá trước mặt mọi người.

Cuối cùng Cố Họa Y cũng nguôi giận, cô biết Lý Phàm sẽ không lừa cô.

“Thật xin lỗi, em hiểu lầm anh.” Cố Họa Y xin lỗi nhìn Lý Phàm một cái nói.

Lý Phàm lắc đầu nói: “Không có gì, anh biết em đối xử với anh rất tốt, em yên tâm, anh sẽ không để em thất vọng.”

Cố Họa Y cười ngọt ngào, lúc này mới không suy nghĩ nhiều.

“Được rồi, em cũng không nhiều lời với anh nữa, bây giờ em chỉ muốn nói cho anh biết, trong chuyện này, anh phải đề phòng không được có lần sau.” Cố Họa Y mở miệng nói.

Mặc dù Lý Phàm đã đồng ý với cô, nhưng cô ít nhiều vẫn có chút ghen tuông, không muốn để người đàn ông mình thích bị người khác chiếm giữ.

Lúc này Lý Phàm mới cưng chiều xoa xoa đầu Cố Họa Y, sau khi Trúc Hoa Nguyệt và Trần Hiểu Đồng thấy một màn như vậy, đều thấy no quá vì bị đút cẩu lượng, trong lòng hâm mộ muốn chết.

Bọn họ cũng không khó để nhận ra Lý Phàm rất có sức hấp dẫn của đàn ông.

Lý Phàm ngáp một cái, cũng không suy nghĩ gì nhiều.

Lý Phàm biết bây giờ mọi chuyện ngoài sức tưởng tượng của mình đang xảy ra trước mắt, anh nhất định phải nghiêm túc đối phó mới được, nếu không tất cả mọi thứ sẽ càng ngày càng hỏng bét.

Chẳng qua, có một việc Lý Phàm nhất định phải đi giải quyết, đó chính là cậu chủ Long.

Giáng thủ sư xinh đẹp nói với anh, tứ tuyệt là do cậu chủ Long và ông Võ mời tới, anh biết cậu chủ Long và ông Võ có sự uy hiếp rất lớn đối với mình, anh phải nhanh chóng diệt trừ bọn họ mới được.

Một Long Hậu cũng đủ khiến anh đau đầu rồi, lần này lại xuất hiện thêm một cậu chủ Long nữa, anh phải giải quyết rớt một người trước mới được.

Cậu chủ Long và ông Võ còn không biết nguy hiểm đang tới gần, bọn họ uống rượu với nhau, hy vọng có thể lại xuất hiện linh cảm, có thể suy nghĩ ra một cách hoàn hảo để đối phó Lý Phàm.

Nhưng mà bọn họ suy nghĩ đến mức vỡ đầu cũng không nghĩ ra được cách đối phó với Lý Phàm.

Ngay cả tứ tuyệt cũng thất bại, hơn nữa giáng thủ sư xinh đẹp còn có quan hệ tốt với Lý Phàm như vậy, bọn họ tạm thời có chút đau đầu.

Cậu chủ Long chợt đem mũi nhọn nhìn về phía ông Võ, muốn đối phương cho anh ta một tin tức.

Sau khi ông Võ nhìn thấy ánh mắt của cậu chủ Long, ông ta giật mình một cái, không dám nhìn ánh mắt của cậu chủ Long, nói thật ít nhiều ông ta cũng có chút sợ hãi.

Sau lưng ông Võ toát ra mồ hôi lạnh, kỳ thật nói thật ra ông ta cũng không có cách nào đối phó với Lý Phàm, nếu ông ta có biện pháp đối phó với Lý Phàm, cũng sẽ không đứng ở chỗ này mà đã ra tay luôn rồi.

Bây giờ ông ta vô cùng buồn rầu, đang suy nghĩ làm thế nào để đối phó với Lý Phàm tốt hơn một chút.

Cuối cùng ông ta thở dài nói: “Cậu chủ, tôi cảm thấy chuyện này còn nghiêm trọng hơn so với chúng ta tưởng tượng.”

Cậu chủ Long tức giận liếc mắt một cái nói: “Ông không phải đang nói lời thừa sao, nếu không nghiêm trọng, tôi còn có thể hỏi ông? Rốt cuộc ông đã nghĩ ra biện pháp gì chưa?”

ông Võ áp lực như núi, đột nhiên khóe miệng ông ta nhếch lên nói: “Tôi có một biện pháp, cậu chủ, không phải ở đây cậu có một cái bẫy sao, một khi ngồi xuống, người chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ, hơn nữa dưới tình huống không hề đề phòng, gần như trăm phần trăm không sống được.”

“Biện pháp này thật ra không tệ, nhưng mà làm sao để mời Lý Phàm tới vẫn còn là một vấn đề.” Cậu chủ Long liếc mắt nhìn qua.

ông Võ giật mình một cái, hít sâu một hơi, trong chốc lát không biết nên nói cái gì.

Biện pháp này là ông ta tạm thời nghĩ tới, về phần có thể thành công hay không, trong lòng ông ta cũng không có lòng tin bao nhiêu, nhưng mà trong lòng ông ta tự nhủ với mình rằng, biện pháp này hẳn là có thể thành công.

