Thư Linh Ký

Chương 280: Công Thành Cổ Ma




Q9 – KINH VĂN – CHƯƠNG 279: CÔNG THÀNH CỔ MA


Dịch giả: Luna Wong


Một cách không ngờ. . .


Liền ở lúc Nhạc Ngũ Âm trông về phương xa, cung điện chợt nổ vang rung động, để cho nàng nhất thời kinh hô lảo đảo, ngã vào trong lòng Cố Thất Tuyệt.


Bất chấp ngượng ngùng, Nhạc Ngũ Âm không khỏi kinh ngạc biến sắc: “Chờ một chút, vì sao cung điện lại đột nhiên rung động?”


Không cần trả lời, bởi vì trong chớp nhoáng này, nàng đã trực tiếp từ cửa sổ, trông thấy nguyên nhân tạo thành cung điện chấn động.


Ở ngoài vài dặm, hai bàn chân bạch cốt thật lớn từ trên trời giáng xuống, luân phiên cuồng bạo đạp vào trên cánh đồng hoang vu, đánh cho toàn bộ cánh đồng hoang vu kịch liệt rung động, đồng thời nổ vang rung động bước ra phía trước, đi tới phía cung điện.


“Đó là cái gì?” Nhạc Ngũ Âm nhìn hít một hơi lãnh khí.


Cho nên, chỉ là một cây xương đùi, đã có hơn mười trượng cao to, vậy thân thể còn giấu ở trong mây mù, vậy còn khổng lồ thế nào nữa, cho nên nói ma vật kinh khủng như vậy, một khi đạp thật mạnh lên cung điện, chỉ sợ toàn bộ cung điện đều phải biến thành phế tích.


“Công thành cổ ma.” Cố Thất Tuyệt trả lời như không có chuyện gì xảy ra.



“Công thành cổ ma?” Nhạc Ngũ Âm rất mờ mịt quay đầu.


“Đúng vậy.” Phong Hổ ở bên ngẩng đầu lên, nhìn ma vật khổng lồ kia ầm ầm đi tới, trầm giọng nói, “Đây là một loại ma vật quỷ dị ma quân chế tạo, dùng xương của sinh linh bị giết hại khâu mà thành, rồi lại dung hợp vô số thần hồn thiên ma. . . Loại cổ ma này lực lớn vô cùng, có thể cuồng bạo công phá tiên thành.”


“Ân ân ân.” Mấy trăm vị giấy Tuyên Thành tiểu tỷ tỷ núp sau lưng Cố Thất Tuyệt, tức giận trách cứ nói, “Đại lão gia, chính là tên bại hoại này, cách mỗi một đoạn thời gian sẽ đến công kích cung điện chúng ta.”


“Vậy các ngươi làm sao ngăn cản?” Nhạc Ngũ Âm nhịn không được hỏi.


“Bởi vì có bức tranh của đại lão gia a.” Mấy trăm vị giấy Tuyên Thành tiểu tỷ tỷ rất tự hào nhìn Cố Thất Tuyệt, “Có đại lão gia ở, cái gì cũng không cần sợ.”


Khi nói chuyện, tên ma vật khổng lồ là công thành cổ ma kia, đã ầm ầm đi tới trước cung điện, cuồng phong vào thời khắc này thổi tan vân vụ, cũng để cho thân hình khổng lồ xấu xí của nó, hoàn toàn bại lộ ở trong không khí.


“Tê ~” Trong nháy mắt nhìn thấy hình dáng tướng mạo chân thực của ma vật kinh khủng này, Nhạc Ngũ Âm không khỏi hít một hơi lãnh khí.


Đúng vậy, tựa như Phong Hổ nói, công thành cổ ma hình như là do vô số bạch cốt khâu mà thành, thoạt nhìn cực kỳ hổn độn, rồi lại cao tới mười mấy trượng, giống như một tòa núi cao bạch cốt, hết lần này tới lần khác cả người đều là gai xương sắc bén, ngay cả trên ma trảo thật lớn đều mọc đầy gai xương, thoạt nhìn cực kỳ hung tàn.


