Thường nói bạn học họp lớp, thật ra chính là kẻ có tiền thì khoe, người không có thì chịu nhục. Tất nhiên cũng tùy tính cách mỗi người, nhưng lời này cũng không phải không có lý.
Là người độc thân duy nhất ở đây, Lộ Mạn bị chú ý nhiều nhất. Nhưng nhắc tới nghề nghiệp, sau khi nghe nói cậu chỉ là biên tập của tạp chí, mọi người thổn thức vài câu, sau đó vây quanh bạn học cũ thăng quan tiến chức lôi kéo làm quen, tìm cơ hội làm giàu.
Bọn họ đã không còn là sinh viên đơn thuần của trước đây, những cô gái gả cho người khác rồi cũng không muốn tiến tới với Lộ Mạn. Khi các cô còn đang tuổi thanh xuân Lộ Mạn đã nhìn không vừa mắt; hiện giờ là vợ người ta, là mẹ của hai đứa nhỏ rồi, cùng với Lộ Mạn càng không có khả năng. Cùng với mấy người đang vây quanh ngượng ngùng nói vài câu còn không bằng cùng nhóm bạn gái tâm sự chuyện nhà, tâm sự trước khi kết hôn ông xã lãng mạn thế nào, có cảm giác gì.
Còn bạn học nam, chuyên ngành của Lộ Mạn là học về tài chính, công việc của mọi người dù chẳng liên quan nhưng ít nhất vẫn có dính dáng đến kinh tế. Hầu hết trong số họ được làm việc trong các tổ chức tài chính như ngân hàng và sàn giao dịch chứng khoán. Làm quản lý ở xí nghiệp cũng có vài người, duy chỉ có Lộ Mạn làm công việc biên tập mà không phải ai cũng chịu được này.
Những người này dù muốn tìm đề tài nói chuyện với Lộ Mạn cũng không tán gẫu được. Ai bảo đàn ông ở đây chỉ có Lộ Mạn không có bà xã chứ, không có con ít nhất cũng phải có vợ. Bọn học cũng không muốn chạm vào nỗi đau của Lộ Mạn, kết quả là chẳng bao lâu chỉ có mỗi Lộ Mạn không có ai nói chuyện cùng.
Thành tích của Lộ Mạn vẫn là tốt nhất trong những người ở đây. Đám người ở đây cho rằng Lộ Mạn chỗ nào cũng mạnh hơn họ, nhưng chung quy cũng chỉ là mọt sách. Tuy nhìn vào rất sang trọng nhưng một biên tập nhỏ như vậy một tháng có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ.
Nói Lộ Mạn là giá mắc áo quả không sai, quần áo trên người nhìn vào cũng biết cực kì đắt. Nhưng chi với đồng lương ít ỏi như vậy rất khó rất khó để nuôi sống một gia đình ở thành phố như thế này. Những cô gái ở đây có lẽ sẽ vì khí chất và tính tình mà nguyện ý ở bên cạnh, nhưng tên ngốc Lộ Mạn này cứ khăng khăng chờ một tên đàn ông bạc tình.
Từ cảm thấy không đáng thay Lộ Mạn, dần dần bọn họ lại cảm thấy đối phương thật ngu ngốc. Lộ Mạn như một chiếc ngà voi trong tháp, là con mọt sách suốt ngày chỉ biết đọc sách, không biết ngoài kia lòng người hiểm ác, nhân tình lạnh nhạt.
Lộ Mạn vẫn chưa nói gì về tình trạng yêu đương hay hôn nhân của mình nhưng có một vài bạn học vẫn ở chung thành phố, thời đại này tin tức cập nhật rất nhanh, chỉ cần để ý chút cũng dễ dàng nắm bắt được tình hình cuộc sống hiện nay của Lộ Mạn.
Cả lớp đều biết, Thiệu Phỉ kia ra nước ngoài du học, vãn luôn học chuyên sâu lên cao, tốt nghiệp rồi cũng ở lại bên đó, nghe nói có vài người bạn gái, có điều cũng không lâu dài, sau lại comeout với gia đình, quan hệ với cha mẹ vẫn luôn căng thẳng nên cũng chưa trở về.
