Chín người tái mặt, đại quân tu sĩ với trận thế lớn thế này mà trước đó bọn họ lại không hề phát hiện ra, hiện giờ trông thấy bọn họ như chợt tỉnh ngộ, đây rõ ràng là âm mưu đã được tính toán sẵn.
Khi chín người còn đang kinh ngạc thì đại quân từ tứ phương đã thôn tính đại quân của Chính Dương Tông từ tứ phương tám hướng, ba mươi sáu bóng hình như thần mang, phân thành chín hướng sát phạt về phía điện chủ của chín phân điện ở Chính Dương Tông, người nào người nấy đều có tu vi ở cảnh giới Chuẩn Thiên, rõ ràng là bốn đấu một.
Thấy vậy, chín người lại lần nữa tái mặt, “chặn…chặn bọn chúng lại”.
Mặc dù lo lắng nhưng kẻ mạnh của Chính Dương Tông bảo về điện chủ các phân điện bấm bụng xông lên.
Chặn bọn chúng lại!
Phía Thiên Tông Lão Tổ cũng có kẻ mạnh đi theo, nhiệm vụ của bọn họ chính là chặn những kẻ mạnh kia lại để mở đường cho chín điện chủ.
Trận đại chiến vừa nổ ra, cảnh tượng hào hùng cũng hiện ra, trên hư không, trên mặt đất rợp bóng người đại chiến, phạm vi bao trùm cả hàng trăm dặm, nếu như nhìn từ trên cao xuống có thể thấy ngợp cảnh người đang giao chiến với nhau.
Lúc này, vận mệnh như cỏ rác, kẻ mạnh ở cảnh giới không minh cũng ngã nhào giữa hư không, đến thân xác cũng không thể giữ lại, màn đêm vốn dĩ tối đen thì lúc này lại được khoác thêm một lớp mạng màu máu.
Phụt!
Đại chiến chưa tới một khắc, trong hư vô chợt có một bóng hình đẫm máu bay xuống, trên cơ thể cắm chiến mâu nhuốm máu, đó chính là điện chủ phân điện thứ hai của Chính Dương Tông, bị phía Cổ Tam Thông giết chết.
Ngay lập tức, đại quân Âm Minh do điện chủ phân điện thứ hai điều khiển liền mất đi sức chiến đấu, hoá thành cát bụi bay theo làn gió máu.
Phụt!
Rất nhanh sau đó, lại có một bóng hình đẫm máu ngã nhào giữa hư không, phần nửa thân người hoá thành huyết vụ, đó chính là điện chủ phân điện thứ tư bị phía Thiên Tông Lão Tổ truy sát.
Phụt! Phụt!
Tiếp đó là hai bóng người đẫm máu lần lượt ngã nhào giữa hư không, cách chết cũng vô cùng thê thảm, đó chính là điện chủ của phân điện ở Chính Dương Tông.
Cũng giống như điện chủ của phân điện thứ hai, cái chết của bọn họ cũng có liên quan tới đại quân Âm Minh, mỗi lần diệt một điện chủ, đại quân Âm Minh đều sẽ biến mất khiến đại quân Chính Dương Tông vốn dĩ ở thế yếu thì vì đại quân Âm Minh không ngừng tiêu tán nên cứ thế bị chèn ép không có khả năng phản kháng.
“Các người bắt tay với nhau từ bao giờ?”, trên hư không ở một phương vang lên tiếng gằn phẫn nộ của điện chủ phân điện thứ năm, vì đối diện với ông ta chính là hai lão tổ của Hằng Nhạc Tông và lão tổ của nhà Thượng Quan, nhà Đông Phương, thấy bọn họ, điện chủ phân điện thứ năm mới hiểu ra kẻ mà bọn họ đối đầu không chỉ đại quân của một bên mà là nhiều thế lực kết hợp với nhau.
“Ngươi không cần phải biết”, Hằng Nhạc Chân Nhân bước lên trời, tung ra một chưởng đại ấn che lấp bầu trời.
Rầm!
Ngay lập tức, điện chủ của phân điện thứ năm bị chèn ép đến mức phải quỳ dưới đất, còn chưa đứng dậy thì Hằng Thiên Thượng Nhân đã tung một đòn tuyệt sát tới, một kiếm đâm xuyên ngực ông ta, phía sau, Thượng Quan Huyền Tông và lão tổ nhà họ Đông liên tục ra tay đánh ra những đòn thần thông cái thế.
A…!
Điện chủ phân điện thứ năm gằn lên phẫn nộ nhưng đó vẫn chưa là gì, ông ta còn phải đối mặt với bốn tu sĩ mạnh cùng cấp, người nào người nấy khí thế sục sôi, trận dung như vậy khiến ông ta căn bản không có cơ hội phản kháng.
Nghĩ tới vài canh giờ trước đó bọn họ còn đang nhàn rỗi ngồi thưởng rượu, nghĩ cách diệt Thanh Vân, diệt hằng Nhạc, bình ổn tứ phương, thống nhất Nam Sở nhưng sau đó vài canh giờ bọn họ lại bị vây giết.
Vút!
Sau nhát chém của Hằng Nhạc Chân Nhân, đầu của điện chủ phân điện thứ năm lập tức rơi xuống, ông ta ngã nhào giữa hư không.
Có điều nhìn bóng người rợp trời nhưng lại chẳng thấy bóng dáng Pháp Luân Vương đâu.
Vù!
Một Âm Minh Khôi Tướng đã sát phạt tới, tay cầm chiến thương đâm tới.
Diệp Thành phản ứng rất nhanh, hắn né tránh rồi lật tay tung ra một chưởng khiến phần đầu của Âm Minh Khôi Tướng bị đánh tan tác, sau đó Diệp Thành quay người vung ra một kiếm cứ thế chém đôi vai Âm Minh Khôi Tướng sau đó dùng tiên hoả thiêu đốt khiến cơ thể của nó hoá thành cát bụi.