Thôn Phệ Tinh Không Hậu Truyện

Chương 13: Quyết chiến kết thúc



Bản thể của La Phong ở trong Tinh Thần Tháp nhàn nhã tự tại.

Nhưng mà trận quyết chiến vẫn còn tiếp tục.

Phân thân thần lực của La Phong ở trong chiến trường thời thời khắc khắc đều chú ý động tĩnh của chiến trường.

Lúc còn chưa có Xưng Thánh thì trong chiến trường La Phong cùng với Nguyên Tổ và ba nghìn Hư Không Chân Thần thao túng quần thể các bảo vật thuộc hệ phái cơ giới căn bản không có ai địch nổi.

Tiểu đội Hư Không Chân Thần cùng với Vạn Thú Thần Điện không ngừng bị tiêu diệt, Vĩnh Hằng Chân Thần cũng biến mất một vài tên.

Vạn Thú Chúa Tể dùng bảo vật có được ở Hỗn Độn chi địa đánh với Mộ Trần Chúa Tể tới chết đi sống lại. Hắn không biết là Hư Không Chân Thần của phe hắn gần như đã bị tiêu diệt, chỉ còn lại số ít để dẫn dắt Chân Thần.

Ngược lại, Mộ Trần Chúa Tể lại không gấp, kéo dài càng lâu thì tỷ lệ thắng lợi của Mộ Trần tiên phủ càng lớn.

Trận quyết chiến tiếp tục cho tới hiện tại, cơ bản là phần thắng đã nghiêng về hướng Mộ Trần tiên phủ. Vạn Thú Thần Điện không có nhiều Hư Không Chân Thần và Vĩnh Hằng Chân Thần dẫn dắt, khả năng lật bàn là quá nhỏ rồi.

Hư Không Chân Thần bên phe Mộ Trần tiên phủ không có Vạn Thú Thần Điện cản trở liền trắng trợn tàn sát Chân Thần dẫn dắt Vạn Thú Thần Điện cùng với Vũ Trụ Chi Chủ.

Chỉ thấy cường giả dị thú trên chiến trường ngày càng ít. Phân thân thần lực của La Phong cùng với Nguyên Tổ và ba nghìn Hư Không Chân Thần không còn tìm thấy mục tiêu lớn. Huyễn Yên trưởng lão liền thu lại quần thể bảo vật thuộc hệ phái cơ giới, ba nghìn Chân Thần phân tán ra tàn sát Chân Thần dẫn dắt vạn Thú Thần Điện cùng với Vũ Trụ Chi Chủ. Đây chính là sự diệt vong liên hồi của vạn Thú Thần Điện.

Vạn Thú Chúa Tể ở trên không trung chiến đấu với Mộ Trần Chúa Tể, càng đánh càng cảm thấy không đúng. Mộ Trần Chúa Tể vẫn một mực không nóng không vội tiêu hao thời gian với bản thân hắn, cũng không quan tâm tình hình bên dưới như thế nào.

Vì vậy, Vạn Thú Chúa Tể tung ra đại chiêu nhanh chóng thoát khỏi Mộ Trần Chúa Tể, thần lực bao phủ toàn bộ chiến trường. Xem xong, Vạn Thú Chúa Tể đã muốn nổi điên, cường giả bên hắn đều sắp bị tiêu diệt hết. Hư Không Chân Thần cùng với Vĩnh Hằng Chân Thần cũng không thấy được mấy tên nữa, chỉ thấy Hư Không Chân Thần bên phe Mộ Trần tiên phủ trắng trợn tàn sát.

Vạn Thú Chúa Tể lớn tiếng gào thét: “Mộ Trần lão cẩu, ngươi đến cùng đã làm cái gì! Hư Không Chân Thần của ta đều đi đâu rồi?”

“Vạn Thú lão súc sinh, ngươi rốt cuộc cũng phát hiện ra rồi. Thủ hạ của ngươi đều đã bị ta tiêu diệt. Vạn Thú thần điện của ngươi rất nhanh sẽ diệt vong.” Mộ Trần Chúa Tể cười nói.

