Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 753: Cậu Ta Giàu Thật Đấy





Tần Minh giơ tay: "Một tỷ.
Một câu nói nhẹ nhàng nhưng lại thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, ai nấy đều nhìn Tần Minh với vẻ không thể tin nổi.
"Cậu nhóc này là ai vậy? Mới ra giá đã lên thẳng một tỷ? Có biết chơi không vậy?" “Công tử bột lấy tiền ông già ra khoe khoang nhỉ, nhưng hai người phụ nữ bên cạnh cậu ta trông tuyệt thật.”
"Chẳng phải cô gái đó là Lâm Vũ Nhu của nhà họ Lâm à?"
"Có ai biết cậu nhóc này không? Cái danh học trò của Trương chân nhân thì nổi tiếng thật đấy nhưng tên thật là gì vậy?"
"Không biết, chẳng phải ban nãy cậu nhóc này bị cậu Thiệu chọc tức hay sao? Ha ha, giới trẻ đúng là dễ giận thật.
Tần Minh chợt cười với người đàn ông đeo kính: "Ha ha ha, tôi có lỗi quá.


Tôi chỉ khinh thường cậu thôi mà, cậu cần gì chứng minh với tôi? Đánh đổi tiền của mình à?"
"Ha ha...!Cậu Thiệu cậu cũng ác quá rồi đấy, xem cậu ta tức chưa kìa, mới
"Đúng rồi, lát nữa cục trưởng Tôn sẽ bắt cậu đấy."
Cậu Thiệu cười mỉa: "Ui chao, cục trưởng Tôn, những gì tôi nói là thật mà.

Tôi nói cậu ta có một tỷ, chẳng phải chỉ có thể mua một hai món rẻ tiền ở đây thôi sao? Nếu tôi làm bạn ông giận thì cục trưởng Tôn cũng đừng để ý nhé.
Tôn Nhân Binh chỉ lo uống trà của mình, nói:
"Đại sư sẽ không chấp nhặt với cậu nhưng không phải đại sư chỉ có một tỷ thôi đâu."
Ông chủ Đổng cũng chen vào nói:
"Đúng rồi, tên tuổi của Trương chân nhân như sấm bên tai, học trò của ông ta sao mà nghèo được, nói không chừng hôm nay cậu ta đến đây để mua đồ cho Trương chân nhân.

Chàng trai...!Xin hỏi cậu tên gì?"
Tần Minh nói: "Cứ gọi tôi là nhà giàu mới nổi là được, đợi sau khi kết thúc buổi đấu giá, tất nhiên các người sẽ điều tra tên của tôi."
Yên lặng...
Mọi người nhìn Tần Minh như không thể tin nổi, cậu nhóc này kiêu ngạo quá rồi nhỉ?

Cậu có gì mà đáng để những giám đốc siêu giàu tài sản hơn trăm tỷ điều tra cậu? Học trò của Trương Toàn Chân? Đó chỉ vì Trương Toàn Chân nổi tiếng mà thôi.
Những người ở đây đều khinh thường, chỉ có nhóm người Lâm Vân Đống của nhà họ Lâm là nhíu mày.
Tôn Nhân Binh biết rõ nên chỉ khuyên Tần Minh đừng chấp nhặt với đám người tầm thường này.
Một tỷ của Tần Minh làm đối thủ cạnh tranh ông chủ Tiêu tức giận, ông ta đập bàn nói: "Một tỷ một trăm triệu"
Tần Minh giơ hai ngón tay nói: "Hai tỷ"
Mọi người lại yên lặng, có vài giám đốc định uống trà nhưng cũng khựng lại.
Ông chủ Đổng bối rối, có phải cậu ta đang gọi cho vui không?
Ông chủ Tiêu đứng lên mắng:" Này, nhóc con miệng còn hôi sữa, cậu biết hai tỷ là gì không? Cậu nghĩ đây là tiền vàng trong game à? Đây không phải là nơi để cậu trút giận, chậc, sao Trương chân nhân lại tìm một người ngu ngốc như vậy làm học trò mình, chẳng cao nhân được như ông ta."
"Ha ha ha, thì ra là làm chuyện để ý."
"Chậc, nhóc con, cậu có lấy hai tỷ ra được không? Chẳng phải ban nãy cậu nói cậu chỉ có một tỷ thôi à?"
Tần Minh nghe mọi người nghi ngờ mình, anh khó chịu nói: "Chỉ cần không ai đấu giá nữa, tôi sẽ chuyển tiền ngay, có vấn đề gì à?"
Ông chủ Tiêu lập tức nói: "Được, tôi không giành nữa.

Mặc dù hơi đau lòng như sứ Thanh Hoa thời Nguyễn này thuộc về cậu."
Tần Minh phất tay, nói: "Chuyển tiền"
Tống Dĩnh lập tức lấy máy tính ra chuyển khoản cho ông chủ Đổng, không bao lâu sau ông chủ Đổng nhận được tiền ngay.

Ông chủ Đổng đứng tại chỗ ngạc nhiên, thật lâu sau mới thốt lên một câu: "Thanh toán trực tiếp từ Ngân hàng Thế Giới...!Cậu, cậu ta giàu thật.
Trong hội trường buổi đấu giá ở Tiểu Bảo Lầu, nhìn vẻ mặt sau khi nhận được tiền của ông chủ Đổng, mọi người đều kinh hãi, thậm chí còn xôn xao, nhìn Tần Minh như không thể tin nổi.
"Cậu ta giàu thật đấy.

"Không ngờ nhỉ, còn tưởng là một tên ngốc dắt gái đi khoe khoang.

"Vậy thì sẽ thêm một đối thủ rồi"
"Chẳng lẽ cậu ta cũng đến đây vì món bảo vật áp chót?"
Mọi người bàn tán sôi nổi, cậu Thiệu đeo kính ngồi đối diện Tần Minh cũng sầm mặt.

Hôm nay hầu hết mọi người đều đến đây vì một món đồ, bây giờ thêm một đối thủ đấu giá, chẳng ai vui nổi.
Tần Minh cười nói: "Ui chao, hình như cuối cùng mọi người cũng biết tôi đáng sợ rồi nhỉ nhưng nhanh thôi mọi người sẽ biết tôi không chỉ đáng sợ thôi đâu..