Sau khi xử lí sự việc ổn thỏa, đám người Tang Chỉ cũng thu thập đồ đạc chuẩn bị trở về Bình Nhạc trấn.
Nhưng Minh Tao ca ca nghe đệ đệ, đệ muội tự nhiên nói bỏ hắn ở lạichuẩn bị đi hưởng lạc, vừa khóc lại vừa nháo ôm đùi Tuấn Thúc không chomọi người đi. Tang Chỉ thừa dịp hai huynh đệ đang “độc thoại”, đi rangoài phòng, đã thấy Lai Thước cùng Ly Vẫn đang vui vẻ đùa giỡn.
Tiểu tử Lai Thước kia được Yêu vương giải cấm chú, vui mừng hóa thành hình người, lại vừa nhảy vừa chạy vài vòng xung quanh Ly Vẫn, miệngchít chít động động không biết là đang nói cái gì. Nhưng thời gian LaiThước cố gắng học để hóa được thành người chưa lâu nên đi một hồi haichân đã lảo đảo, Ly Vẫn liền xoay người nắm lấy bàn tay nhỏ bé của LaiThước, một lớn một nhỏ, một trước một sau học cách đi đường. Hình ảnh vô cùng ấm áp khiến cho Tang Chỉ nhìn thấy cũng nhịn không được mà congmiệng lên.
Đi đến trước mặt hai người, Lai Thước nhìn thấy Tang Chỉ, hét lên một tiếng vui mừng nhào vào trong lòng Tang Chỉ, ngây thơ vỗ tay nói: “Tỷtỷ, vừa rồi A Ly ca ca nói sẽ mang ta đi mua kẹo, tỷ cũng đi sao?”
Tiểu hồ ly há mồm chưa kịp nói, Ly Vẫn đã không được tự nhiên ho khan một tiếng, ngồi xổm xuống ôm lấy Lai Thước nói: “Tang Chỉ tỷ tỷ đikhông được, nàng còn có chuyện rất quan trọng phải về Bình Nhạc trấn.”
Lai Thước nghe vậy, đôi mắt đen sáng ngời cong thành một đường, vuitươi hớn hở vỗ tay nói: “Lai Thước biết Lai Thước biết, vừa rồi đại cacó nói với ta, Tang Chỉ tỷ tỷ phải về Bình Nhạc trấn thành thân. Tỷ tỷ,tỷ với A Ly ca ca thành thân có phải sẽ có rất nhiều đồ ăn ngon đúngkhông?”
Nói xong, Tang Chỉ và Ly Vẫn cả hai không hẹn mà lưng cùng cứng ngắc. Lai Thước tâm tính trẻ con đương nhiên không hiểu thành thân có ý nghĩa gì, vả lại có lẽ Lai Thước ở chung với A Ly, Tang Chỉ trong một thờigian dài, cho nên mới hiểu lầm đối tượng thành thân của tiểu hồ ly.
Không khí nhất thời xấu hổ, tiểu hồ ly trong lòng âm thầm hối hậnđáng ra lúc nãy không nên lại đây quấy rầy hai người đang vui đùa, muốngiải thích cho Lai Thước nhưng lại sợ tiểu tử kia càng hỏi thêm nhiềuvấn đề không biết nên khóc hay cười. Tang Chỉ đang bối rối, chợt nghe Ly Vẫn bộ dạng như không sao cả hỏi:
“Hôn lễ đã quyết định rồi?”
“Đúng ” Tang Chỉ gật đầu, “Phượng hoàng xấu xa nói, lúc trước đã nóichuyện với cha ta rồi, sẽ gặp nhau ở Bình Nhạc trấn. Còn nói đêm đó tavà ngươi mất tích, là vì ta nhất thời giận dỗi…” Nói đến một nửa, TangChỉ lại tự động không lên tiếng. Nói thế nào cũng đều cảm thấy là domình liên lụy đến A Ly, làm cho mọi người hiểu lầm hai người bỏ trốn,nhưng bây giờ chỉ trong chớp mắt lại thay đổi, nàng sau khi lợi dụng ALy xong lại một cước đá văng hắn ra, vui vui mừng mừng chuẩn bị đi thành thân.
