Beta: Tiểu Tuyền Biết Đào mama muốn đi ngõ Cung Huyền thăm bệnh, Thập Nhất Nương không chỉ thực sảng khoái đáp ứng, còn phái xe ngựa tiễn nàng qua.
Thất Nương mang theo Mộc Phù lại đây.
“Mấy ngày nay được Hầu Gia chiếu cố. Chúng ta là tỉ muội, ta không cần nói nhiều. Nhưng thái phu nhân, Ngũ phu nhân, cũng không thể không tạ ơn một tiếng. Chu An Bình thương lượng với ta, kêu đầu bếp Xuân Hi Lâu làm tố ngoại pháo, ngày mai thỉnh thái phu nhân, Ngũ phu nhân cùng mấy đứa nhỏ ngày mai đến tùng hương quán tham gia náo nhiệt, coi như là chút tâm ý của ta.”
Thất Nương cùng Chu An Bình vẫn đi thăm thân hữu, thăm viếng bà con, Thập Nhất Nương vội chiêu đãi Khương thái thái, Thất Nương cũng không đề nghị ở tùng hương quán tổ chức tiệc cho thái phu nhân, Ngũ phu nhân. Tất cả mọi người không có nghĩ đến chuyện tìm thầy thuốc lại có kết quả nhanh như vậy. Hiện tại nàng bắt đầu dùng dược, Từ phủ không thể ở lâu. Có thể ở phụ cận Từ phủ mua tòa nhà cũng không phải là cứ có tiền là có thể làm được. Chuyện Thất Nương lại không thể đợi. Chu An Bình suy đi nghĩ lại, ở phụ cận chỗ Tứ Nương ở mua trạch viện tam tiến, chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ chuyển đi qua. Thất Nương liền suy nghĩ làm thế nào đem thái phu nhân, Ngũ phu nhân đến tùng hương quán tụ tập.
Thập Nhất Nương biết ý tứ của nàng, cùng nàng đi chỗ thái phu nhân.
Thời tiết ấm dần, nhân tinh thần có vẻ, Thất Nương lại tiếp đắc thành, thái phu nhân cười ứng, ngày hôm sau cùng Thập Nhất Nương, Ngũ phu nhân, mấy đứa nhỏ đi tùng hương quán.
Tùng hương quán, tên rất có ý nghĩa, trồng rất nhiều cỏ cây hoa lá. Món chân giò thủy tinh Xuân hi lâu nổi danh khắp Yến Kinh. Thất Nương ở thính đường thiết yến, sáu tấm bình phòng hoa văn bông tuyết được mở rộng ra, ngoài phòng hoa nở như gấm, trong phòng gió nhẹ từ từ, mọi người uống rượu kim hoa tửu, nói nói cười cười, thập phần thích ý.
Ăn xong cơm trưa, mấy người họ chuyển qua đông sương phòng chơi bài. Có tiểu nha hoàn chạy lại bẩm: “Đại cữu phu nhân ngõ Cung Huyền, đến đây!”
“Đây thật đúng là tới sớm không bằng tới đúng lúc.” Thái phu nhân cười, vội phân phó tiểu nha hoàn nghênh đón vào.
La Đại phu nhân, không nghĩ tới Thất Nương thiết yến khoản đãi nữ quyến Từ thị, thần sắc có chút không tự nhiên. Nàng cười vấn an thái phu nhân, bị thái phu nhân giữ lại trên bàn bài: “…… Tay nghề Thập Nhất Nương quá kém, ra bài do dự không quyết, làm chúng ta đều bị trì hoãn, cũng may là có ngươi đến!”
Thập Nhất Nương tự nhiên là cầu còn không được, vội nhường vị trí cho La Đại phu nhân, mình thì ngồi ở một bên xem bài.
Thất Nương lại bưng canh nước đậu xanh cho La Đại phu nhân, giải khát. Mọi người vui mừng chơi bài buổi trưa. La Đại phu nhân, ở lại ăn cơm chiều, lúc đứng dậy cáo từ, mới có cơ hội để Thập Nhất Nương tiễn nàng ra cửa nói chuyện.
” Nghe nói, Hầu Gia mấy ngày nay đều vì chuyện lập Truân ca làm thế tử ma bôn ba?”
