Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới

Chương 142: 142





"Đó quả là một trận chiến tuyệt vời, đúng không?"
"Kurome!"
"Thế nào, những món đồ chơi của em không tuyệt hả chị gái?"
Kurome đứng ở trên cao nhìn xuống, giống như coi tất cả mọi người đều là quân cờ do cô ta điều khiển, và đây chỉ là một trò chơi.

Cô chỉ lần lượt vào nữ xạ thủ đang truy đuổi Mine, người đàn ông bảo vệ cho Bols, con jung thú khỉ đột, tên rách rưới mang mặt nạ đỏ và người đàn ông tóc đỏ, bắt đầu kể về các "đồ chơi" của mình.
"Doya là thích khách đến từ bộ lạc phía bắc.

Cô ta là người cực kì tự tin, dù cho đã biến thành một con rối."
"Wall từng là một vệ sĩ có tiếng, tiếc thay hắn lại bảo vệ mục tiêu của em nên em đã giết hắn luôn."
"Con khỉ đột kia tuy là đầy óc bã đậu, nhưng dễ sử dụng, em rất thích dùng nó."
"Henter là kẻ sót lại từ bộ lạc hoang dã, tên này là khó giết nhất đấy, nên em khá tự hào về hắn."
"Rokugoh là một cựu tướng quân của thủ đô, hắn ta đã phản bội giống như chị vậy, muốn gia nhập quân cách mạng, nên em đã giết hắn ta."
Kurome dặt tay xuống, sau đó ngước nhìn con siêu hung thú ở phía xa.
"Em tìm thấy Destaghoul khi nó đang ngủ đông, thật may mắn."
"Cuối cùng là Natala, bạn thơ ấu của em.

Khi em sử dụng Yatsufusa, cậu ấy đã bảo vệ em một cách hoàn hảo."
"Thật ra, vẫn còn một con nữa, nhưng mà phải đợi một lúc nữa nó mới xuất hiện."
Choang!
Bulat lần nữa ngăn cản cú đâm từ tên sát thủ Henter, khi anh quay về phía sau, con hung thú khỉ đột đã đứng lên một lần nữa, mặc dù trước đó anh đã đâm xuyên qua vị trí trái tim của nó.
Hai cánh tay của con hung thú khỉ đột chồm lấy, anh tung người ra phía sau né tránh, còn tặng thêm một cú quét qua hai mắt của nó, vô hiệu hóa tầm nhìn của con hung thú.

Con này tuy rằng ngu si, nhưng không thể phủ nhận sức lực của nó rất lớn.

Một khi Bulat bị tóm trúng thì sẽ phải ăn những đòn đấm, quật một cách liên hoàn.


Tên sát thủ kia vẫn còn đang rình rập kìa.

Anh đã không còn Incursio để chống đỡ, một khi bị tóm thì sẽ thua cả bàn.
Nhưng mà tiếp tục như thế này cũng không phải cách tốt.

Lũ này đánh như không biết mệt vậy, còn thể lực của Bulat vẫn đã tụt dần đều qua thời gian dài chiến đấu.
"Mình cần một điểm đột phá."
Hơi thở của Leone có chút gấp gáp, trên người tràn đầy vết thương do bị roi da đánh vào.

Cô không để ý đến mấy vết thương đó, chỉ là ngoài da mà thôi, cô càng vui mừng hơn khi cuối cùng mình cũng bắt được chuyển động của cái roi da chết tiệt kia.
"Ông quả thật rất mạnh đấy, lão già.

Nhưng tôi đã bắt nhịp được rồi!"
"Dùng mãi một chiêu thì không có hiệu quả với tôi đâu!"
Cô nắm lấy roi da, nhưng chưa kịp làm gì có tiếng nói của Najenda vang lên từ phía sau.
"Đừng thả ra, Leone!"
"Hể? Boss?"
Phanh!
Nắm đấm kim loại của Najenda kéo dài ra, đánh trúng bụng của Rokugoh khiến anh ta ngã về phía sau.
"Tướng quân Rokugoh, với tư cách là đồng nghiệp cũ, tôi sẽ giải thoát anh khỏi lời nguyền này."
"Cũng lâu lắm rồi mới thấy boss ra tay đấy.

Được rồi! Vậy..."
Phốc!
Leone đột nhiên cảm thấy trước mắt đảo loạn, cả người bị một lực cực lớn hất bay, cô liếc đầu sang phía sau thì phát hiện ra đó chính là con hung thú khỉ đột to bự.


Thứ này đáng lẽ phải đang chiến đấu với Bulat chứ?
"Này Bulat, anh làm gì vậy?"
Leone kinh hãi, bởi vì chỗ cô vừa đứng lúc nãy là Kurome, cô bỗng nhiên hiểu ra.

Khi đó cô quá mức bất cẩn, nếu như không nhờ Bulat ném con hung thú này trúng người Leone, cô rất có thể đã bị thương thậm chí là giết chết bởi Kurome.

Và nếu sau đó cô trở thành một con rối quay sang đánh ngược lại Night Raid...
"Bà chị may đó, nhưng mà bỏ qua sự hiện diện của tôi là một sai lầm đấy."
"Ngươi..."
Kurome nhảy trở về chỗ cũ, Leone vừa giận vừa sợ.

