Thái phu nhân nghe xong gật đầu: “Ngày mai là ngày đi thăm cậu, để cho Thập Nhất Nương mang theo Dụ ca, Truân ca cùng Giới ca đi ầm ĩ cậu đi!” Còn cho Đỗ mama lấy hai mươi lượng bạc đưa nàng”…… Đây là ta đưa cho di nương mua chút điểm tâm ăn.”
Thập Nhất Nương vội khuất tất hướng thái phu nhân nói cám ơn.
Thái phu nhân gật đầu cười, có gã sai vặt tiến vào bẩm:” Hầu Gia, hành nhân tư Đích, Mã Tả Văn Mã đại nhân tới, nói có chuyện gấp muốn gặp ngài.”
Hành nhân tư đích mã tương đương bí tư khoa của Hoàng Thượng. Mã Tả Văn cùng Từ Lệnh Nghi có tương giao, hắn lúc này đến, mọi người không khỏi nghĩ bề trên muốn hướng đến đứa nhỏ, trong lúc nhất thời, ánh mắt đều rơi xuống trên người Từ Tự Giới.
Từ Tự Giới không biết đã xảy ra chuyện gì, khiếp sợ tránh ở sau Thập Nhất Nương.
Ngũ phu nhân đánh giá thần sắc Từ Lệnh Khoan.
Liền thấy Từ Lệnh Khoan sắc mặt rùng mình, nói:” Tứ ca, ta cùng ngươi đi.” Xem cũng không có liếc mắt nhìn đứa nhỏ kia một cái.
Ngũ phu nhân lúc này mới yên lòng.
Từ Lệnh Nghi thấy Từ Lệnh Khoan để bụng như vậy, suy nghĩ một chút, liền gật đầu ứng, cùng hắn cùng đi ngoại viện.
Hai người đi ra, thì Tam gia cùng Tam phu nhân mang theo huynh đệ Từ Tự Cần, Từ Tự Kiệm trở lại.
Tam gia cùng Từ Tự Kiệm so với ngày thường không có cái gì khác biệt, cười ha ha, dáng vẻ cao hứng nhiệt tình. Từ Tự Kiệm kia còn cố ý chạy tới cùng Truân ca so xem ai nhiều hồng bao hơn. Truân ca thấy Từ Tự Kiệm nhiều hồng bao hơn so với mình, gấp đến độ muốn giơ chân, mà Tam phu nhân cùng Từ Tự Cần thì sắc mặt có chút không tốt. Tươi cười miễn cưỡng. Từ Tự Cần còn liên tiếp nháy mắt với Từ Tự Dụ.
Thập Nhất Nương nhìn thấy trong mắt, ghi tạc trong lòng, trở lại trong phòng liền phân phó Hổ Phách:” Tìm người đi chỗ Nhị thiếu gia nhìn xem, xem đại thiếu gia xảy ra chuyện gì?” Lại nói, “Hóa ra di nương có bầu, làm cho ta không công lo lắng vô ích một hồi.”
Hổ Phách cười nói:” Ngài cũng không phải không công lo lắng……” Sau đó liền đem Lục di nương quyền hành to độc tài, đại thái thái có việc lại chỉ cho Tam di nương đi làm nói cho Thập Nhất Nương,” Chính là nha hoàn bên người di nương, cũng là Lục di nương cấp cho.”
Thập Nhất Nương tinh tế nghe, cười nói:” Cũng may di nương cũng không tranh giành những thứ này. Người khác xem chuyện khổ, rơi xuống trên người nàng nhưng thật ra là chuyện tốt.”
Hổ Phách nghĩ ngũ di nương tính tình yếu đuối, cũng đồng ý cánh nói của Thập Nhất Nương.
“Bất quá, ngày mai ngươi vẫn theo ta trở về ngõ Cung Huyền một chuyến,” Thập Nhất Nương trầm ngâm,” Có một số việc, vẫn thông báo một chút thì tốt hơn.”
Hổ Phách cười đáp ứng ”Vâng”, xoay người sai người đi chỗ Từ Tự Giới.
Thập Nhất Nương liền từ dưới gối đầu lấy hà bao thái phu nhân ban thưởng ra.
Bên trong không ngờ là một bao đầy hạt đậu vàng.
Thập Nhất Nương kêu Lục Vân lấy ra xem, Lục Vân nói:” Cộng lại có năm mươi lăm lượng.”
