Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn

Chương 20: Chương 20




“Diệp gia gia.” Khâu Hàn gọi, cậu nhanh chóng quan sát sắc mặt Diệp lão gia tử một chút, thấy sắc mặt Diệp lão gia tử không tốt lắm, nhìn trạng thái như là lúc nào cũng sẽ bị đưa đi bệnh viện.

“Bọn họ cùng ông nói…….” Diệp lão gia tử một câu còn chưa nói xong, sau khi dừng lại tiếp tục nói: “Bọn họ nói, con nhận tiền sau đó tự mình đồng ý ly hôn.”
“Xem như vậy đi.” Khâu Hàn nói: “Lâm Dật Cẩm mang theo con nhỏ xuất hiện ở trên hôn lễ, hôn lễ vừa mới bắt đầu liền tuyên bố kết thúc, tại thời điểm con còn bối rối không biết nên làm gì, bọn họ đã thương lượng cũng quyết định xong hết cả rồi, sau đó muốn con ký tên ly hôn.

Con ngay từ đầu không đồng ý ly hôn, nhưng tất cả bọn họ nói nhất định phải ly hôn, con không chịu được áp lực lớn trong thời gian dài, lại cảm thấy con trong việc này cũng chẳng làm sai việc gì, nếu muốn muốn ly hôn, đương nhiên phải được bồi thường, cho nên con đưa ra điều kiện bồi thường, bọn họ đồng ý, con liền ký tên ly hôn.”
Khâu Hàn ngắn gọn kể lại mọi chuyện, trong lòng cậu rất rõ ràng, có một số việc Diệp Phùng Minh khẳng định sẽ không nói, tỷ như Lâm Dật Cẩm mang con xuất hiện ở trên hôn lễ, hôn lễ bị hủy bỏ, cậu bị bọn họ bắt buộc ly hôn.

Quả nhiên Khâu Hàn vừa nói xong, Diệp Phùng Minh cùng Tần Tú càng thêm khẩn trương.


“Vậy sao con không tới tìm ông, con tới tìm ông, ông tự nhiên sẽ vì con làm chủ.” Diệp lão gia tử nhìn Khâu Hàn nói: “Vì sao muốn theo chân bọn họ cùng giấu giếm ông? Ở trên tiệc mừng thọ, con cũng không có nói gì.”
“Bởi vì bọn họ nói…….” Khâu Hàn hít sâu một hơi nói: “Nếu con đem việc này nói cho ông, mà ông bị tức đến tình trạng xấu đi, như vậy con chính là tội nhân của Diệp gia, bọn họ tuyệt đối sẽ không tha thứ con, lúc ở tiệc mừng thọ, bọn họ cũng lần nữa cảnh cáo con không được xuất hiện trước mặt ông.”
Tần Tú khẩn trương nhìn Diệp Phùng Minh đưa mắt ra hiệu, kêu hắn nghĩ cách ngăn cản Khâu Hàn nói tiếp nhưng Diệp Phùng Minh sợ hãi Diệp lão gia tử sẽ càng thêm tức
Diệp lão gia tử hung hăng trừng mắt Diệp Phùng Minh nói: “Các người thật đúng là ghê gớm!”
“Diệp gia gia, ông không cần tức giận, việc cũng đã như vậy.” Khâu Hàn bình tĩnh nói: “Ông vẫn nên bảo vệ sức khỏe.”
Diệp lão gia tử nhìn những đứa con khác, lại nhìn về phía Diệp Phùng Minh cùng Diệp Bác Lỗi, nhắm mắt lại thở dài, ông ở chỗ này mắng nửa ngày, không một người khuyên ông không cần mắng nữa mà nên giữ gìn sức khỏe, mà nhiều năm như vậy, trưởng tử trưởng tôn mà ông coi trọng thiên vị nhất, cư nhiên lừa gạt giấu giếm ông đến mức này, ông làm sao mà không thất vọng buồn lòng chứ?
Khâu Hàn cũng không phải thật sự quan tâm Diệp lão gia tử, chẳng qua là bởi vì hiện tại cậu cần làm như như vậy, kiếp trước Diệp lão gia tử không có giống như hiện tại tức giận như vậy, là bởi vì khi ông biết hết tất cả, cậu cùng Diệp Bác Lỗi còn chưa có ly hôn, hai vợ chồng Diệp Phùng Minh cũng không có gạt cậu nhiều việc như vậy, mà Diệp Bác Lỗi cùng Lâm Dật Cẩm có con, xem như hắn cũng chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.