“A Ly, ta —— “
Nói được một nửa, Ly Vẫn liền cắt lời Tang Chỉ, cười nói: “A Ly A Ly, tên này là do Tang Chỉ nàng ngày đó vô ý đặt cho ta, nhưng thiên duyênđã định, có thể ở một góc độ nào đó, ngay từ đầu nàng đã nói cho ta cuối cùng cũng sẽ có một ngày chia lìa, tên này rất tốt.”
Tang Chỉ cắn môi dưới, lời nói bị mắc nghẹn trong cổ họng không ra,Ly Vẫn vỗ vỗ đầu Lai Thước, buồn bã nói: “Tang Chỉ, hôn lễ của ngươi tađại khái không thể tự mình đến chúc mừng. Ta đã đáp ứng Yêu vương, cùnghắn đi làm một vài chuyện.”
Nghe xong lời này Tang Chỉ chợt kinh ngạc, “Cùng Yêu vương đi làm vài chuyện? Chuyện gì?” Tuy rằng nhìn tình huống trước mắt mà nói, Yêuvương đối với nhân tiên hai tộc cũng không có uy hiếp gì, nhưng chỉ xétviệc hắn vì muốn tìm đệ đệ về mà tâm có thể nham hiểm, không tiếc thủđoạn bắt lấy mấy người bọn họ mà khai đao, Hồ yêu vương này thấy thế nào cũng không phải là người tốt. Hơn nữa dù sao tiên với yêu không giốngnhau, rốt cuộc là chuyện gì mà cần hai người liên thủ?
Ly Vẫn thấy tiểu hồ ly vẻ mặt khẩn trương, mỉm cười lắc đầu, “Ngươiyên tâm, ta đương nhiên biết phân rõ thị phi trắng đen. Lần này rời nhàta cũng sẽ gửi thư về Long cốc để cho cha và mẫu thân an tâm.”
Tang Chỉ nghe vậy, tảng đá đen trong đáy lòng cũng từ từ buông xuống, sâu kín vuốt cằm đang muốn dặn dò hai câu, chợt thấy ngực một trận đauđớn, trong đầu âm thanh ong ong muốn nổ tung, trống rỗng nửa giây, chỉcảm thấy hình như có người đang dùng lợi khí đánh thẳng vào trong ngực,vô cùng đau đớn, hét lên một tiếng hai chân như mềm nhũn ra ngã xuống.
Bên này Ly Vẫn và Lai Thước thấy thế, đều dừng lại. Thấy tiểu hồ lybỗng nhiên ngã xuống, Ly Vẫn nhanh chóng đỡ lấy Tang Chỉ, ôm vào tronglòng lo lắng lay tỉnh. Lai Thước kêu thấp lên một tiếng, bạch quangthoáng xuất hiện, lập tức liền hóa thành nguyên hình bỏ chạy đi. Bên này Ly Vẫn cũng bất chấp Lai Thước rốt cuộc muốn đi đâu, chỉ cảm thấy TangChỉ cầm lấy tay mình càng ngày càng nắm chặt, trán cũng tuôn đầy mồ hôilạnh, bộ mặt nhăn nhó xem ra rất thống khổ.
“Tang Chỉ! Tang Chỉ!” ngón tay Ly Vẫn bắt đầu phát run, lần đầu tiêntrong lòng hoảng loạn không biết nên làm cái gì bây giờ. Thấy Tang Chỉmơ hồ đến nỗi lộ ra răng hồ ly vẻ như muốn cắn đầu lưỡi của mình, Ly Vẫn vội vàng đưa tay vào miệng tiểu hồ ly, thoáng chốc chỉ nghe một âmthanh ầm ĩ, Ly Vẫn nhíu mi lại, răng nanh của tiểu hồ ly đã đâm thật sâu vào da thịt mình.