Năm mươi lăm lượng vàng, nhiều có thể đổi năm trăm năm mươi lượng bạc, ít có thể đổi bốn trăm bốn mươi lượng bạc. Nàng đang lo năm nay tuyết lớn, đầu xuân sang năm lại phải tu sửa phòng ở điền trang, lại phải chuẩn bị hạt giống cày bừa vụ xuân, trâu bò cày bừa, trong tay không có bạc. Đây thật đúng là thiếu nợ ngủ gật đụng phải tiền trong bao gối đầu.
Hổ Phách quay lại xem thấy cũng thập phần vui mừng: “Vậy phu nhân không cần sầu lo nữa.”
Thập Nhất Nương gật đầu cười, đem hạt vàng giao cho Hổ Phách thu, từ Hổ Phách hầu hạ rửa ráy thay quần áo.
Từ Lệnh Nghi còn không có trở về.
Thập Nhất Nương cùng Hổ Phách thương lượng chuyện ruộng đất đầu xuân:”……
Cho Thường Cửu Hà tìm hiểu giúp, xem tổng cộng phải cần bao nhiêu bạc. Chúng ta trong lòng có tính toán cũng dễ an bài.” Nói xong, nàng nhớ tới Giang Bỉnh Chính, mày liền cau lên.
Lại để cho hắn giúp nhìn xem Yến Kinh có việc kinh doanh gì có thể làm, hắn không phải xem trúng cửa hàng của người ta dung túng nàng đoạt lại đây, chính là ở trước mặt nàng giảng quản sự Từ gia bên ngoài nhiều thể diện như thế nào, bảo nàng giúp đỡ tìm một công việc trong Từ gia, về sau ngoại viện có gió thổi cỏ lay gì hắn cũng có thể báo tin. Vừa thấy đã biết là người không thể sử dụng. Nhưng rốt cuộc cũng là thị tì hồi môn của nàng, nàng nhất thời thực không tốt xử trí.
Hổ Phách còn tưởng rằng Thập Nhất Nương lo lắng chuyện Nhị thiếu gia, thấp giọng an ủi nàng:” Phu nhân yên tâm. Mặc kệ là Phương Đình bên người đại thiếu gia, hay vẫn là Văn Trúc bên Nhị thiếu gia, đều thường xuyên qua lại cùng chúng ta, thập phần thân thiết.” Nói xong, lộ ra vài phần đắc ý đến,” Chính là bên người Tiểu Lộc Tử kia, ta cũng an bày người nhìn.”
Thập Nhất Nương nghe cười rộ lên:” Ngươi trông gà hóa cuốc rồi!”
Hổ Phách đỏ mặt, lẩm bẩm:” Ta này không phải phòng ngừa có biến sao?”
Hai người chủ tớ nói nửa ngày, mắt thấy đến lúc đi ngủ Từ Lệnh Nghi còn không có trở về, Thập Nhất Nương không khỏi có chút lo lắng. Cho Hổ Phách phái người đi ngoại viện nhìn xem. Hổ Phách đi một hồi lâu mới lộn trở lại.
” Phu nhân, bên Nhị thiếu gia có tin tức.” Nàng khóe miệng mỉm cười,” Phương Đình tiết lộ. Hôm nay Tam phu nhân hồi nhà mẹ đẻ đề nghị chuyện hôn sự đại thiếu gia, Cam gia đại thái thái liền muốn đem hứa cho đại thiếu gia. Kết quả bị Tam phu nhân cự tuyệt.”
Tam phu nhân muốn chính là Đại tiểu thư Cam gia Nhàn tỷ nhi, tam tiểu thư đại phòng Cam gia là thứ xuất. Cam gia đại thái thái nói như vậy, có nghĩa là cự tuyệt cầu hôn của Tam phu nhân. Tam phu nhân cùng Từ Tự Cần vì chuyện này mất hứng đi. Mà Từ Tự Cần nguyện ý nói chuyện như vậy cùng Từ Tự Dụ, xem ra quan hệ hai người thập phần thân mật.
Thập Nhất Nương suy nghĩ, Từ Lệnh Nghi đã trở lại.
Nàng vội nghênh đón.
Trên áo choàng lông cáo màu đen có mấy đóa bông tuyết.
“Bên ngoài tuyết lại rơi?” Thập Nhất Nương một mặt giúp hắn cởi áo choàng, một mặt cười hỏi.
Từ Lệnh Nghi gật đầu:” Năm nay này tuyết không ngừng rồi.” Nói xong thì tiến nội thất.
Thập Nhất Nương tự mình bưng trà, thân thiết nói: “Mã đại nhân kia nói cái gì?”