Nhạc Ngũ Âm thấy cực sợ, nhịn không được quay đầu nhìn đám giấy Tuyên Thành tiểu tỷ tỷ, chột dạ nói: “Vậy cái kia, các ngươi xác định trước đây, có thể chống đỡ được tên này?”


Lời còn chưa dứt, con công thành cổ ma này đã cư cao lâm hạ quan sát, hung mục gần vài thước rộng lớn, trong nháy mắt nhìn cung điện, bốc cháy lên xích đỏ như lửa , ngay sau đó rít gào một tiếng, giơ bàn chân thật lớn lên, ầm ầm đạp xuống.



Ầm!


Trong sát na, bàn chân bạch cốt mang theo lực vạn quân, nặng nề đánh vào cung điện sứt mẻ, trực tiếp đạp nát cung điện này như đậu hũ.


Nhạc Ngũ Âm nhịn không được kinh hô một tiếng, nhưng cũng chính là trong nháy mắt này, tranh thuỷ mặc của Cố Thất Tuyệt trong đại đường, đột nhiên nổi lên mực quang yếu ớt.


Mực kia nhìn như yếu ớt, lại dường như rung động nhộn nhạo lên, bao phủ cả tòa cung điện bên trong, bàn chân bạch cốt đạp thật mạnh ở trên cung điện, bị mực quang này ầm ầm ngăn trở, cũng vô pháp rơi xuống nữa.


Không chỉ có như vậy, mực quang còn giống như mang theo lực lượng phản chấn, thế cho nên công thành cổ ma bị chấn đến lay động, nhất thời mất đi cân đối, không tự chủ được ngửa ra sau rồi ngã xuống. . .


Ầm!


bookwaves.com

Thân hình khổng lồ của nó, dường như núi cao vậy ầm ầm ngã xuống, trực tiếp đánh cho toàn bộ cánh đồng hoang vu đều run rẩy kịch liệt, bụi mù như phong bạo bay lên trời, che lại thân mình của nó, chỉ có thể nghe được tiếng gầm gừ tức giận của nó.


Nhạc Ngũ Âm kinh ra một thân mồ hôi lạnh, rồi lại nhịn không được khẽ thở phào một cái: “Hoàn hảo, hoàn hảo, hình như nó cũng không có cường đại như vậy. . .”



Ầm!


Cho nên nói, không nên khinh địch, Nhạc Ngũ Âm vừa nói xong câu đó, cung điện đột nhiên lại kịch liệt nổ vang rung động, để nàng vừa đứng lên, lần thứ hai lay động ngã sấp vào trong lòng Cố Thất Tuyệt.


Ngay ngoài cửa sổ, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người ở đây, dĩ nhiên có thể trông thấy trên cánh đồng hoang vu xa xa, lại có mấy bàn chân bạch cốt thật lớn, ầm ầm đạp ở trên cánh đồng hoang vu, mang theo khí thế kinh người đi tới.


Mục trừng khẩu ngốc a, Nhạc Ngũ Âm nhìn trợn mắt hốc mồm, nhịn không được kinh hô: “Chờ một chút, công thành cổ ma không chỉ một con sao?”


Không có tốt hơn nàng chỗ nào, mấy trăm vị giấy Tuyên Thành tiểu tỷ tỷ đồng dạng mục trừng khẩu ngốc, tất cả đều trốn phía sau Cố Thất Tuyệt, lắp bắp nói: “Sẽ không, sẽ không, trước đây đều chỉ có một con công thành cổ ma, thế nào đột nhiên sẽ có vài con nhỉ?”


“Là ma quân.” Cố Thất Tuyệt hữu khí vô lực trả lời, “Lúc kết giới bị ầm mở, ma quân đánh chút ít ma khí vào, thúc đẩy công thành cổ ma trong ngủ mê lục tục tỉnh lại.”


Đáp án này cũng không trọng yếu, giờ này khắc này, mấy con công thành cổ ma lục tục tỉnh lại kia, đang từ đằng xa của cánh đồng hoang vu ầm ầm đi tới, thân thể bạch cốt khổng lồ của bọn chúng, ở trong ánh lửa mờ tối, lóng lánh hàn quang trí mạng, chỉ là bộc phát ra tiếng gầm gừ, làm cho cả cung điện đều đang run nhè nhẹ.