Cùng lúc đó, Tang Chỉ hiện ra móng vuốt lợi hại cũng đã đâm một vếtthật sâu vào cánh tay khác của Ly Vẫn, máu tươi từng giọt từng giọt nhỏxuống, tiểu hồ ly vẫn tiếp tục đau đớn như trước, gian nan rên rỉ. LyVẫn nhếch cánh môi suy nghĩ một lát rồi nâng tay kia đang rảnh rỗi lên,lòng bàn tay chứa đầy tiên khí, đang muốn truyền sang cho tiểu hồ ly thì chợt nghe phía sau một tiếng quát chói tai: “Không được!”
Ly Vẫn ngẩng đầu, thấy Yêu vương nhanh chóng bước đến, phía sau còncó Lai Thước cúi đầu buồn bã đi theo, lúc này mới hiểu được tiểu tử kianãy đã chạy đi tìm đại ca hỗ trợ. Yêu vương đi thong thả bước đến trướcmặt Ly Vẫn, không nói gì chỉ vươn tay ra, móng vuốt lợi hại đã hiệnnguyên hình, bàn tay phát ra một đoàn ánh sáng chói mắt đúng là yêu khí. Ly Vẫn híp ánh mắt lại không kịp hỏi Yêu vương đang muốn làm gì, đãthấy người kia xoay mình chuyển mắt đánh một chưởng vào chính giữa đỉnhđầu Tang Chỉ.
“Ngươi!” Ly Vẫn líu lưỡi, tiểu hồ ly linh thần là tiên thể, Yêu vương đưa yêu khí của hắn cho Tang Chỉ không phải là muốn nàng chết sao?Nhưng Ly Vẫn vừa ngẩng đầu mạnh mẽ trừng thẳng Yêu vương thì đã thấy Yêu vương nhắm mắt lại lắc đầu: “Nếu ngươi muốn nàng chết thì giờ ngăn cảnta đi.”
Lai Thước chạy đến trước mặt Ly Vẫn, đưa đầu cọ cọ Ly Vẫn, tựa hồcũng muốn nói cho hắn không cần lo lắng. Ly Vẫn bất đắc dĩ nhưng cũngđành phải tiếp tục ôm lấy Tang Chỉ yên lặng xem xét. Không bao lâu sau,thân thể tiểu hồ ly quả nhiên dần dần khôi phục, răng hồ ly và móng vuốt đều thu trở lại, thân thể cũng không còn phát run.
Sau khi Yêu vương thu lại yêu khí, phất tay áo thu tay khỏi đầu TangChỉ, mọi người quả nhiên thấy tiểu hồ ly từ từ mở to mắt. Ly Vẫn nói:“Ngươi cảm thấy như thế nào?”
Tang Chỉ thử cố gắng di chuyển cơ thể, một cỗ khí lặn xuống, lấy taysờ sờ hai má, lại đỡ lấy ngực, khó tin nhìn thẳng Yêu vương nói: “Thậtkỳ lạ, giống như một giấc mộng, tại sao… một chút cảm giác đều khôngcó?”
Ly Vẫn nói: “Là sao?”
Tang Chỉ lắc đầu, “Giống như lần trước ở sơn động, bỗng nhiên ngựcrất đau nhức, nhưng sau khi đau nhức, lại một chút di chứng cũng khôngcó. Rõ ràng đau quá hẳn là cảm thấy mệt, cả người vô lực, đối vớingươi…” Tiểu hồ ly vừa nói vừa bắt đầu đứng lên như muốn kiểm tra lờinói của mình lại chạy lại nhảy nói:
“Các ngươi xem, một chút sự tình đều không có. Thật giống như vừa rồi nằm mơ vậy.”
Ly Vẫn nghe vậy, bất giác nhìn về phía Yêu vương, trong lòng nghihoặc không thôi. Vừa rồi chính hắn muốn đưa tiên khí vào Tang Chỉ đểgiảm bớt đau đớn, Yêu vương lại nói không được, ngược lại lại tự mìnhđưa yêu khí vào Tang Chỉ, mà Tang Chỉ hiện tại giống như không có việcgì ——
Yêu vương khóe miệng hơi hơi cong lên, cúi đầu nói: “Ta biết ngươisuy nghĩ cái gì, nhưng bổn vương cũng không có cách nào trả lời ngươi.”