“Lo lắng ngày mai khai ấn có Ngự Sử vì chuyện đứa nhỏ buộc tội ta.” Từ Lệnh Nghi lơ đểnh, “Sớm đi nghỉ đi! Ngày mai ngươi còn muốn mang nhóm đứa nhỏ hồi ngõ Cung Huyền.”
Nên an bài đã sớm an bài, nên nghĩ đối sách cũng đều suy nghĩ. Mưu sự ở nhân, thành sự tại thiên. Chỉ có thể đến lúc đó tùy cơ ứng biến. Lo lắng cũng không thể dùng.
” Ân.” Thập Nhất Nương đáp lời trải giường, hai vợ chồng đi nghỉ không đề cập nữa.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thập Nhất Nương mang theo đứa nhỏ đi ngõ Cung Huyền.
Đã sớm có bà tử đi trước bọn họ một bước đến La gia báo tin, lúc bọn họ đến, Hưu ca cùng quản sự, và gã sai vặt đã ở cửa nghênh đón.
Biểu huynh đệ gặp mặt thập phần thân thiết. Trước hết đi hành lễ cho Đại lão gia cùng đại thái thái, sau đó mới hành lễ với La Chấn Hưng cùng La Chấn Thanh, sau đó mấy đứa nhỏ bị mang đến Hưu ca nơi đó chơi đùa, Đại phu nhân, cùng Thập Nhất Nương ở chỗ đại thái thái ngồi.
Thập Nhất Nương hỏi thân thể đại thái thái, liền nói muốn đi nhìn ngũ di nương:”…… Tuy nói công sinh không bằng công dưỡng. Nhưng chung quy vẫn là mang thai mười tháng sinh ra ta, huống chi thái phu nhân còn thưởng hai mươi lượng bạc để ta mang đến cho di nương.”
Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, nàng cũng không muốn cùng đại thái thái trở mặt. Bởi vậy nói thập phần uyển chuyển.
Hứa mama vội vàng ghé tai vào bên miệng nàng. Quá một hồi thân thiết cười nói:” Đại thái thái nói, Thập nhất tiểu thư, có thể nhớ kỹ ‘công sinh không bằng công dưỡng’ là tốt.”
“Mẫu thân tốt như thế nào ta đều nhớ rõ!” Thập Nhất Nương cười đáp,” Truân ca nơi đó, ta cũng sẽ hết sức chiếu cố.”
Nàng vừa đấm vừa xoa.
Đại thái thái không có trả lời.
Trong phòng đột nhiên im lặng.
Đại phu nhân nhìn thấy vội đứng lên cười nói: “Ta đây liền cùng Thập nhất tiểu thư, đi chỗ ngũ di nương!”
Buổi tối ngày hôm qua nàng đã cùng trượng phu nói qua chuyện này, trượng phu cùng nàng nghĩ giống nhau. Cảm thấy ngũ di nương có thêm đứa nhỏ là một chuyện tốt, có thể cho Tâm Thập Nhất Nương càng hướng nhà mẹ đẻ hơn. Cho nên hôm nay biểu hiện của nàng thực chủ động.
Đại thái thái lại nhẹ nhàng lắc đầu, đem ánh mắt dừng ở trên người Tứ thiếu phu nhân.
Tứ thiếu phu nhân, lập tức cười nói:” Đại tẩu còn phải an bài chiếu cố vài vị biểu thiếu gia, ta nhàn rỗi không có việc gì. Vẫn là ta cùng Thập nhất tiểu thư, đi chỗ ngũ di nương đi!”
Đại thái thái hơi gật đầu.
Đại phu nhân, tự nhiên sẽ không vi phạm ý tứ bà bà, cười tiễn Thập Nhất Nương cùng Tứ thiếu phu nhân, đến cửa, sau đó quay trở về:” Nương có gì phân phó?”
Chợt nghe thấy đại thái thái cố hết sức nói:” Dưỡng…… Không thành người nhà…… Ngươi phải, phải đề phóng.”
Đại phu nhân, không cho là đúng.
Bà bà từ sau khi bệnh, tinh thần sẽ không như từ trước, làm việc cũng không minh bạch như trước.
Thân thích chính là thân thích, xa cách chính là xa cách. Không nên đem sơ dưỡng thành thân, tự nhiên sẽ thất vọng. Phải biết rằng, có thể được đứa con thứ xuất thiệt tình tôn kính đã không tệ, ngươi không nên muốn người ta xem mình như mẹ ruột, trừ phi có mục đích khác, bằng không, căn bản là không có khả năng.
