Tiên Võ Đế Vương

Chương 1485:  Vạn Kiếm Quy Nhất! 



Cút! 

 Diệp Thành gằn lên phẫn nộ, hắn quay người đi chém ngang một đao khiến tám tên mà tướng kia phải lùi lại. 

 Bích Du lại lần nữa sát phạt tới giúp Diệp Thành chặn lại ba tên ma tướng. 

 Hắn không trụ được bao lâu nữa! 

 Năm tên ma tướng mặt mày tôi độc, chúng biết Diệp Thành trọng thương nên đương nhiên sẽ nắm bắt cơ hội này, nên biết rằng trảm được Diệp Thành sẽ được thưởng dòng máu đế. 

 Diệp Thành không nói gì, chỉ cố gắng dùng sức công phá mạnh nhất đáp lại, mặc dù hắn không còn ở trạng thái đỉnh phong, mặc dù thương tích đầy mình nhưng hắn vẫn giống như con rồng điên cuồng vùng vẫy. 

 Phụt! Phụt! 

 Một tên ma tướng sát phạt đến, liên tiếp trảm vào Diệp Thành để lại hai vết thương sâu đẫm máu trên người hắn. 

 Diệp Thành không hề tỏ ra sợ hãi, chín đạo bát hoang chưởng hợp làm một, hỗn hợp nhiều bí thuật, một chưởng tung ra khiến tên ma tướng kia hoá thành huyết vụ. 

 Phía sau hắn, một tên ma tướng lại xông đến, vung chiến mâu kịch liệt khiến Diệp Thành nửa quỳ dưới đất, tên ma tướng thứ hai ở phía sau cũng lao tới đâm xuyên ngực Diệp Thành bằng một kiếm sắc lạnh, tên ma tướng thứ ba xông tới, đây là tên hung hãn nhất, một đao trảm lìa một cánh tay của Diệp Thành. 

 Chết đi! 

 Tên ma tướng thứ tư và thứ năm sát phạt tới từ hai bên trái phải, vung sát kiếm muốn trảm diệt Diệp Thành ngay tức khắc. 

 Gừ! 

 Trong chốc lát, chiến long bay ra khỏi cơ thể Diệp Thành, cơ thể nó xoay vần, quật hai tên ma tướng. 

 Giết! 

 Diệp Thành khí huyết sục sôi đứng phắt dậy, hắn tung một chưởng diệt một tên ma tướng, tiếp đó quay người tung tiếp một chưởng đánh ra chín đạo hàng long, tên ma tướng kia lùi về sau nhưng vẫn khó tránh khỏi kết cục bị hàng long tiêu diệt. 

 Giết! Giết! Giết! 

 Hai tên ma tướng bị trảm liên tiếp, chỉ còn lại ba tên ma tướng gằn lên phẫn nộ, chúng như hoá điên, sức chiến đấu ngoan cường của Diệp Thành khiến chúng phát điên. 

 Trấn áp! 

 Diệp Thành hắng giọng lạnh lùng, Hỗn Độn Thần Đỉnh, Cửu Châu Thần Đồ và huyết linh thần đao cùng phát ra thần uy, uy lực mạnh mẽ chỉ về phía một tên ma tướng khiến tên này bị trấn áp đến mức lảo đảo, còn chưa kịp đứng dậy đã bị một kiếm của Diệp Thành trảm diệt linh hồn. 

 Phụt! Phụt! 

 Đòn công kích của hai tên ma tướng còn lại cũng đã đến khiến Diệp Thành lập tức bay đi. 

 Trấn áp! 

 Hai tên ma tướng lập tức tế gọi ra chín cây cờ chiến nhốt Diệp Thành lại. 

 Thái Hư Long Cấm! 

 Diệp Thành dùng một tay kết ấn bao lấy xung quanh mình, hắn lại lần nữa ngự động Hỗn Độn Thần Đỉnh, Cửu Châu Thần Đồ và huyết linh thần đao quét ra thần mang cái thế, một tên ma tướng vừa xông lên lập tức phải bỏ mạng. 

 Thấy vậy, tên ma tướng thứ ba xông lên được nửa đường thì quay phắt người bỏ trốn. 

 Sức mạnh của Diệp Thành khiến hắn kinh ngạc, mặc dù trọng thương nhưng vẫn không phải là kẻ mà chúng có thể ngang sức chiến đấu. 

 Vạn Kiếm Quy Nhất! 

 Diệp Thành vung sát kiếm chỉ về phía ma tướng đang bỏ trốn kia, vạn kiếm huyễn hoá hợp lại thành một, một đạo kiếm mang mạnh mẽ mang theo sức đâm xuyên khủng khiếp khiến tên ma tướng kia bị trảm diệt giữa hư thiên. 

 Phụt! 

 Sau khi trảm diệt tên ma tướng này Diệp Thành cũng phun ra cả miệng máu, hắn nửa quỳ dưới đất. 

 Trong trận chiến này hắn bị thương quá nặng, một tay bị trảm lìa, cơ thể không biết bao nhiêu vết thương, lại thêm vô số đạo thương và thiên khiển của trời cao đang không ngừng tàn phá cơ thể hắn, cơ thể Diệp Thành không ngừng nứt lìa, nỗi đau đớn từ thẳm sâu tâm hồn khiến tầm nhìn hắn trở nên mơ hồ. 

 Vạn Hoa Thiên Táng! 

 Diệp Thành với khí huyết sục sôi chợt khẽ giọng nói với Bích Du ở phía cách đó không xa. 

 Nhưng xung quanh Bích Du lại hình thành nên một vòng xoáy hoa tươi, mỗi một bông hoa đều đan xen với đạo tắc, mỗi một bông hoa đều nhuốm máu của cô, đó chính là một trận pháp, là một loại thần thông khiến ba tên ma tướng đang đối đầu với cô lập tức bị cuốn vào trong. 

 Đừng mà! 

 Đôi mắt Diệp Thành đỏ ngầu, hắn đứng dậy bước ra hai bước rồi ba bước nhưng lại bị một đạo lôi chớp đột nhiên bay đến giáng vào người khiến hắn quỳ dưới đất. 

 Vĩnh biệt rồi! 


 Đối đầu với trời, thiên sát cô tinh! 

 Diệp Thành bật cười, tiếng cười thê lương, hắn nắm lấy sát kiếm lảo đảo bước đi giống như kẻ điên. 

 Phụt! Phụt! Phụt! 

 Tường thành lúc này nhuốm đỏ máu, có máu của hắn, có máu của Thiên Ma nhưng chỉ cần là Thiên Ma xông lên thì đều bị hắn chém cho không còn hình dạng con người, phía sau hắn trải đầy máu và xương.