Tang Chỉ nghe xong lời này, cũng dừng lại kinh ngạc nhìn Yêu vương.Vừa rồi tuy rằng cả lục phủ ngũ tạng đều đau, nhưng không phải hoàn toàn mất đi ý thức, cho nên hành động vừa rồi của Yêu vương nàng cũng nhìnthấy rõ ràng, do dự một lát tiểu hồ ly mới nói: “Ta… Có phải bị bệnh gìđó hay không? Hoặc là trúng độc?”
Chuyện kỳ quái như vậy đã xảy ra đến hai lần, đáy lòng Tang Chỉ losợ, có dự cảm không tốt rằng có lẽ chuyện như vậy về sau còn có thể tiếp tục xảy ra.
Yêu vương hừ một tiếng cười, “Bổn vương đã nói không có cách nào trảlời ngươi. Bởi vì ta cũng không biết rốt cuộc là ngươi bị làm sao.”
Ly Vẫn chớp chớp mắt, “Vậy ngươi vì sao vừa rồi lại chắc chắn như vậy cấp cho nàng yêu khí?”
Yêu vương nghe vậy cười một cách bình tĩnh, khoanh tay trầm giọng:“Bởi vì ta ngửi được, trên người nàng không hề có hơi thở thuộc loạitiên tộc.”
Vừa nói ra, Tang Chỉ kinh hãi, đứng trân tại chỗ không thể động đậyđược, thật lâu sau mới thoáng phản ứng nói: “Làm sao có thể, cha và mẫuhậu ta đều là tiên tộc, ta —— “
Nói còn chưa xong, Yêu vương đã ngắt lời nói: “Thế gian vạn vật không có gì là không thể. Bằng không công chúa Tang Chỉ phải giải thích nhưthế nào cho việc vừa rồi ta đưa vào người ngươi một lượng yêu khí cườngđại như vậy mà giờ phút này ngươi lại bình an vô sự? Ngày xưa ngay cảtên Nhai Xải thần lực khôn cùng của Long tộc khi muốn nhận yêu lực củata đưa vào cũng phải nhờ vào tiên lộ của Phượng tộc để bảo hộ thân thể.Công chúa Tang Chỉ tiên lực thưa thớt thì lại bình yên vô sự, chỉ có thể nói trong cơ thể ngươi có thể tiếp nhận yêu khí.”
Tang Chỉ không thể tin được trừng to mắt, Ly Vẫn sờ cằm suy đoán,“Nói như vậy Tang Chỉ hai lần đau nhức này cũng liên quan đến thân thểcủa nàng?”
Yêu vương giảng tiếp: “Ta cũng không dám bình luận thêm, nhưng màcông chúa Tang Chỉ thật ra có thể đi hỏi Bích Nữ một chút, có lẽ nàng ấy có thể biết được nguyên do thân thể của ngươi.”
Tang Chỉ nhíu mi, “Bích Nữ tỷ tỷ? Vì sao Bích Nữ tỷ tỷ lại biết?” Còn nữa, Yêu vương rõ ràng là người yêu giới, vì sao ngay cả Bích Nữ tỷ tỷcũng quen biết?
Tang Chỉ còn có trăm ngàn mối nghi hoặc chờ Yêu vương giải đáp, Yêuvương lại ngẩng đầu nhìn trời nói: “Trời không còn sớm, chúng ta cũngnên khởi hành.” Dứt lời, liếc mắt một cái ý nhắc nhở Ly Vẫn. Ly Vẫn dừng một chút, đáy lòng còn đang tiếp thu chuyện Tang Chỉ vừa rồi, nhưng lại âm thầm hiểu được chuyện rời đi cũng là chuyện sớm hay muộn, rõ ràng ra vẻ tiêu sái nói:
“Ta đây vào xem hai huynh đệ Tuấn Ngạn bọn họ nói chuyện xong chưa.”Nói xong định đi vào trong phòng, cánh tay đột nhiên lại bị giữ lại,quay đầu nhìn thấy Tang Chỉ đang cầm lấy tay mình tinh tế xem xét miệngvết thương, lúc này mới nhớ tới vừa rồi hắn cũng bị thương, giờ mới cảmthấy cánh tay cùng với ngực đều bắt đầu âm ỉ đau đớn.