Tóm lại là sinh hoạt không có chừng mực, bạn trai cũng có vài người, đều là mấy em trai nhỏ xinh, một đám nam không ra nam, nữ không ra nữ, chẳng có chỗ nào hơn Lộ Mạn cả.
Một người đàn ông như vậy chẳng có gì để lưu luyến hết, nhưng nghe nói Lộ Mạn vẫn không có bạn gái. Những người này cho đến giờ vẫn chưa từng cảm thấy Lộ Mạn là đồng tính luyến ái, dù sao lúc trước cùng nhau xem phim thỉnh thoảng cũng lẫn vài tập đặc biệt, mọi người cảm thấy mới mẻ cùng nhau xem, lôi kéo Lộ Mạn xem chung. Lộ Mạn xem xong hết, một chút phản ứng cũng không có.
Từ lúc bắt đầu đến nay mọi người đều cho rằng Lộ Mạn đi nhầm đường rồi, cuối cùng cũng trở lại con đường đúng đắn, chỉ là lúc còn trẻ bị tổn thương quá sâu, không muốn tiếp nhận tình cảm mới.
Đối với suy nghĩ như vậy Lộ Mạn vẫn chỉ mỉm cười, cậu không muốn người khác quan tâm đến đời sống riêng tư của mình, nhưng cũng không muốn trong những lúc như thế phá hủy không khí vui vẻ, vì vậy bị mọi người cho là cam chịu, sau đó càng nhận được nhiều đồng cảm của người khác.
Chi phí buổi họp lớp hôm nay được một người đàn ông họ Tiết bao trọn. Người này gia cảnh tốt, người lại thông minh được coi là người tốt nhất trong đám người này. Khi ấy cùng ở chung với Lộ Mạn rất hào phóng. Vài năm nay ăn lên làm ra, một chút phí này với hắn cũng chẳng là gì cả.
Họp lớp kết thúc, mọi người đều ra tính tiền. Một vài người uống say tí bỉ, bắt đầu ầm ĩ, không còn vài lời khách sáo như hồi nãy nữa, không khí cũng vui vẻ thân thiết hơn.
Lộ Mạn cũng uống vài chén, khuôn mặt trắng nõn phiếm hồng vô cùng đẹp. Nhiều năm như vậy, cậu vẫn giống trước đây. Có thể là do công việc không có nhiều thứ làm phiền lòng, giữa đồng nghiệp với nhau cũng không có ngấm ngầm mưu tính, mảy may không bởi vì cuộc sống mà già đi chút nào, vẫn là thiếu niên áo trắng, ôn nhuận như ngọc của trước kia.
Chỉ là lúc thanh toán, mọi gnười ngoài ý muốn gặp được một người đàn ông —— tổng giám đốc mới nhậm chức của khách sạn này, hôm nay mới từ máy bay xuống. Ngay từ đầu Tiết Tài đã nói là sẽ bao hết, uống chút rượu vào mặt đỏ tai hồng nói không cho ai tranh, cả người đã lảo đảo nhưng khí thế vẫn không giảm, ồn ào nói ai tranh cùng hắn sẽ trở mặt, mọi người cũng theo ý hắn. Tiết Tài uống say khướt được Lộ Mạn coi như còn tỉnh táo cùng với vài người khác đỡ lấy đi tính tiền, mọi người cũng thu dọn đồ chuẩn bị trở về.
Tiết Tài đột nhiên kêu một tiếng, mọi người đều nhìn qua hướng đó, nhìn thấy gương mặt anh tuấn của giám đốc mới tới, sau đó đồng thời dừng tầm mắt trên người Lộ Mạn.
Bọn họ vừa rồi đã nghe Tiết Tài nói hôm nay tổng giám đốc mới của khách sạn này muốn tới đây, có người còn chuẩn bị qua chào muốn kết bạn làm quen, nhưng không ngờ vị giám đốc Thiệu này không phải ai khác, là tình cũ mà Lộ Mạn “nhớ mãi không quên” – Thiệu Phỉ.