“Nha nha nha!! Mộ Trần lão cẩu, ta liều mạng với ngươi.” Vạn Thú Chúa Tể lập tức nổi điên tấn công về phía Mộ Trần Chúa Tể, không quan tâm hậu quả mà đốt cháy thực lực.

Một vị Hỗn Độn Chúa Tể dốc sức liều mạng, thi triển bí pháp thiêu đốt thần lực, toàn bộ không gian hỗn độn đều bị Vạn Thú Chúa Tể khống chế, Vạn Thú Chúa Tể khống chế Hỗn Độn Chi Lực hung hăng áp chế Mộ Trần Chúa Tể.

Mộ Trần Chúa Tể lập tức bị áp chế, không ngừng lùi lại. Tuy Mộ Trần Chúa Tể không thể giết chết Vạn Thú Chúa Tể nhưng mà Vạn Thú Chúa Tể cũng không có cách nào giết chết Mộ Trần Chúa Tể. Muốn tiêu diệt một vị Xưng Thánh khống chế Hỗn Độn Chi Lực thì thật sự vô cùng khó khăn, chỉ có Vạn Thú Chúa Tể tự bạo thì mới có thể.

Bất quá nhất mạch Đoạn Đông Hà đều có bí pháp truyền thừa Bất Tử Huyết Hà. Đạt tới Xưng Thánh tại Khởi Nguyên Đại Lục tự nhiên cũng sẽ có một ít thủ đoạn bảo vệ tính mạng. Muốn hoàn toàn tiêu diệt một vị Hỗn Độn Chúa Tể thì trừ phi linh hồn tấn công tiêu diệt linh hồn, như vậy những thủ đoạn bảo vệ tính mạng kia cũng không còn tác dụng rồi.

Quyết chiến tới giai đoạn hiện tại thì Vạn Thú Thần Điện cũng chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa. Lực lượng trung kiên đã bị tiêu diệt hơn phân nửa, cho dù kéo dài hơi tàn cũng chỉ có thể tới Thập đại siêu cấp thế lực. Đây chính là Hư Không Chân Thần tích góp từ vô số lần luân hồi.

Vạn Thú Chúa Tể nổi điên một hồi cũng tỉnh táo hơn đôi chút, biết rõ không có cách nào tiêu diệt được Mộ Trần Chúa Tể, lãng phí thần lực của bản thân cũng vô dụng. Khổ tâm gây dựng nên Vạn Thú Thần Điện nhanh như vậy đã bị diệt vong rồi. Lại tiếp tục như vậy, cho dù có hắn tọa trấn thì Vạn Thú Thần Điện cũng không có cách nào quật khởi được.

Bộ lạc Chân Nham đã có vài tồn tại Xưng Thánh, cho dù Vạn Thú Chúa Tể gia nhập bộ lạc nguyên lão Thần Cung thì cũng là một vị gần nhất với Tộc trưởng đứng đầu của siêu cấp bộ lạc. Gia nhập Thần Chi Quốc Độ cũng là một quốc gia ở tầng cao nhất.

Vạn Thú Chúa Tể chỉ là tiếc thế lực mà bản thân hắn gây dựng nên, vốn dĩ muốn tấn thăng đến cấp Thần Vương rồi dùng thế lực của bản thân thành lập quốc gia Thần Vương, sau đó lại chậm rãi mời chào thiên tài cường giả.

Vạn Thú Thần Điện giống như là hài tử của Vạn Thú Chúa Tể, hài tử chết rồi, Vạn Thú Chúa Tể tất nhiên vô cùng đau lòng. Nhưng có thể tu luyện tới cấp bậc Xưng Thánh thì có chuyện gì không bỏ xuống được chứ? Vạn Thú Chúa Tể vẫn có thể bước tiếp trên con đường cường giả.

Mộ Trần Chúa Tể thấy Vạn Thú Chúa Tể không dốc sức liều mạng nữa thì cũng thở phào một cái: “Vạn Thú, ngươi như vậy có cần thiết không? Hai chúng ta mặc dù đối đầu nhiều năm nhưng chúng ta là kẻ thù, cũng là bạn. Vạn Thú Thần Điện của ngươi mất rồi, gia nhập Mộ Trần tiên phủ của ta cũng vậy thôi, ta và ngươi cùng đặt song song hai đại Phủ chủ tại Mộ Trần tiên phủ, địa vị ngang nhau.”

