Tiên Võ Đế Vương

Chương 1450:  Diệp Thành ở đây! 



Rầm! Bịch! 

 Giữa đất trời ảm đạm, tiếng nổ ầm vang liên tục vang lên. 

 Nhìn vào thiên địa là những bóng người choán ngợp đang đại chiến. 

 Diệp Thành đã bay ra khỏi Thanh Tiên Cổ Trấn, tay hắn vẫn cầm tấm mai rùa cổ xưa mà Chu Dịch đưa cho trước khi rời xa cõi đời. 

 Phía trước là từng đám Thiên Ma binh đen kịt đang đại chiến kinh thiên động địa với tu sĩ của Đại Sở. 

 Diệp Thành sát phạt vào trong, đánh tan cả đám, một đao bá đạo vô song lập tức chém chết một tên mà tướng của Thiên Ma vực. 

 Lúc này Diệp Thành mới nhận ra những người đang đại chiến với đại quân Thiên Ma cũng chỉ có người của phân điện thứ chín của Thiên Đình mà không hề có những người của phân điện khác cũng như tam tông hay hậu duệ các hoàng đế và liệt đại chư vương. 

 “Chuyện gì thế này”, Diệp Thành sát phạt tới trước phân điện thứ chín, hắn cau mày nhìn điện chủ của chín phân điện. 

 “Thiên Ma sát phạt từ trước và sau, tu sĩ của Đại Sở đều bị đánh tan”, điện chủ phân điện thứ chín thấy Diệp Thành thì vô cùng kích động nói ra nguyên do, “ta dốc sức chém giết thì mới có thể thoát ra khỏi vòng vây của Thiên Ma, mở ra đường máu”. 

 “Đi theo ta”, Diệp Thành nói giọng kiên quyết, tay hắn cầm huyết linh thần đao, chân bước trên biển ác sát cứ thế sát phạt về phía Bắc. 

 Phía sau, đại quân của phân điện thứ chín lần lượt đi theo. Mặc dù bọn họ cũng rất sợ hãi Thiên ma Quân nhưng có thánh chủ Thiên Đình dẫn đường thì người nào người nấy khí thế chiến đấu hút trời. 

 Sắc mặt Diệp Thành vô cùng khó coi, việc mà hắn lo lắng cuối cùng cũng xảy ra, nếu như tu sĩ ở Đại Sở đều hợp sức với nhau thì còn có thể cứu vãn nhưng nếu như bị phân tách ra thì tình hình lại khác. 

 Phân chia để trị, đây là sách lược trong đánh trận, mục đích của Thiên Ma rất đơn giản, chính là chia rẽ tu sĩ của Đại Sở để tàn sát. 

 Cho nên nhiệm vụ của hắn chính là tập hợp các tu sĩ của Đại Sở lại lần nữa, chỉ khi tu sĩ tập hợp lại thì mới có thể phá tan vòng tấn công. 

 Diệp Thành ở đây! 

 Trên cả chặng đường lời nói này vang vọng giữa đất trời, lời nói này chính là do Diệp Thành dùng sức mạnh tu vi và sức mạnh linh hồn để chuyển thành thần âm, mục đích chính là để cho tu sĩ của Đại Sở nghe được thần âm này thì đều xác định được phương hướng chính xác. 

 Giết! 

 Diệp Thành vung huyết linh thần đao, hắn dẫn theo đại quân của hai điện sát phạt quay về. 

 Bọn họ không cứng nhắc đối đầu mà làm loạn trong phạm vi đại quân của Thiên Ma, tìm kiếm những tu sĩ của Đại Sở đang bị bao vây, một khi phát hiện ra thì sẽ tập trung lực lượng sát phạt quay về, đợi giải cứu được những tu sĩ bị vây bắt của Đại Sở thì sẽ hợp binh lại với nhau cứ thế tạo thành một vòng vây. 

 Ở một hướng khác, Thái Hư Cổ Long và ph Tử Huyên vì cơ bản cũng làm theo thế này, bọn họ sát phạt ra khỏi vòng vây nhưng khi sát phạt quay về thì lại có rất nhiều tu sĩ của Đại Sở bị bao vây, nếu không có viện binh thì chắc chắn sẽ bị vi giết thảm hại. 

