Lương béo cảnh giác xung quanh, đột nhiên trong bóng tối có một bàn tay duỗi ra, nắm chặt lấy tay trái của gã ta, cố gắng khóa tay trái ra sau lưng.
Lương béo lập tức phát giác, thân thể xoay lại, đồng thời lật người, kéo giãn khoảng cách.
Dưới ánh đèn đường mờ ảo, Lương béo nhìn thấy những người tới đều bịt mặt, mặc quần áo vô cùng bình thường, nhưng động tác chiến đấu lại rất giống trong quân đội.
“Ai?” Cổ tay Lương béo dùng sức kéo, nhưng đối phương không hề buông ra.
Người giữ tay Lương béo chính là đội trưởng tiểu đội ám sát ở Bắc Kinh, A Hổ, chiến hữu năm đó của A Long.
Vốn dĩ anh ta được lệnh đi bắt nữ thư ký của Triệu Tụng Trí, nhưng lại gặp Lương béo, anh ta lập tức thông báo cho Tần Minh.
Dưới sự chỉ thị của Tần Minh, anh ta đổi sang bắt Lương béo, kẻ đang chăn hậu.
A Hổ không nói gì, siết chặt cổ tay của đối phương.
Mà lúc này trong bóng tối, từng thành viên của tiểu đội ám sát đi ra, Lương béo nhìn mười mấy người bịt mặt bao vây mình, cũng nuốt nước bọt, kinh ngạc nói: "Sao có thể chứ, đây là trường học cấp cao của Hoa Hạ, sao các người có thể trà trộn vào được, thế mà tôi lại không phát hiện ra.
A Hổ vô cùng tự hào nói: "Đó là do anh lơ là, đây không phải là khu vực cấm anh có thể vào."
Lương béo đột nhiên lấy ra một con dao găm, hét lớn: "Mấy người là người của Hoàn vũ?"
Chưa dứt lời, gã ta đã đâm về phía A Hồ, nhưng tiếng súng bụp đột ngột vang lên từ phía sau, ống giảm thanh bắn ra một cây kim, bắn trúng cổ của Lương béo.
Gã ta còn chưa kịp vung dao vài cải thì đã mềm nhũn ngã ra đất rồi.
A Hổ hừ nói: "Khỏe thật đấy, đưa người đến tòa nhà của công ty chi nhánh rồi nhốt lại, đợi cậu chủ rảnh sẽ xử lý gã ta.
Không thể ngừng phòng bị ở trường được, tiếp tục tăng thêm người và camera giám sát.
“Vâng, thưa đội trưởng” Thuộc hạ nhận lệnh rời đi.
Lúc này Tần Minh cũng nhận được tin Lương béo đã bị bắt sống, tâm trạng rất tốt, anh vẫn còn nhớ lần trước Tôn Thường Hi bị thương là vì chuyện của Thường Tuyết.
Tần Minh lập tức mặc quần áo đi ra ngoài, anh muốn thẩm vấn tên này trong đêm.
Không lâu sau, một chiếc Rolls Royce màu vàng kim đi tới cổng trường, mang theo Tần Minh biến mất trong đêm.
Mà không lâu sau, tại nhà họ Triệu, Triệu Trinh đang xem tài liệu của công ty thì đột nhiên có một thanh niên bước vào nói: "Ông chủ, Lương béo mất tích rồi, quá thời gian liên lạc rồi mà vẫn chưa liên hệ được." “Cái gì?” Sắc mặt của Triệu Trinh thay đổi, nói; “Phượng Hoàng báo cáo người hiện đang ở đại học Thanh Hoa chính là Triệu Chính Ngôn, hai lần xác minh đều không có vấn đề gì.
Sao Lương béo vẫn bị bắt thế?"
Người thanh niên lắc đầu nói: "Tôi đã phải người đi điều tra rồi, tôi đoán là người của Hoàn Vũ làm, bởi vì chúng tôi đã tìm ra một số mạnh mối nhỏ.
Tiểu đội ám sát của Hoàn Vũ đã ra vào trường học, sợ là người của nhà họ Thường đã vô tình phát hiện ra"
Triệu Trinh cân nhắc một chút, nói: "Cũng không thể hoàn toàn phủ định được, Thường Tuyết này không phải là đèn cạn dầu, trong Bắc Kinh không thể có động tĩnh gì lớn được.
Cậu mang theo mấy cao thủ, nhờ người nhà họ Lý giúp đỡ, nhất định phải cứu được Lương béo.
Đúng rồi, mang Hiên Viên Vũ theo, ông ta hiểu rõ người của Hoàn vũ"
Người thanh niên gật đầu nói: "Vâng."
Tầng hầm của tòa cao ốc tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, thành phố Bắc Kinh.
Từ ngoài nhìn vào thì đây là tòa cao ốc dùng để kinh doanh của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, nhưng bên dưới đó lại chính là nơi đóng quân của đội sát thủ.
Tầng hầm rất lớn, trừ lối đi ra thì còn có khu nghỉ ngơi, khu tập luyện và nơi tập trung các tin tức.
Sau khi đến thành phố Bắc Kinh, Cli Olsen vẫn luôn ở nơi này để tham gia việc thu thập tin tức.
“Nghiêm!”
Một tiếng hô lớn và nghiêm túc vang lên, tất cả các đội viên đứng ra thành hai hàng, sau đó từ từ đến trước mặt Tần Minh để cúi chào.
Tần Minh có phong thái rất giống một vị quan lớn.
Mặc dù kia anh cũng biết sự tồn tại của tiểu đội ám sát, nhưng anh chưa đến căn cứ lần nào.
Thứ nhất là vì Tần Minh không thích dùng súng, thứ hai là vì anh không có thời gian..