Nhưng những lời nói này nàng lại không thể nói lúc bà bà bị bệnh, tự nhiên là cười ứng ”Vâng”:” Nương nói ta đều ghi tạc trong lòng!”
Mà Thập Nhất Nương giờ phút này lại thân thiết cùng Tứ thiếu phu nhân cùng đi chỗ ngũ di nương, nói chuyện:” Tứ tẩu ở Yến Kinh đã quen chưa?”
“Đa tạ Thập nhất tiểu thư, quan tâm.” Tứ thiếu phu nhân, tươi cười sang sảng,” Mọi thứ đều tốt, nhưng thời tiết rất lạnh, có chút không quen.”
“Ta cũng thấy thời tiết rất lạnh, có chút không thói quen.” Thập Nhất Nương nghe xong hơi thở dài,” Cũng may Tứ tẩu bất quá là tạm trú Yến Kinh. Ta cũng……” Một câu chưa nói xong, đã cúi mặt buông mắt, mặt lộ vẻ buồn bả.
Tứ thiếu phu nhân, ngẩn ra.
Thập Nhất Nương đã ngẩng đầu, cố lộ ra một nụ cười: “Tứ tẩu chớ trách. Ta chính là tưởng tượng có một ngày phụ thân hồi Dư Hàng, huynh muội chúng ta cách xa nhau ngàn dặm, khó gặp mặt, lưu lại ta cô đơn một mình ở Yến Kinh, nên có chút thương tâm.”
Tứ thiếu phu nhân, vốn tâm tư linh hoạt, nghe Thập Nhất Nương nói lời này không khỏi hơi giật mình:” Công công quyết định hồi Dư Hàng sao?”
Nàng gả lại đây rất nhanh liền thăm dò rõ ràng tình huống. Trượng phu là thứ xuất, lại không có bổn sự gì, ở nhà căn bản không có địa vị. Có việc gì, công công tình nguyện thương lượng với quản sự cũng sẽ không thương lượng trượng phu mình, người từ trên xuống dưới càng không có đem La Chấn Thanh để ở trong mắt. Nếu công công quyết định hồi Dư Hàng, thật sự có thể cũng không cần theo chân bọn họ nói một tiếng.
“Không có.” Thập Nhất Nương nhẹ nhàng lắc đầu,” Tổ tông cúng tế ở Dư Hàng. Lúc trước phụ thân đến Yến Kinh phục chức, tiện thể xem đại tỷ. Hiện giờ phụ thân nhàn phú ở nhà, đại tỷ chết bệnh, Yến Kinh lại đắt đỏ, đợi mẫu thân bệnh tốt một ít, sớm muộn gì cũng về Dư Hàng.”
Tứ thiếu phu nhân, cũng nghĩ như vậy. Cho nên lần này đến Yến Kinh, cũng không có mang nhiều đồ đạc lại đây.
“Huống chi trước đó vài ngày Hầu Gia hỏi đại ca có tính toán gì không? Thứ cát sĩ tán quán sau có nguyện ý ở lại lục bộ nhận chức hay không? Đại ca lại nói muốn ngoại phóng. Hầu Gia liền khuyên đại ca không bằng ở lại Yến Kinh······” Thập Nhất Nương một mặt nói, một mặt tinh tế đánh giá Tứ thiếu phu nhân.
La gia không ai đem La Chấn Thanh để vào mắt, khẳng định cũng sẽ không đem Tứ thiếu phu nhân, để vào mắt, nàng muốn mượn lời này nói cho Tứ thiếu phu nhân, ngay cả La Chấn Hưng bị La gia coi là hy vọng tương lai, xảy ra chuyện cũng sẽ thương lượng trượng phu nàng là Vĩnh Bình Hầu. Nhắc nhở nàng ta, cho nàng ta thanh tỉnh nhận thức khoảng cách giữa La Chấn Thanh cùng Từ Lệnh Nghi có bao nhiêu xa.
Nàng không tin, ngày đó Ngũ Nương lôi kéo Tứ thiếu phu nhân, đi chỗ Tam di nương, tuyệt đối không phải vì muốn xem tiểu xiêm y Tam di nương làm cho đứa con chưa sinh của Ngũ Nương. Nàng lại càng không tin tưởng, một con dâu mới tiến môn liền dám cùng bà bà giao phong là người vô dục vô cầu.
Thập Nhất Nương thông qua phương thức này nói cho Tứ thiếu phu nhân, cùng với Ngũ Nương, La Chấn Thanh tính kế, còn không bằng cùng mình liên thủ.