Thời điểm kiếp trước, ngay từ đầu Diệp lão gia tử vẫn rất bảo vệ Khâu Hàn, nhưng dần dần cũng bị tình cảm của Diệp Bác Lỗi cùng Lâm Dật Cẩm đả động, bắt đầu khuyên bảo Khâu Hàn buông tay thành toàn cho bọn họ, vì mất đi chỗ dựa cuối cùng là Diệp lão gia tử, Khâu Hàn mới không còn cách nào chống lại bọn họ, càng không thể thay đổi kết cục bi kịch.

Bất quá Khâu Hàn cũng không oán hận Diệp lão gia tử, oan có đầu nợ có chủ.

“Sau này con có tính toán gì không?” Diệp lão gia tử nhìn Khâu Hàn hỏi.

“Con…đã tìm được công việc tốt.” Khâu Hàn trả lời nói.

“Hiện giờ cậu ấy đang làm trợ lý cho con, sau này sẽ làm việc ở bên cạnh con.” Diệp Huyên Thành đột nhiên mở miệng nói.


Tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Huyên Thành, Diệp lão gia tử càng kinh ngạc hơn ngây ngẩn cả người, sau khi phục hồi tinh thần lại, lập tức nói: “Không được!”
Nghe Diệp Huyên Thành nói Khâu Hàn hiện tại là trợ lý của y, Diệp lão gia tử cơ hồ là theo bản năng, liền buột miệng thốt ra hai chữ “Không được”, lúc nói xong mới ý thức được ngữ khí của mình có chút lớn.

Diệp lão gia tử hòa hoãn ngữ khí một chút đối với Khâu Hàn nói: “Ông đáp ứng bà ngoại con, sẽ giúp nàng chiếu cố con, Diệp gia chúng ta thiếu nhân tình Khâu gia, con không cần đi làm, ông sẽ định kỳ cho con một số tiền, con cứ…… đi làm việc con muốn làm đi.”
Khâu Hàn trả lời: “Cảm ơn ý tốt của ông, nhưng con còn trẻ, không đi làm thật sự kỳ cục, có thể đi theo chú Tư học tập, chính là việc hiện tại con muốn làm.”
“Ba, Khâu Hàn đi làm với con, ba có cái gì không yên tâm sao?” Diệp Huyên Thành nhìn Diệp lão gia tử nói: “Con sẽ thay ba chiếu cố, chẳng lẽ không giống thay Diệp gia trả nhân tình cho Khâu gia sao? Hay là nói, ba cảm thấy chỉ có một nhà đại ca mới có thể thay Diệp gia trả nhân tình, con không xứng thay Diệp gia trả nhân tình?”
Khâu Hàn làm việc ở bên Diệp Huyên Thành, Diệp lão gia tử đương nhiên là không yên tâm, ông hiện tại nhớ rõ ràng, năm đó vì Hứa Vân Kỳ, Diệp Bác Lỗi cùng Diệp Huyên Thành đã xảy ra rất nhiều xung đột, tuy rằng Khâu Hàn cùng Diệp Huyên Thành kém bối phận, nhưng Khâu Hàn cùng Diệp Bác Lỗi ly hôn sau đó lại làm việc với Diệp Huyên Thành, chôn xuống tai hoạ ngầm rất lớn.

Nhưng Khâu Hàn rất kiên trì, Diệp Huyên Thành lại nói như vậy, ông cũng không tiện nói cái gì nữa, chỉ có thể ở trong lòng thở dài.

Diệp Bác Lỗi nghe được Khâu Hàn làm trợ lý cho Diệp Huyên Thành, vẫn luôn chau mày mà nhìn Khâu Hàn.


“Con thấy ba cũng đã hết giận rồi, nếu không có chuyện gì khác, con liền mang Khâu Hàn đi trước.” Diệp Huyên Thành đứng dậy nói xong liền muốn mang theo Khâu Hàn rời đi.

“Từ từ.” Diệp lão gia tử nói: “Khâu Hàn ở lại, ông có lời muốn nói riêng với con.”
Diệp Huyên Thành quay đầu nhìn Khâu Hàn, Khâu Hàn ngẩng đầu nhìn thẳng y, hơi gật đầu.

Cậu minh bạch ý tứ Diệp Huyên Thành, nếu cậu không muốn một mình ở lại, Diệp Huyên Thành khẳng định có thể đem cậu đi, nhưng cậu không muốn cùng Diệp lão gia tử làm căng, nói không chừng có có thể lợi dụng được chỗ tốt, ở lại nghe một chút cũng tốt.

Diệp Huyên Thành rời đi, Khâu Hàn đi theo Diệp lão gia tử đi đến thư phòng, cùng Diệp lão gia tử mặt đối mặt ngồi xuống..


— QUẢNG CÁO —