La Đại phu nhân, đặc biệt đến thăm nàng, tự nhiên không phải vì bồi thái phu nhân đánh bài.
Nghĩ đến Đào mama ngày hôm qua đi ngõ Cung Huyền, Thập Nhất Nương sớm mơ hồ đoán được một ít. Nghe vậy cười nói:” Tất cả mọi người đều biết!”
La Đại phu nhân, mỉm cười gật gật đầu, uyển chuyển hỏi: “Vậy, Thập nhất tiểu thư, có tính toán gì không?”
Nếu là phụng mệnh mà đến, không hỏi rõ ràng trở về trả lời cũng không tốt.
Thập Nhất Nương tỏ rõ lập trường của mình:” Truân ca là con trai do nguyên xứng sinh, ấn theo luật theo lí đều nên kế thừa gia nghiệp. Hiện giờ thỉnh phong thế tử, cũng là thuận theo tự nhiên.”
La Đại phu nhân, nghe xong liền lộ ra mấy phân xấu hổ: “Ta nghe nương nói, ấn theo quy củ, Truân ca phong thế tử, liền phải xây dựng viện riêng sống một mình. Không biết Thập nhất tiểu thư, có tính toán gì?”
Cho dù đã sớm tiếp nhận việc gả đến Từ gia chính là vì chiếu cố Truân ca, nhưng lúc Thập Nhất Nương nghe đến điều này, không biết vì cái gì, trong lòng vẫn đau như bị kiến cắn nàng không khỏi thẳng sống lưng, nói:” Truân ca là ở dưới gối thái phu nhân lớn lên, nếu vị trí thế tử đã định xuống, ta nghĩ, thái phu nhân cũng vậy, Hầu Gia cũng vậy, đều sẽ có an bài? Về phần ta, tự nhiên là hy vọng Đào mama có thể đến viện Truân ca làm quản sự mama. Nàng chính là nhũ nương của đại tỷ, lại nhìn Truân ca lớn lên! Chính là thánh ý thỉnh phong còn chưa có đưa xuống, hiện tại nói chuyện này, không khỏi quá sớm!”
La Đại phu nhân, thấy thần sắc Thập Nhất Nương nghiêm nghị, càng cảm thấy không tự nhiên:” Dì Thập Nhất nói có đạo lý. Nói chuyện này cũng hơi sớm đó.” Sau đó vội vàng chào từ biệt Thập Nhất Nương.
Hổ Phách nhìn xe ngựa La phủ đi xa không khỏi có chút phẫn nộ.
“Đào mama này, thật không an phận! Ta xem, phải giáo huấn nàng một phen mới được.”
“Vậy thì không cần.” Thập Nhất Nương thản nhiên nói,” Nàng vốn chính là người đại tỷ lưu lại để chiếu cố Truân ca, nếu Truân ca tự mình thiết lập sân ở một mình, nàng đi qua cũng là chuyện bình thường. Huống chi Đào mama là người thông minh, có nàng ở bên người Truân ca, cũng có thể gánh một ít trách nhiệm cho chúng ta.”
Hổ Phách biết Thập Nhất Nương nói có đạo lý, nhưng nghĩ đến Đào mama có thể toàn thân lui ra trong chuyện của Đông Thanh, hiện tại lại xúi giục La gia phái Đại phu nhân, mở miệng khuyên bảo làm Thập Nhất Nương rất không thoải mái, nàng còn muốn nói thêm, ngước đầu lại thấy mấy gã sai vặt đang vây quanh Từ Lệnh Nghi mặc triều phục đi tới bên này.
Hắn hôm nay tiến cung gặp Hoàng Thượng.
Hổ Phách vội dừng đề tài, đi theo phía sau Thập Nhất Nương hành lễ Từ Lệnh Nghi.
” Như thế nào mà đứng ở nơi này nói chuyện?” Từ Lệnh Nghi cười nói.
” Mới vừa tiễn đại tẩu đi!”
Từ Lệnh Nghi biết hôm nay Thất Nương mời khách, không có nghi ngờ, cùng Thập Nhất Nương đi về chỗ ở Thùy Luân Thủy Tạ.
“Chuyện Truân ca, có manh mối?” Trên đường Thập Nhất Nương thân thiết hỏi.
