Liễm Khí Thuật luyện thành, cảnh giới cũng thành công đột phá.
Chợt, Ôn Tri Hành lại kiểm tra tư liệu của mình.
* * *
[Tính danh: Ôn Tri Hành.]
[Thọ Nguyên: 17/83.]
[Thể chất: Khô mộc phùng xuân (Sí kim.]
[Thiên phú: Thông minh hơn người (màu trắng.]
[Công pháp: Thái Cực dưỡng sinh công (màu xám.]
[Bí pháp: Huyết Độn Đại Pháp (màu trắng), Tĩnh Tâm Chú (màu xám), [Liễm Khí Thuật] (màu xám) ]
[Cảnh giới: Thuế Phàm Cảnh Tam Trọng.]
[Điểm Tạo Hóa: 10.]
[Mảnh Vỡ Tạo Hóa: Không.]
- -
- Rất tốt, không ngoài dự liệu, Điểm Tạo Hóa cũng đủ rồi.
Đôi mắt Ôn Tri Hành lộ ra tinh quang, chợt không do dự, trực tiếp lựa chọn đem 10 Điểm Tọa Hóa toàn bộ tăng lên Liễm Khí Thuật.
- Liễm Khí Thuật, cho ta nâng cấp!
[Ngươi tiêu hao 10 Điểm Tạo Hóa, Liễm Khí Thuật (màu xám) bắt đầu thăng cấp.]
[Thăng cấp xong, ngươi đạt được bí pháp: Ẩn Linh Thuật!]
Phẩm chất màu trắng, có thể thu liễm khí tức, đồng thời ngụy trang trạng thái bản thân, lẫn lộn người khác nhìn trộm.
[Nhược điểm: Chỉ có thế che giấu ánh mắt dò xét của tu sĩ Huyền Diệu Cảnh.]
[Tiêu hao một trăm Điểm Tạo Hóa, có thể thăng cấp thành phẩm chất màu lam.]
* * *
- Còn có thể ngụy trang trạng thái bản thân sao?
Ôn Tri Hành vui vẻ, ngón tay bấm quyết, bắt đầu thi triển bí pháp mới.
Trong nháy mắt, khí tức trên người hắn bắt đầu thu liễm.
Đồng thời vẻ mặt nguyên bản hồng hào bắt đầu trở nên trắng bệch, toàn thân tinh lực cơ bắp càng là bắt đầu uể oải, liếc mắt một cái cũng rất mệt mỏi.
- Khá lắm, ngay cả chính ta cũng lừa.
Ôn Tri Hành rót chậu nước, nhìn bộ dáng của mình, cũng cảm thấy giật mình.
Có Ẩn Linh Thuật này, hắn coi như có thể thở phào nhẹ nhõm.
Ẩn linh thuật này một khi thi triển sẽ tự động tiêu hao tinh năng trong cơ thể, duy trì trạng thái trước mắt.
Trừ phi Ôn Tri Hành tự động giải trừ.
Có thể nói cực kỳ thuận tiện.
Cũng không biết Tư Nam Yên là tu vi gì, nếu vượt qua Thần Thông Cảnh thì có chút không dễ làm.
Ôn Tri Hành bước vào giới tu hành không lâu, bây giờ còn chưa biết Huyền Diệu Cảnh sau đó là cảnh giới gì.
Phải tìm cơ hội tìm hiểu.
Ôn Tri Hành hơi trầm ngâm, chợt nghĩ tới một người.
Trương Thiên Thành!
Chính là gã.
Lô Đỉnh bình thường cũng giống như Ôn Tri Hành, xác suất chỉ biết Thuế Phàm, Khí Động, Huyền Diệu tam cảnh.
Nhưng Trương Thiên Thành thì khác.
Gã xem như nửa nằm vùng.
Dù cho gã không biết, gã cũng có thể hỏi thăm Mục sư huynh của Chính Dương Tông kia.
- Nên là thời điểm kết nới với Mục Vân Thanh.
Ôn Tri Hành suy nghĩ một chút, nội tâm bắt đầu lên kế hoạch.