“Như là bộ lạc Chân Nham chỉ có mấy người Xưng Thánh chúng ta. Nếu chúng ta cùng nhau liên hợp thì nhất định sẽ không phải sợ ai cả.” Mộ Trần Chúa Tể khuyên nhủ.

“Hừ! Còn muốn ta gia nhập Mộ Trần tiên phủ của ngươi, nghĩ đẹp quá rồi. Nếu là ta tiêu diệt Mộ Trần tiên phủ của ngươi, ngươi sẽ gia nhập Vạn Thú Thần Điện của ta sao?” Vạn Thú Chúa Tể chế giễu nói.

“Ngươi… Hừ, không phân biệt tốt xấu! Đã như vậy thì ta và ngươi đường ai nấy đi!” Mộ Trần Chúa Tể bỏ cuộc.

“Hừ! Ta tất nhiên sẽ đi tất cả đại tuyệt địa. Ngươi có thế lực ràng buộc thì ta ắt sẽ đạt được cảnh giới Thần Vương trước, đến lúc đó sẽ thu thập Mộ Trần tiên phủ của ngươi, sau đó lại khiến ngươi trở thành thuộc hạ của ta! Căn bản không cần gia nhập Mộ Trần tiên phủ của ngươi.” Thần thức của Vạn Thú Chúa Tể truyền đến, bản thể đã thuấn di biến mất.

“Quả nhiên hắn không chịu gia nhập Mộ Trần tiên phủ của ta. Nhưng mà làm sao cảnh giới Thần Vương có thể đạt được dễ dàng như vậy chứ? Nếu không có kỳ ngộ đặc thù thì ngay cả ta cũng vĩnh viễn không có cách nào đạt được.” Mộ Trần Chúa Tể lẩm bẩm nói.

Mộ Trần Chúa Tể lập tức đi vào chiến trường, chiến sĩ ở bên phe Vạn Thú Thần Điện đã rút lui, còn lại người của Mộ Trần tiên phủ đang quét dọn chiến trường, thu chiến lợi phẩm.

“Mộc Mộc, ngươi chủ trì đại cục đi. Bổn tọa đi về trước.” Mộ Trần Chúa Tể truyền âm cho Đại trưởng lão Mộc Mộc rồi biến mất khỏi chiến trường.

Nguyên Tổ cũng thu được không ít chiến lợi phẩm. Thần lực hóa thân của La Phong lại không có thu, thứ trân quý nhất là Giới Thú Vương ngủ say đã tới tay, còn lại những thứ này La Phong đều cảm thấy chướng mắt.

Nguyên Tổ bị trấn áp nhiều năm, ngoại trừ bảo vật mà La Phong mang từ tấn chi thế giới đến cho nhân loại mà Nguyên Tổ được vài món thì trên người Nguyên Tổ cũng không có bảo vật trân quý, tất nhiên muốn dùng cống hiến để đổi một ít thứ tốt.

Trận quyết chiến này kéo dài ba vạn kỷ nguyên, tuy các thế lực khác đều nhìn chằm chằm nhưng cũng không có cách nào. Chiến lực của Mộ Trần tiên phủ tổn thất rất nhỏ, về cơ bản thì căn cơ không bị dao động, cũng tôi luyện ra không ít cường giả.

Trận chiến này, Mộ Trần tiên phủ trở thành đệ nhất thế lực của bộ lạc Chân Nham, danh xứng với thực.

Nguyên lão Thần Cung của bộ lạc Chân Nham lãnh đạo toàn bộ bộ lạc Chân Nham, trong đó có đại biểu từ các thế lực khắp nơi phái tới. Thế lực của bộ lạc Chân Nham càng cường đại thì đối với nguyên lão Thần Cung càng có lợi. Thế lực môn phái không hề có bất kỳ xung đột nào với nguyên lão Thần Cung. Thế lực môn phái tựa như một chế độ đại nghị của một quốc gia đại thần và nguyên lão Thần Cung là hội nghị.