“Chúng ta, còn có thể đỡ nổi không?” Nhạc Ngũ Âm không khỏi chấn động thần hồn

Không trả lời, Cố Thất Tuyệt chỉ là ngẩng đầu lên, nhìn vậy mấy con công thành cổ ma đang từ từ tới gần: “Ta cảm thấy, là lúc. . . Đi.”


Nói đi là đi, hắn chợt nắm Nhạc Ngũ Âm lên, rồi lại đưa tay cách không một chiêu, nắm khối ngọc thạch điêu khắc ra Nhạc Ngũ Âm kia, cất vào không gian trữ vật, công phá cửa sổ nhảy ra.


Không cần nói thêm cái gì, Phong Hổ và Minh Kính theo sát phía sau, mấy trăm vị giấy Tuyên Thành tiểu tỷ tỷ cuống quít gào thét bay lên không, tất cả đều hóa thành giấy Tuyên Thành ngân bạch, run lẩy bẩy đi theo.


bookwaves.com


Hầu như ở đồng thời, con công thành cổ ma vừa ngửa mặt lên trời ngã xuống kia, đã gầm thét lần thứ hai đứng lên, nhìn Cố Thất Tuyệt xông tới trước mặt, nó chợt mở viền mắt tàn bạo, giơ móng lên hung hăng trảo xuống.


Cuồng phong gào thét mà đến, Nhạc Ngũ Âm chỉ cảm thấy hô hấp đều trở nên rất trắc trở, nhưng trong nháy mắt này, Cố Thất Tuyệt đã nắm nàng lên, chợt gia tốc hóa thành hư ảnh, từ bên chân của con công thành cổ ma này, rất mạo hiểm đi qua.


Ầm!


Cốt trảo thật lớn, vào lúc này cuồng bạo đánh xuống, đánh cho bụi mù dường như cơn lốc phóng lên cao, dư ba dường như nộ trào cuộn trào mãnh liệt dâng trào, trực tiếp đánh lên sau lưng của Cố Thất Tuyệt, đánh cho hắn lảo đảo mất đi cân đối.


Nhưng rất nhanh, Cố Thất Tuyệt lập tức ổn định thân hình, cầm lấy Nhạc Ngũ Âm cấp tốc nhảy ra trước, Phong Hổ Minh Kính và đám giấy Tuyên Thành tiểu tỷ tỷ theo sát phía sau, rất mạo hiểm vòng qua con công thành cổ ma này, bỏ chạy ra phía cánh đồng hoang vu viễn phương.


“Chúng ta đi chỗ của vết rách.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang trả lời.


“Hiện tại?” Nhạc Ngũ Âm kinh hãi quay đầu, nhìn phía sau con công thành cổ ma rống giận đuổi tới kia, lại đột nhiên linh quang vừa hiện, “Chờ một chút, giấy Tuyên Thành các nàng hình như có thể bay, nếu như các nàng có thể dẫn chúng ta. . .”


Đừng hy vọng, mấy trăm trang giấy Tuyên Thành ngân bạch theo sau, tất cả đều ủy khuất vang xào xạt: “Ô ô ô, chúng ta không chịu nổi trọng lượng, không có cách nào đưa đại lão gia bay lên, hơn nữa chúng ta bay cũng không đủ cao.”


Khi nói chuyện, mấy con công thành cổ ma phía sau đã hội hợp, trong tiếng gầm gừ tức giận, chúng nó không chút kiêng kỵ đạp xuống, đánh mực quang bảo vệ cung điện triệt để thành phế tích, ngay sau đó lại đồng loạt bước bàn chân bạch cốt ra, thanh thế kinh người đuổi tới.


“Chúng ta phải tăng nhanh tốc độ.” Cố Thất Tuyệt quay đầu lại nhìn một mắt, ở trong tiếng thở nhẹ hơi ngượng ngùng của Nhạc Ngũ Âm, thuận thế bế nàng lên, hơn nữa còn là cái ôm công chúa rất thân mật ——


“Ngũ Âm nữ quan, nếu như ngươi muốn thể nghiệm thử cảm giác bay . . . Như vậy, nắm chặt.”



— QUẢNG CÁO —