Dựa vào thực lực của mình tất nhiên là không thể đối kháng Vạn Diệu Cung.
Hiện tại, hắn cũng coi như đứng vững bước chân trong Vạn Diệu cung.
Đã đến lúc tìm cho mình con đường thoát thân.
Tiếp tục tu hành, thọ nguyên lại bị trừ một năm, có thể bổ sung một chút cũng được.
Ôn Tri Hành cũng không vội ra cửa, yên lặng chờ Trương Thiên Thành tới tìm hắn.
* * *
Vạn Diệu cung, mật thất phía sau núi.
Nơi đây, chính là nơi ngày thường Tư Nam Yên tu hành bế quan.
Trong ngoài mật thất có mấy đại trận thủ hộ, người ngoài căn bản không thể dễ dàng xông vào.
Lúc này, Tư Nam Yên đang khoanh chân trong đó.
Tu vi của nàng đã tới Thần Thông Cảnh đỉnh phong.
Những ngày này, một mực thử bước vào cảnh giới kế tiếp.
Chỉ là, tu hành đến loại cảnh giới này về sau, dù là có manh mối đột phá, cũng không phải đơn giản như vậy là có thể đột phá.
Cần tích lũy lâu dài, cũng cần thời cơ thích hợp.
Có thể nói thiên thời địa lợi nhân hòa thiếu một thứ cũng không được.
- Sư tôn, đã có một ít manh mối phản đồ trong tông môn, qua chút thời gian nữa hẳn là có thể bắt được.
- Gần đây Chính Dương Tông bắt đầu có động tĩnh, có thể muốn âm thầm ra thay với tông môn, từ đó thăm dò thương thế của người.. "
"... "
- Phượng phó cung chủ rời khỏi tông môn đã hơn nửa tháng..
"... "
Khâu Oanh Nhi xuất hiện trước mặt Tư Nam Yên, lặng lẽ báo cáo chuyện xảy ra mấy ngày gần đây.
Tư Nam Yên vẫn khoanh chân nhắm mắt, cũng không có đáp lại.
- Còn nữa, sư tôn.. Vân sư tỷ đi tìm Ôn Tri Hành rồi.
Khâu Oanh Nhi kể lại từng chuyện, cuối cùng nói lên đầu Vân Tâm Nguyệt cho Tư Nam Yên.
- Hả?
Tư Nam Yên khẽ nhướng mày, hai tròng mắt chậm rãi mở ra.
- Hiện tại Vân sư tỷ đồng dạng cũng bế quan, có lẽ là có thể bước vào Quan Tưởng Cảnh..
- Không tệ!
Tư Nam Yên nghe vậy, trong miệng phát ra một tiếng khen ngợi, lại nói:
- Oanh Nhi bước vào cảnh giới Huyền Diệu không lâu, cũng không vội.
- Sư tôn, con hiểu.
Khâu Oanh Nhi gật đầu.
Sau Hóa Khí Tam Cảnh, chính là Thông Thần Cảnh.
Thông Thần Cảnh, cũng chia làm ba loại tiểu cảnh.
Theo thứ tự là: Quan Tưởng, Thần Du và Thần Thông.
Một khi tu sĩ bước vào Quan Tưởng Cảnh, thần hồn có thể thông qua Quan Tưởng chi pháp, được tẩy luyện, cấp độ tăng lên lần nữa.
Thần hồn càng có thể nhảy ra hàng rào, đạt tới năng lực xuất khiếu đi vào cõi thần tiên.
Đây gọi là thần hồn xuất khiếu.
Cuối cùng, thậm chí có thể thai nghén ra một loại bổn mạng thần thông.
Mỗi một loại bổn mạng thần thông, đều là át chủ bài cuối cùng của tu sĩ.
Đây chính là Thông Thần Tam Cảnh.
Vân Tâm Nguyệt tuổi còn nhỏ có thể đột phá tới Quan Tưởng Cảnh, đã xem như thiên túng chi tài.