“Hoàng Thượng đã chuẩn.” Từ Lệnh Nghi đạo,” Chỉ chờ ở lễ bộ dâng sổ con tấu thỉnh phê dấu đỏ là xong!”
“Nhanh như vậy a!” Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn,” Ta còn tưởng rằng phải kéo mấy ngày nữa!”
“Nhanh hay chậm bất quá là một câu thôi.” Từ Lệnh Nghi cười nói,” Hoàng Thượng có lời, lễ bộ tự nhiên phải mau một ít. Hoàng Thượng không mở miệng, lễ bộ tự nhiên phải chậm một ít. Huống chi Truân ca là con trai nguyên xứng, lại không có phân tranh gì.”
Thập Nhất Nương gật đầu: “Vậy chúng ta chẳng phải là nên bắt đầu chuẩn bị đưa lễ dạm ngỏ cho Truân ca sao?”
Từ Lệnh Nghi gật đầu” Chỗ chúng ta bên này, ta chuẩn bị thỉnh Thuận vương làm mai mối nhân, nàng thấy như thế nào?”
“Nếu Thuận vương đáp ứng, tự nhiên là tốt nhất.”
Hai người nói xong thì vào nhà, Từ Lệnh Nghi liền từ trong người lấy ra mấy tờ giấy đưa cho Thập Nhất Nương:” Nàng xem. Rồi phái người đi Thương Châu chứng thực.” Sau đó đi tịnh phòng rửa ráy.
Thập Nhất Nương ngồi ở Lâm Song đại kháng: Cẩn thận nhìn nội dung.
Trên giấy ghi, chi của Thiệu Trọng Nhiên kia luôn luôn không vượng về đường con cháu, ông cố, ông nội đều là con trai độc nhất, đến đời phụ thân này, mới có hai huynh đệ, đến đời Thiệu Trọng Nhiên, huynh đệ từ bá phụ cũng chỉ có ba người, Thiệu Trọng Nhiên là một, còn có một bào đệ, một đường đệ. Phụ thân có công danh võ tú tài, thập phần tinh thông công việc, gia cảnh giàu có. Mẫu thân xuất thân đại hộ Thương Châu.
Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn.
Không nghĩ tới phụ thân Thiệu Trọng Nhiên thực có tài.
Đợi Từ Lệnh Nghi thu thập xong, Thập Nhất Nương cùng Từ Lệnh Nghi thương lượng: “Ta xem chuyện này cũng nói cùng Văn di nương một chút đi? Mấy ngày nay, nàng vẫn vì chuyện Trinh tỷ nhi mà lo lắng!”
Từ Lệnh Nghi nghe đáy mắt hiện lên một tia do dự, một lát sau mới nói:” Cho nàng nghe cũng không sao. Chính là nàng không thể mềm lòng, cho nàng ta nhúng tay vào hôn sự Trinh tỷ nhi. Miễn cho kéo quan hệ đến người Văn gia.”
Cho nên lần trước mới vội vả hỏi nàng Văn di nương nói cái gì.
Thập Nhất Nương đáp ứng, sáng sớm ngày hôm sau kêu Văn di nương lại đây.
Văn di nương nhìn thấy liền vui vẻ, nói:”Phụ thân Thiệu công tử năm nay vừa mới ba mươi tám tuổi.”
Thập Nhất Nương khó hiểu.
Văn di nương cười nói:”Vợ chồng bần tiện trăm sự sầu ai. Phụ thân Thiệu công tử tinh thông công việc, lại lúc chính trực tráng niên, Thiệu gia kia ít nhất là hai mươi năm đều không cần vì tiền tài mà lo lắng. Nếu định Thiệu công tử, còn cái gì không tốt!”
Thập Nhất Nương cố nén mới không có cười ra.
Lúc sau nói cho Từ Lệnh Nghi nghe. Từ Lệnh Nghi nghiêm mặt “Hừ” một tiếng: “Trong lòng nàng ấy chỉ biết nhớ tới chuyện này!” Nhưng cũng không thể bác bỏ lời Văn di nương nói có đạo lý. Mà nếu cứ như vậy quyết định kết thân cùng Thiệu gia, trong lòng quả thật vẫn có chút đáng tiếc cho binh sĩ ưu tú như Lý Tễ vậy.