Cô bây giờ mới thấm thía nhận ra Kurome không chỉ đáng sợ bởi vì những con rối, chính cô ta cũng là một kiếm sĩ nguy hiểm, sẽ ra tay bất cứ lúc nào khi có cơ hội.
"Chết tiệt, Bulat! Anh có làm sao không?"
Tuy rằng cứu được Leone, nhưng Bulat cũng buộc phải để lộ ra sơ hở khiến anh bị ăn một nhát chém vào sau lưng.

Nhưng Bulat vẫn mỉm cười thật tươi, dù cho phía sau đã thấm đẫm máu tươi.
"Không sao, mau trở lại chiến đấu đi."
Leone giận giữ nhìn về phía Kurome, sức mạnh cơ bắp trong người bùng nổ, tóc dài bay múa, cô rất muốn ngay lập tức xử lý cô ta.

Nhưng mà đã bị lời nói của Najenda kéo lại.
"Không được nóng vội, Leone!"
"Kurome đang được bảo vệ, hãy tiêu diệt con khỉ đột kia trước rồi hỗ trợ Akame.


Còn Rokugoh cứ để tôi lo, đây là trận chiến giữa những đại tướng!"
Leone gật đầu, sau đó bắt đầu triển khai vật lộn cận thân với con khỉ đột.

Kurome nhìn cô, tâm lý chiếm hữu bắt đầu dâng trào, rất muốn cho Leone vào trong "bộ sưu tập" của cô ta.
Akame đang chạy xung quanh Bols, con mắt sắc bén liên tục quan sát.

Cô đang tìm khoảng trống để tấn công trong khi di chuyển.

Bols biết điều này, thậm chí còn tạo luôn cho cô cái khoảng trống đó.
Anh bắn ra một quả cầu lửa, Akame dừng lại, sẽ luôn có một khoảng khựng rất ngắn giữa những lần bắn, và đay chính là khoảng trống mà cô muốn.
Akame lao lên, cúi người trượt xuống lọt qua háng của Wall đang cầm khiên chắn trước mặt, mũi kiếm chọc và người Bols thì bị miếng sắt trên lòng bàn tay của anh ta đỡ được.
"Thậm chí còn bọc sắt ở đó sao? Xem ra nó là thiết kế riêng để chống lại Murasame."
Nòng súng của Bols phun lửa, nhưng Akame đã né được bằng một cú ngửa người ra phía sau.

Wall lúc này đã tiến đến và đẩy lui Akame ra khỏi vùng nguy hiểm có thể gây hại cho Bols.
"Thật khó tin, có thể phản ứng và né tránh ở khoảng cách đó..."
"Tôi có thể hỏi cô một câu chứ? Akame, tại sao cô lại gia nhập quân cách mạng?"
Akame nhạy cảm nhận ra Bols xưng hô phe bọn họ là "cách mạng" chứ không phải là "phản loạn" như những binh lính của đế quốc.

Cô nhận ra rằng Bols cũng chỉ là một nạn nhân mà thôi.

Chả phải cô hồi đó cũng giống như Bols hiện giờ sao? Khi mà thứ vũ khí cô đang cầm nhuốm máu của vô số người vô tội, là con rối của đế quốc.

Akame đặt tay lên ngực, giọng nói kiên định.
"Vì trái tim tôi đã quyết định đây là con đường đúng đắn, tôi tin tưởng nó.".

ngôn tình hay
"Cảm ơn cô vì đã trả lời."
Ánh lửa bắt đầu xoắn ốc, trận chiến tiếp tục.
"Thế thì cho phép tôi tham gia trận chiến này, giờ là hai đấu hai!"

Dáng vẻ của Leone có chút tàn tạ, phía sau là con khỉ đột đã bị dập thành từng khúc.

Cô tiến lên bên cạnh Akame.
"Chúng rất mạnh, cẩn thận đấy."
"Ờ, chúng ta sẽ hạ gục Bols sau đó tiến thẳng đến chỗ Kurome!"
Choang!
Đao và thương va chạm, cả hai ghiến vũ khí vào nhau, đối mặt với nhau.

Wave tránh né mũi thương đâm, thẳng của Tatsumi, lưỡi đao xoay chuyển cắt ngang thì bị cán thương đỡ lấy, cậu đạp vào bụng Wave sau đó mũi thương quét chéo qua phần ngực cậu ta.
"Chết tiệt!"
Wave chửi nhỏ một tiếng, lùi ra sau.

May mắn là vết thương đó chưa đủ để phá vỡ lớp bảo vệ của Grand Chariot.
Choang! Choang! Choang! Choang! Choang! Choang! Choang! Choang!
Đại đao của Wave bị chặn lại, sau đó bị hất bay, kể cả cây thương của Tatsumi cũng vậy.

Bàn tay của cả hai đều đã tê tê vì hứng chịu phản lực liên tục.

Nhưng mà cả Wave lẫn Tatsumi đều đã bị câu ra chiến ý, không nhặt vũ khí mà lao vào đánh tay đôi luôn như lúc đầu.

Wave đá một cú vào bụng Tatsumi khiến phần giáp bụng lõm lại, cậu tóm lấy chân Wave.

Cố nén đau đớn quật cậu ta ra phía sau.
Rầm!!
Mặt đất lại nứt thêm một cái lòng chảo lớn, Wave cố nén cái cảm giác sốc đang đè nặng trên ngực mà đứng dậy.

Tatsumi cũng không khá hơn chút nào, Grand Chariot là phiên bản nâng cấp của Incursio, những đòn đá của nó thật sự rất uy lực.

Đỡ được một cú mà nội tạng bên trong như vừa trải qua động đất một lần..


— QUẢNG CÁO —