 Cút! 

 Ở một hướng trong thiên địa, ma vương Quỳ Vũ Cương gằn lên phẫn nộ, ông ta tung một chưởng đánh bay một tên ma tướng, nhưng cũng chính vì vậy mà phần lưng của ông ta bị một nhát kiếm trảm vào, xương sống lưng lòi ra ngoài, nếu không phải đạo hạnh của ông ta cao thâm thì đã bị nhát kiếm kia đâm chết từ lâu rồi. 

 Đây là một vùng đất rộng mênh mang, liệt đại chư vương đều có mặt ở đây nhưng lại bị vô số thiên ma binh bao vây. Bọn họ có trọng trách chặn đường phía sau, sau khi tu sĩ của Đại Sở bị đánh tan thì bọn họ ở phía sau cùng lại bị bao vây ở vùng đất này, Thiên Ma vẫn không ngừng cho thêm quân tới muốn giết chết bọn họ. 

 “Hôm nay có thể gọi là một ngày chém giết sảng khoái”, Phệ Hồn Vương cười tôi độc, ông ta bị thương rất nặng, giống như tu la đẫm máu, một mình ông ta chiến đấu với chín tên ma tướng của Thiên Ma, vị vương cái thế với sức chiến đấu thông thiên không có đối thủ. 

 Ở những nơi khác, liệt đại chư vương về cơ bản đều lấy sức của một mình mình để đối đầu với chín kẻ địch, hoặc có thể nói tu sĩ của Đại Sở đều đang đánh với trạng thái một chọi lại với chín, vì Thiên Ma binh quá đông, sức chiến đấu áp chế tuyệt đối khiến bọn chúng họ đánh tới tấp. 

 Ừm. 

 Trong lúc này, ở hư Thiên phía đông nam, vòng vây của Thiên ma bị sát phạt tạo ra một lỗ hổng, có quân viện trợ tới. 

 Liệt đại chư vương lần lượt đưa mắt nhìn và đều nheo mắt. 

 Cũng không thể trách bọn hỏi như vậy vì người cầm binh sát phạt tới không phải ai khác mà chính là Pháp Luân Vương đã chết từ lâu. Ở trong tình cảnh này gặp lại Pháp luân Vương khiến bọn họ không khỏi kinh ngạc. 

 Đi! 

 Pháp Luân Vương gằn lên phẫn nộ, ông ta không giải thích nhiều, trong tình cảnh này về cơ bản không thể có thời gian mà giải thích. 

 Nghe vậy, liệt đại chư vương sát khí mút trời, bọn họ lập tức sát phạt về phía vị trí hổng mà Pháp Luân Vương tạo ra. Mặc dù Thiên ma dốc sức ngăn cản nhưng vì Pháp luân vừa mang quần tới làm loạn nên liệt đại chư vương mới có thể mở ra đường máu. 

 Giết cho ta! 

 Chúng ma Thiên Ma tức tối hô hào, tiếng gào thét vang vọng đất trời, chúng lần lượt cầm sát kiếm của mình lên. 

 Liệt đại chư vương cùng kề vai tác chiến, ánh mắt đều đổ đồn về phía Pháp Luân Vương, với khả năng quan sát của bọn họ thì đương nhiên có thể nhận ra Pháp Luân Vương hiện giờ đang là sự tồn tại thế nào. 

 Pháp Luân Vương cũng nhìn sang hai bên trái phải, liệt đại chư vương đều có mặt ở đây, chỉ còn thiếu thần vương Thần Huyền Phong. 

 Tử trận rồi sao? 

 Pháp Luân Vương thầm nhủ, ông ta không hề biết những chuyện xảy ra trước kia. 

 Nhìn tám vị vương đứng với nhau, tu sĩ của Đại Sở đều cảm khái, đại địch trước kia hiện giờ lại cùng kề vai tác chiến bảo vệ Đại Sở, cảnh tượng này khiến người ta thấy hân hoan. 