Cho dù là Tư Nam Yên, hiện tại cũng chỉ là Thần Thông Cảnh.
Đương nhiên, tu sĩ Thần Thông Cảnh, sẽ được thế nhân tôn xưng là Đại Thần Thông Giả.
Khâu Oanh Nhi đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lại tiếp tục mở miệng.
- Đúng rồi, sư tôn, đệ tử Ninh San của Phượng phó tông chủ lúc trước cũng gặp Ôn Tri Hành, Vân sư tỷ lúc ấy ở hiện trường, hẳn là đã xảy ra chút xung đột, còn chết một cái lô đỉnh.
- Đệ tử Phượng Nhược Ly sao.. Không sao, Vân sư tỷ ngươi đã ở đấy, vậy thì xử lý tốt rồi.
Tư Nam Yên nghe được Phượng Nhược Ly, thần sắc khẽ động, nhưng cũng không quá để ý.
Hai người bọn họ tuy đối đầu, nhưng cũng chưa tới mức quyết định sinh tử.
Huống chi, nàng hiện tại sắp đột phá, chờ đột phá cảnh giới, Phượng Nhược Ly cho dù muốn nhảy nhót cũng không nhảy được.
Sư tôn, đệ tử còn nghĩ đến một chuyện.
Khâu Oanh Nhi suy tư một lát rồi nói:" Về Ôn Tri Hành."
- Nói đi.
- Theo đệ tử giám thị bẩm báo, Ôn Tri Hành tựa như cùng những người khác không giống nhau, thần trí của hắn quá thanh tỉnh, đa số người nuốt đan dược lần đầu, thần sắc trạng thái đều sẽ uể oải một thời gian.
- Ý của ngươi là?
Tư Nam Yên nhướng mày.
- Ôn Tri Hành thể chất đặc thù, tốc độ khôi phục vốn rất nhanh.. Vậy.. có một khả năng hay không, hắn kỳ thật căn bản không có nuốt đan dược, hoàn toàn dựa vào tự thân khôi phục.
- Hả?
Lần này, Tư Nam Yên cũng nhíu mày.
Không thể không nói, Khâu Oanh Nhi nói rất có đạo lý.
Tư Nam Yên hơi trầm ngâm, trong mắt hiện lên một tia băng hàn.
- Không sao, vậy ngươi tới cửa, tự mình đút cho hắn ăn là được.
- Vâng, sư tôn.
Khâu Oanh Nhi gật đầu, đang định lui xuống, Tư Nam Yên lại mở miệng.
- Chờ một chút.
Chỉ dùng đan dược cũng không an toàn, ngươi trước tiên thay vi sư đi thu thập một ít tài liệu, qua chút thời gian, vi sư lại luyện chế một đôi Tử Mẫu Cổ Trùng, đến lúc đó, ngươi lại cấy vào Ôn Tri Hành.
Tử Mẫu Cổ Trùng!
Nghe được mấy chữ này, Khâu Oanh Nhi cũng hơi kinh hãi.
Nếu trúng thứ này, sau ngày đó, sinh tử của Ôn Tri Hành sẽ hoàn toàn nằm trong tay các nàng.
Căn bản là không có khả năng chạy thoát.
Quả nhiên, vẫn là sư tôn suy nghĩ chu đáo.
* * *
Lại qua ba ngày.
Ôn Tri Hành vẫn ở trong phòng mình, hắn vốn định chờ Trương Thiên Thành đến.
Kết quả vẫn không đợi được.
Không biết vì sao, trong lúc mơ hồ hắn có chút bất an.
Luôn cảm giác là lạ.
Nhưng tình huống hiện tại của hắn, lại không tiện tùy ý ra ngoài.
Bình thườn mà nói, hắn còn cần tu dưỡng.
Đang lúc Ôn Tri Hành suy tư, lỗ tai hắn khẽ động.
Theo cảnh giới tăng lên, thính lực của hắn cũng càng ngày càng tốt.
Hắn nhận thấy có người tiến vào trong sân của hắn.
Hơn nữa người tới cũng không phải Trương Thiên Thành.