"Không quen mùi?" Một tay hắn chống lên cửa sổ, nhìn tôi qua chút khe sáng còn sót lại.
"Cũng tạm." Dù sao tôi với hắn cũng không thân, không thể quá thẳng thắn được.
"Sợ tôi?" Hắn lại hỏi.
"...." Tôi cạn lời rồi, hắn hung dữ như thế, tôi có thể không sợ sao?
"Không có tiền đồ." Hắn mắng tôi một câu.
Hắn nhắm một cái thùng rác ven đường rồi ném luôn điếu thuốc vào trong đó.
"Anh vứt rác bừa bãi...." Tôi không tự chủ được thốt lên một câu.
"Hửm? Nhìn không thuận mắt? Muốn quản tôi?" Hắn bình thản hỏi tôi.
"Không phải." Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm.
Rõ ràng giọng điệu của hắn rất bình tĩnh, tôi lại nghe ra áp bức nặng nề.
"Con người tôi chính là như vậy, xấu xa, không thích bị bản, thích làm theo ý mình, nếu như cô muốn thay đổi tôi, xin lỗi, không thể nào." Hắn như này trông rất đáng sợ, tôi không dám phản bác.
Trên thực tế, tôi cũng không quan tâm mấy cái này.
Tôi chỉ là trong phút chốc nóng nảy làm ra chuyện bồng bột mà thôi.
Ở trong trường Châu Quyện đã nổi danh là thay người yêu như thay áo, chỉ chơi đùa cho vui.
Chẳng có ai quá ba tháng cả.
Tôi đương nhiên không có khả năng trở thành người phá vỡ kỉ lục.
Tôi cũng không muốn.
Tôi chỉ là đang ngăn mình không nghĩ đến Giang Trừng nữa, không tiếp tục quấy rầy mối quan hệ giữa Giang Trừng và Liễu Tinh.
Tôi cảm thấy chắc mình cũng chẳng quá nổi hai tuần liền bị hắn đá bay rồi.
Như thế thì tốt quá.
"Tôi không muốn thay đổi anh, anh tự làm chính mình là được rồi." Tôi thẳng thắn bày tỏ thái độ của mình.
Hắn cứ tự sống cuộc đời hắn mong muốn, tốt nhất là đá tôi càng sớm càng mừng.
"Ừm, cũng biết nói chuyện phết đấy." Hắn nhìn tôi cười, "Thế sao năm lần bảy lượt muốn tìm tôi để hẹn hò?"
Tôi.....
Tôi có thể nói, lần nào cũng là để báo thù không?
Đương nhiên là không thể rồi.
"Thì là...." Đầu óc tôi xoay vòng, muốn nói gì đó dễ nghe chút, nghĩ cả nửa ngày trời cũng không ra được ưu điểm nào, cuối cùng nói: "Anh rất đẹp trai."
"....." Hắn nhìn tôi chằm chằm, không nhịn được cười, một hồi sau mới nói:
"Đừng có ôm hi vọng với tôi, tôi không thể nào nghe theo cô, còn có cô muốn làm gì thì làm, đừng có ở bên ngoài cắm sừng tôi là được."
!!!
Tôi ngạc nhiên.
"Cắm thì sao?" Ôi cái miệng chó của tôi.
"....." Hắn không trả lời tôi, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt muốn gi.ế.t người.