 Giết! 

 Trong chốc lát, chư vương lần lượt cầm sắt kiếm lên, thần uy cái thế phóng ra, tất cả đều xông về phía trước không kẻ nào có thể chặn đường. 

 Giết! 

 Phía này, Diệp Thành dẫn theo đại quân của Thiên Đình lại lần nữa công phá vòng vây của Thiên Ma. 

 Nơi này, đại quân Thanh Vân Tông bị vây bắt, chưởng giáo Thanh Vân Tông là Chu Ngạo cũng đang cầm quân sát phạt ra từ hai bên trái phải, thấy Diệp Thành sát phạt tới thì ai nấy sát khí mút trời, tất cả gia nhập vào trong đại quân mà Diệp Thành dẫn đầu. 

 Hai bên cùng hợp quân lại với nhau, cứ thế bay về phía đông bắc. 

 Ở cách đó tám nghìn dặm lại có một vòng vây khổng lồ, những người bị bao vây ở đó chính là đại quân của Hằng Nhạc Tông do Liễu Dật dẫn đầu. 

 Diệp Thành và Chu Ngạo xông lên trước, sát phạt từ ngoài vào trong, cố gắng tạo ra khẽ hở. 

 Thấy quân chi viện tới, đại quân của Hằng Nhạc Tông lần lượt gia nhập, bọn họ thoát thân ra từ vị trí hổng, cho dù Thiên Ma binh tới cũng không thể ngăn bọn họ. 

 Sau khi thoát ra khỏi vòng vây, Diệp Thành dẫn đại quân tu sĩ chuyển hướng về phía tây bắc. 

 Cách đó chừng chín nghìn dặm lại có một vòng vây, đại quân Thiên Ma như nước lũ choán lấp cả thiên địa, cứ thế bao vây đại quân của Chính Dương Tông. Mặc cho tu sĩ của Chính Dương Tông sát phạt ra ngoài nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi vòng vây. 

 Diệp Thành bước vào hư thiên, hắn không nói lời nào mà lập tức vung đao. 

 Đáng chết! 

 Từng tên ma tướng gằn lên phẫn nộ, chúng cầm chiến thương đánh tới đâm xuyên hư thiên. 

 Diệp Thành hắng giọng lạnh lùng, hắn sử dụng Thúc Địa Thành Thốn né qua chiến thương kia, sau đó nhanh chóng sát phạt tới trước ma kiếm, một đao chém xuống khiến đầu tên ma tướng kia bị trảm bay xuống khỏi hư thiên, đường đường mà ma tướng mà lại bị giết chết từ chính diện một cách thảm khốc như vậy. 

 Giết! 

 Liễu Dật và Chu Ngạo cũng tạo ra được lỗ hổng cứu đại quân Chính Dương Tông do Cơ Tuyết Băng dẫn đầu ra ngoài. 

 Đi! 

 Diệp Thành không dám chậm trễ, hắn và Cơ Tuyết Băng kề tai tác chiến xông lên trước như hai viên minh châu sáng chói trên bầu trời dẫn đường cho tu sĩ ở Đại Sở. 

 Sau khi bọn họ đi, Chu Ngạo và Liễu Dật thay thế vị trí của hai người dẫn đại quân chín điện tam tông sát phạt về phía nam. 

 Nhìn vào thiên địa, liệt đại chư vương dẫn theo đại quân chư vương, hậu duệ hoàng đế dẫn theo đại quân hoàng đế, Thái Hư Cổ Long dẫn theo tu sĩ của Đại Sở, Chu Ngạo và Liễu Dật dẫn đại quân chín điên tam tông trông như bốn con rồng khổng lồ đang làm loạn trong biển người Thiên Ma binh, quấy nhiễu kế hoạch vây giết của bọn chúng. 

 Đúng là đã đánh giá thấp các ngươi rồi. 

 Trên Bắc Chấn Thương Nguyên, Cửu U Ma Quân đứng giữa hư thiên hắng giọng lạnh lùng, có vẻ như ông ta có thể nhìn thấy cục diện dù ở cách đó không biết bao xa.