Tang Chỉ ngẩng đầu, ánh mắt có vẻ đau thương như trong lòng có thiênngôn vạn ngữ, nhưng cuối cùng đến bên miệng lại chỉ có một câu: “Ngươibị thương.”
Ly Vẫn mí mắt bắt đầu run lên, nhịn xuống xúc động trong lòng quayđầu nói: “Không có việc gì. Nhưng thật ra ngươi phải nhớ rõ khi trở vềBình Nhạc trấn phải đi tìm Bích Nữ, ta…” Nói đến một nửa, Ly Vẫn khôngnói tiếp mà tự giễu châm biếm bản thân, nói nhiều như vậy thì có lợi ích gì? Sau này tiểu hồ ly thành thân, tự nhiên sẽ có Tuấn Thúc ở bên chiếu cố, hắn còn lo lắng cái gì?
Tang Chỉ gật đầu nói: “Ta biết, ta sẽ chiếu cố bản thân mình. Ngươi cũng vậy, A Ly.”
Bên này Yêu vương phỏng chừng nhìn gai mắt hai người cứ chít chít méo mó, lập tức đứng xen giữa hai người, thuận tay đưa đệ đệ Lai Thước choTang Chỉ, nói: “Ta với Ly Vẫn, Tuấn Ngạn phải đi ra ngoài làm vàichuyện, trong khoảng thời gian này trước hết đem Lai Thước đưa chongươi.”
“A?” Tang Chỉ líu lưỡi, Yêu vương đến thế gian dùng hết thủ đoạn vìmuốn tìm đệ đệ, giờ tìm được rồi thì ngược lại lại muốn đưa cho nàng?
Yêu vương tựa hồ nhìn thấu tâm tư tiểu hồ ly, cười nói: “Vốn dĩ ta lo lắng đệ đệ còn nhỏ tuổi, muốn trước khi làm công chuyện thì đưa hắn trở về giam lỏng ở yêu giới để bảo đảm an toàn. Nhưng mà hiện tại xem ra…”Yêu vương dừng một chút, mới có ý liếc mắt nhìn Tang Chỉ một cái, nói:
“Người phàm không phải có câu, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất sao?”
“Nơi nguy hiểm nhất?” Tang Chỉ lặng lẽ lập lại, không thật hiểu ý tứcủa Yêu vương, nhưng vì bị Lai Thước nhẹ nhàng liếm miệng mới nhớ tớivội vàng thuận tay sờ lông Lai Thước nói: “Cũng đúng, Lai Thước phỏngchừng còn chưa chơi đã ở thế gian đâu! Có điều Lai Thước à, ngươi phảihứa với tỷ tỷ, khi gặp phượng hoàng xấu xa trăm ngàn trăm ngàn lần không được nói cho hắn vừa rồi tỷ tỷ té xỉu nha, biết không?”
Lai Thước nghe vậy, run lỗ tai lên lắng nghe, vẻ mặt vô tội mãnh liệt gật đầu. Thấy thế, Tang Chỉ mới nhếch miệng lên bắt đầu cười. Còn đangnói chuyện, mọi người đã thấy phượng hoàng xấu xa cũng khấp kha khấpkhểnh đi ra khỏi nhà gỗ, dưới chân còn có Minh Tao ca ca vẫn lôi kéochết cũng không buông tay.
Minh Tao ca ca khóc: “Tiểu Thập, ngươi dù sao cũng phải cho ta uống rượu mừng của Tuấn Thúc rồi mới đi chứ!”
Yêu vương nghe vậy cười lạnh ra tiếng: “Vậy nếu không chúng ta cũng giống đệ đệ, đệ muội ngươi cùng nhau làm đi?”
Minh Tao ca ca hóa đá: “… Chúng ta hiện tại vẫn nên đi trước đi.” (^o^)
(ý ý, e hèm, ta có tìm bên web Trung mới phát hiện bà này là tác giảcủa Hủ Nữ Ga Ga nha, và bà ấy cũng có viết cả đam mỹ nữa, nhưng hok thấy viết về cặp đôi Tuần Ngạn với Hồ Vương)