Tiên Võ Đế Vương

Chương 1181: Điện chủ! 



Đi đâu? 

 Huyết Khung sao có thể bỏ qua cho Diệp Thành, ông ta sát phạt về phía trước, ông ta thề rằng phải bắt sống Diệp Thành hoặc là giết chết hắn, có như vậy thì ông ta mới bảo toàn được tính mạng. 

 Ông ta đã sát phạt tới rồi thì những thống lĩnh khác đương nhiên cũng sát phạt theo. Sau thống lĩnh chính là đô uý, sau đô uý chính là đại quân Thị Huyết Điện như nước lũ khiến truyền tống thông quan vốn dĩ kiên cố bỗng chốc nổ ầm vang không ngớt. 

 “Lão đại, ta tới rồi”, Diệp Thành bỏ chạy ở phía trước, đạo thân của hắn bắt đầu gọi bản thể Diệp Thành. 

 “Không vội, đợi tất cả bọn chúng vào đây rồi tính”, Diệp Thành thầm nhủ. 

 “Cái này thì ta hiểu”, đạo thân của Diệp Thành toét miệng cười, tốc độ tăng lên nhanh chóng. 

 “Đứng lại”, Huyết Khung phẫn nộ thiêu đốt tinh nguyên, tốc độ truy sát nhanh chóng, người ta nói tốc độ bỏ trốn vô địch thiên hạ, hôm nay cuối cùng ông ta cũng được tận mắt chứng kiến, nhanh tới mức kinh người. 

 “Ngu ngốc, đúng là ngu ngốc”, đạo thân của Diệp Thành chạy rất nhanh, miệng cũng nói những lời đê tiện, nó vừa bỏ chạy vừa không quên quay đầu lại lớn lối lên tiếng. 

 A…! 

 Huyết Khung mặt mày tức tối, ông ta không phát hiện ra rằng mình đang dẫn theo đại quân vào cái bẫy nguy hiểm. 

 Điện chủ! 

 Mặc dù Huyết Khung mất đi lý trí nhưng những thống lĩnh khác cũng không phải kẻ ngốc, bọn họ lần lượt truy sát tới, “không được truy sát nữa, đây là truyền tống vực môn, một khi thông đạo không gian bị phá vỡ thì chỉ có gặp tai hoạ”. 

 Nghe vậy, Huyết Khung bắt đầu hồi phục lại trạng thái tỉnh táo, ông ta có một dự cảm chẳng lành. 

 Rút! 

 Ông ta dừng chân sau đó lập tức hạ lệnh, không hoàn thành nhiệm vụ là tội lớn, nếu như đến cả đại quân cũng tổn thất nghiêm trọng thì lần này không đơn giản là mất đi vị trí điện chủ thôi đâu. 

 “Đến rồi mà còn muốn đi?”, thấy phía Huyết Khung lùi về sau, đạo thân của Diệp Thành nhanh chóng sát phạt quay lại, vung kiếm tạo ra vạn kiếm triều tông với những đại chiêu quần công mạnh mẽ. 

 Phụt! Phụt! 

 Ngay sau đó, từng đoàn người của Thị Huyết Điện ngã rạp ra đất. 

 Khốn khiếp! 

 Huyết Khung mặt mày tôi độc nhưng không dám dừng chân. 

 “Thật chẳng thú vị gì”, đạo thân của Diệp Thành cứ thế bỏ đi đòn công kích sau đó lại giống như một đạo thần mang bay về phía Huyết Khung, vả lại trong lúc di chuyển, khí tức còn tăng lên nhanh chóng, cơ thể giãn nở theo. 

 “Hắn muốn tự làm nổ mình”, một thống lĩnh hô lên. 

 Đột nhiên mặt mày Huyết Khung tái nhợt, một tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên lại tự khiến mình nổ tung trong thông đạo không gian, cho dù thông đạo không gian không sụp đổ thì cũng không ra gì nữa. 

 “Đến đi, lôi mấy tên vào lót đường cho ta”, đạo thân của Diệp Thành cứ thế sát phạt về phía mấy đại thống lĩnh, cơ thể hắn giãn nở tới cực điểm rồi nhanh chóng nứt lìa. 

 Rầm! 

 Tiếng nổ ầm vang như tiếng sấm rền, cả thông đạo không gian rung chuyển, khắp nơi đều nứt lìa còn những thống lĩnh bị đạo thân của Diệp Thành chăm sóc kĩ càng cũng bị nổ tung, máu me nhơ nhuốc, có những tên đen đủi hơn còn hoá thành huyết vụ. Mặc dù đạo thân của Diệp Thành chỉ là một đạo thân nhưng hắn lại có khả năng chiến đấu y như Diệp Thành, hắn tự khiến mình nổ tung tạo ra sự rúng động vô cùng lớn. 

 Rầm! Đoàng! 

 Không lâu sau đó, thông đạo không gian bắt đầu nổ, đã có vết nứt xuất hiện. 

 Tu sửa thông đạo không gian! 

 Huyết Khung phẫn nộ, tung một chưởng sửa lại vết nứt không gian. 

 Còn trong đại quân của Thị Huyết Điện, những kẻ tinh thông trận pháp cũng không hề ít, lần lượt thi triển đại thần thông, lần lượt tu sửa thông đạo không gian bị nứt. 

 Nếu không thì sao người ta có thể nói người đông sức lớn chứ? Hàng nghìn hàng vạn người thi triển đại thần thông đúng là có thể ổn định thông đạo không gian nhưng cho dù là vậy thì cũng có không ít người bị cuốn vào bên trong thông đạo không gian, còn có thể sống sót được hay không thì phải xem tạo hoá của bọn họ. 

 “Rút, mau rút ra khỏi thông đạo không gian”, lúc này Huyết Khung đâu còn tâm trạng mà để ý tới những cái khác, việc mà ông ta muốn làm là nhanh chóng bảo vệ đại quân của mình. 

 Có điều ông ta vừa dứt lời thì liền có âm thanh vang vọng vào trong thông đạo không gian: “Đã đến rồi thì vội đi gì chứ?” 

 Nghe vậy, Huyết Khung nghiêng đầu sang nhìn về hướng mà bản thể Diệp Thành đứng, sắc mặt ông ta tái nhợt trông thấy. 

 Hướng đó có âm thanh vang vọng tới, điều đó chứng tỏ rằng điểm cuối của truyền tống vực môn có người, nếu như kẻ đó huỷ đi điểm cuối cùng của truyền tống vực môn thì có nghĩa rằng cả thông đạo không gian sẽ lập tức nổ tung. 

 “Đây là bữa tiệc thịnh soạn cho các ngươi, không biết như vậy các ngươi đã vừa lòng hay chưa?”, phía trước điểm cuối của truyền tống vực môn, khoé miệng Diệp Thành nhếch lên cười. 

chapter content