Đang do dự thì ý chỉ phong Truân ca làm thế tử ban xuống.
Lúc Từ Lệnh Nghi tiếp chỉ biểu tình thực bình tĩnh, ngược lại Từ Lệnh Khoan thật cao hứng đem Truân ca nâng lên cao quá đỉnh đầu xoay vòng hai cái: “Truân ca ngươi hiện tại là thế tử!”
Truân ca sợ tới mức sắc mặt trắng bệch gắt gao bắt lấy cánh tay Từ Lệnh Khoan nghẹn ngào kêu “Ngũ thúc”.
Ngũ phu nhân nliền ở một bên nhéo cánh tay Từ Lệnh Khoan: “Chàng muốn dọa Truân ca nhi a!”
Thái phu nhân xem cũng khẩn trương nói:” Mau buông ra, mau buông ra!”
Từ Lệnh Khoan ngượng ngùng cười buông Truân ca xuống.
Trinh tỷ nhi bước lên phía trước hỏi hắn:” Đệ thế nào?”
Truân ca mặt trắng như tờ giấy, cố gắng lộ ra nụ cười hướng Trinh tỷ nhi lắc lắc đầu.
Thập Nhất Nương tìm Từ Tự Dụ.
Hắn một mình đứng xa xa ở dưới gốc cây giác hương viện, sau lưng có bóng cây ôm không hết, thân mình hắn nho nhỏ có vẻ đơn bạc lại cô tịch.
Nàng đang do dự có nên kêu hắn một tiếng hay không, bên kia lại truyền đến tiếng Trinh tỷ nhi kinh hoảng kêu hô: “Truân ca! Truân ca!”
Thập Nhất Nương quay đầu liền thấy Truân ca quỳ trên mặt đất nôn mửa.
Không xong! Xem bộ dáng này là vừa rồi bị kinh hách!
Ý niệm chợt lóe lên trong đầu nàng đã hướng chỗ Truân ca chạy qua.
Từ Lệnh Nghi so với nàng còn nhanh hơn. Không đợi nàng đến gần Truân ca, hắn đã ôm Truân ca kêu “Ngự y”.
Trong viện mọi người hoảng lên.
Từ Lệnh Khoan lại sợ hãi nói: “Tứ ca ta không biết…..”
“Hiện tại không phải lúc nói chuyện này!” Từ Lệnh Nghi thực bình tĩnh liếc mắt hắn một cái, phân phó Thập Nhất Nương,” Đem hầu hạ bên người Truân ca kêu lại đây, chúng ta đi ngoại thư phòng.”
Bọn họ ở chính dường Từ gia tiếp chỉ, nơi này cách ngoại thư phòng rất gần.
Mọi người theo Từ Lệnh Nghi vội vàng đi ngoại thư phòng.
Từ Lệnh Nghi đem Truân ca đặt ở giường la hán phòng khách.
Ngũ phu nhân đã thông minh bưng cái bàn nhỏ đặt ở đầu giường thỉnh thái phu nhân ngồi, thái phu nhân lại tặng cho Nhị phu nhân:” Ngươi giúp hắn xem mạch trước!”
Nhị phu nhân không khách khí ngồi xuống, ngón tay thon dài đặt ở mạch trên tay trái Truân ca.
“Ta không có việc gì!” Nằm ở trên giường Truân ca suy yếu nói,” Ta không có việc gì. Chính là đầu có chút choáng.”
Ánh mắt mọi người đều nhìn phía Nhị phu nhân.
Trong phòng có thể nghe tiếng kim rơi.
Nhị phu nhân buông tay trái bắt mạch tay phải, lúc này mới hướng mọi người trong phòng gật gật đầu:” Không có chuyện gì! Có thể vừa rồi bị dọa!”
Trong phòng bắt đầu vang lên tiếng vang.
Ngũ phu nhân liền trạc trạc Từ Lệnh Khoan, hướng Từ Lệnh Nghi nói:” Tứ ca, đều là tướng công không biết nặng nhẹ. Ta xem, tiệc rượu mừng Truân ca phong thế tử để cho hắn ra tiền đ!”
Từ Lệnh Khoan vừa nghe, gật đầu như gà con mổ thóc:” Ta ra, ta ra!”