“Cậu chủ, bây giờ chúng ta không có chuẩn bị cái khác, không bằng buông tay đọ một trận đi.” Ông Võ đột nhiên nói một câu: “Hơn nữa, biện pháp trước sau gì cũng sẽ có.”

Cậu chủ Long cân nhắc vài giây, sau đó gõ gõ ngón tay nói: “Đi, mời Lý Phàm đến cho tôi, nói là tôi mời anh ta tới, nói cho anh ta, tôi muốn bắt tay giảng hòa với anh ta, nhớ kỹ thái độ phải tốt một chút.”

Sau khi thư ký của cậu chủ Long nghe xong, cổ quái nhìn thoáng qua cậu chủ Long.

Cậu chủ Long nhìn thấy thư ký còn chưa đi chấp hành nhiệm vụ, chợt tức giận nhìn thoáng qua, nói: “Tôi bảo cậu đi chấp hành nhiệm vụ sao cậu còn chưa đi chấp hành nhiệm vụ, có phải muốn tôi tự mình ra tay hay không?”

Lúc này thư ký của cậu chủ Long giật mình một cái, vội vàng dựa theo yêu cầu của đối phương đi làm.

Sau khi cậu chủ Long nhìn thấy thư ký của mình mới phản ứng lại, trong lòng cực kỳ cạn lời, đã từ khi nào, phản ứng của thư ký này lại chậm nửa nhịp như vậy.

Chẳng qua đối với kết quả như vậy, anh ta cũng không có gì bất ngờ, dù sao kế hoạch có tồi tệ hơn nữa, anh ta cũng đã suy xét tốt rồi, anh ta không tin Lý Phàm sẽ không mắc bẫy của mình.

Đối với anh ta mà nói, cho dù Lý Phàm cẩn thận cả đời thì sớm muộn gì cũng sẽ trúng chiêu.

Cậu chủ Long đã tưởng tượng ra Lý Phàm chết dưới mưu kế của mình, đương nhiêu, nếu Lý Phàm không dám tới vậy thì tốt nhất.

Ông Võ nhịn không được nói: “Nếu như anh ta không đến thì sao?”

“Nếu như anh ta không đến, vậy thì không có gì tốt hơn, như vậy tôi còn có cách trừng trị anh ta.” Cậu chủ Long nói vô cùng tự tin.

Ông Võ thở dài: “Nếu không coi như bỏ đi.”

Thật ra trong lòng ông ta đã bắt đầu đánh trống rút lui, cục diện bây giờ rất là xấu hổ, tiến cũng không thể tiến, lùi cũng không thể lùi, trong thoáng chốc ông ta không biết phải làm cái gì cho đúng.

Ông ta xoa trán, rất là đau đầu.

“Không được, không thể bỏ qua như vậy.” Cậu chủ Long cũng không thuận theo buông tha nói, đồng thời trong lòng anh ta lại vô cùng xem thường ông Võ, lá gan đối phương cũng quá nhỏ.

Sau khi ông Võ cảm nhận được ánh mắt xem thường của cậu chủ Long, trong lòng ông ta đặc biệt khó chịu, ông ta tức giận gần như muốn bùng nổ, người này cũng quá không nghe khuyên can.

Ông ta đã cho đối phương một cơ hội, để cho đối phương không nên tự chuốc lấy phiền toái, nhưng mà đối phương lại khăng khăng như thế.

Ông Võ cũng không làm gì được cậu chủ Long, nếu đối phương cứ khăng khăng phải làm như vậy, ông ta cũng sẽ không ngăn cản.

Ông ta cho rằng cách làm của cậu chủ Long này quá ngây thơ rồi, hoàn toàn là ý nghĩ viển vông.

“Cậu chủ, tôi chỉ có thể nói một câu, vào lúc này, thu tay lại vẫn tương đối thích hợp.” Ông Võ vốn định nói ra, nhưng ông ta biết sau khi nói ra, cậu chủ Long chẳng những sẽ không nghe vào, ngược lại sẽ tức giận, cuối cùng những lời này ông ta vẫn nhịn xuống giấu ở trong lòng không nói ra.

Lý Phàm đang muốn tìm cậu chủ Long gây phiền toái, thuận tiện giải quyết ông Võ.

Ai biết được là thư ký của cậu chủ Long lại chủ động tới cửa.

“Có chuyện gì sao?” Lý Phàm thản nhiên nói, sau khi anh nhìn thấy nụ cười hiền lành của thư ký, từ ánh mắt đầu tiên anh liền cảm thấy rất giả dối.

Trước kia anh với đối phương gặp qua vài lần, nhưng vẻ mặt của đối phương đối với anh vẫn luôn lạnh như băng, bây giờ nụ cười này của đối phương giống như bị ép buộc để bày ra vậy.

Nếu Lý Phàm không xem thường, chắc chắn là giả.

Thư ký cố nén ý nghĩ khinh thường trong lòng mình, lúc này mới từng câu từng chữ đem lời của cậu chủ Long dặn dò mình nói hết.