Tiên Võ Đế Vương

Chương 1560: Lại là ngươi



Trước mặt là một kết giới rất lớn, chính giữa kết giới là một cây cổ thụ với các loại dây leo chằng chịt, thân cây thô to cao năm trăm trượng, dù thân cây hay cành cây thì đều toả ra ánh sáng trong suốt lấp lánh. 

 Linh lực ở đây là dồi dào nhất, chúng ngưng tụ thành chất lỏng, còn cây cổ thụ ấy thì được mây mù bao phủ. 

 Đang niết bàn! 

 Diệp Thành quan sát lão thụ yêu, nhìn ra một số manh mối. 

 Như Phạm Thống nói, đúng là nó đang niết bàn và ở trạng thái yếu, trên mỗi cành cây đều mọc lên chồi non xanh biếc ẩn chứa sức sống mãnh liệt, tất cả đều nhờ Đại Địa Linh Mạch. 

 Dời mắt khỏi lão thụ yêu, Diệp Thành nhìn xuống lòng đất. 

 Tiên Luân Nhãn hơi nheo lại, hắn nhìn xuyên qua mặt đất có độ sâu hơn tám trăm mét, ở đó có một dòng linh mạch với hình dáng như rễ cây vô cùng lớn, mỗi nhánh linh mạch đan xen phức tạp, phun ra hơi nước ẩn chứa tinh nguyên dồi dào như biển cả. 

 Ù! 

 Khi Diệp Thành đang quan sát thì lão thụ yêu trong kết giới chợt run lên, đến mặt đất cũng rung chuyển theo, lão thụ yêu bị bọn họ đánh thức, trên thân cây thô to xuất hiện ngũ quan khuôn mặt. 

 “Lại là ngươi”, vừa mở mắt, lão thụ yêu đã nhìn thấy Phạm Thống. 

 “Đừng đùa, chúng ta thân quen như vậy, chắc ngươi rất nhớ ta”, Phạm Thống lấy thanh sát kiếm đen như mực ra, hà hơi lên thanh kiếm rồi lấy tay áo lau đi. 

 “Tự tìm cái chết”, lão thụ yêu hừ lạnh một tiếng, thân hình to lớn rung chuyển kịch liệt, hàng trăm nhánh dây leo bay ra, mỗi nhánh đều có u mang lạnh lẽo bao quanh, phóng về phía Phạm Thống. 

 “Bắt đầu đi”, Phạm Thống hô lớn rồi xông ra đầu tiên, cắn rách ngón tay, bôi máu lên sát kiếm để thức tỉnh uy năng của nó, một nhát chém ra kiếm mang cái thế. 

 Keng! 

 Âm thanh va chạm của kim loại lập tức vang lên, giòn tan mà vang dội, dây leo cứng như sắt mà lão thụ yêu phóng ra đã bị uy năng từ nhát kiếm của Phạm Thống chém đứt. 

 Thấy vậy, Hồ Tiên Nhi cũng hành động, cặp kiếm xanh tím sắc bén vô song. 

 Tiểu Ưng trên vai Diệp Thành bay ra, thân hình chim sẻ nhỏ bé lập tức trở nên không lổ, hoá thành Kim Ưng với ngọn lửa đỏ rực quanh thân, nó giang cánh che phủ cả bầu trời, mỗi sợi lông chim đều như thần kiếm, bắn lia lịa về phía lão thụ yêu. 

 Diệp Thành rất ăn ý lùi lại một bước, lẳng lặng quan sát tình hình trận chiến, chờ đợi thời cơ chín muồi rồi đi vào hấp thu Đại Địa Linh Mạch. 

 Ba Chuẩn Hoàng mà cũng dám động đến ta? 

 Lão thụ yêu tức giận, há cái miệng to như chậu máu ra, trong miệng còn có một vòng xoáy với sức thôn phệ đáng sợ, thần thông bí pháp của Phạm Thống, Hồ Tiên Nhi và Tiểu Ưng đều bị hút hết. 

 Cho ngươi một chiêu lớn này! 

 Phạm Thống cười khẩy, phất tay ném một lá linh phù vào thẳng miệng lão thụ yêu. 

 Nổ! 

 Phạm Thống khẽ hô một tiếng, linh phù bị lão thụ yêu hút vào miệng lập tức nổ tung, vố số kiếm mang bắn ra, số lượng nhiều đến mức khiến da đầu người ta tê dại, hơn nữa trên mỗi kiếm mang đều khắc đạo lạc ấn của Phạm Thống, mà đạo lạc ấn đang đan xen cũng tự nổ. 

 Lão thụ yêu run lên, bị thương nặng, không ngờ Phạm Thống lại chơi mình chiêu này, khiến cho toàn thân nó bị thủng lỗ chỗ từ bên trong, máu đỏ bắn ra ngoài. 

 Ngươi thật đáng chết! 

 Lão thụ yêu rống giận, toàn thân tản ra tiên quang rực rỡ, khí tức yếu ớt cũng nhanh chóng mạnh lên. 

 Phạm Thống, Hồ Tiên Nhi và Tiểu Ưng đồng loạt lùi lại né tránh phong mang, sau đó lại đồng loạt tiến lên, đầu mày Phạm Thống có bảo ấn bay ra, Hồ Tiên Nhi nhả ra một viên ngọc như ý, mà Tiểu Ưng là trực tiếp nhất, kim diễm trong mắt ngưng tụ, bắn ra thần mang rực lửa muốn chém đứt nguyên thần chân thân của lão thụ yêu. 

 Bùm! Đùng! Đoàng! 

 Trận đại chiến lập tức nâng lên một tầm cao mới, cảnh tượng hùng tráng, đến những ngọn núi xung quanh cũng lần lượt sụp đổ. 

 Phải nói rằng lão thụ yêu này thật sự rất mạnh, tuy không thể di chuyển nhưng vô số dây leo giống như những con du xà, mỗi nhánh đều có u mang, mỗi nhánh đều như một thanh kiếm sắc bén. 

 Thêm vào đó là khả năng hồi phục của lão thụ yêu, những cành cây bị chặt đứt mọc lại rất nhanh, sức sống rất mạnh mẽ. 

 Diệp Thành vẫn đang ở ngoài, hắn là người nhìn thấy rõ nhất, khả năng hồi phục của lão thụ yêu quả thật rất bá đạo nhưng hầu hết đều chìm trong ánh sáng của Đại Địa Linh Mạch, lúc nào nó cũng được hấp thu tinh nguyên của Đại Địa Linh Mạch. 

 So với lão thụ yêu, Tiểu Ưng, Phạm Thống và Hồ Tiên Nhi thảm hại hơn nhiều. 

 Lão thụ yêu tuy ở trạng thái yếu nhưng vẫn là cảnh giới Hoàng, còn liên tục được bổ sung tinh nguyên từ Đại Địa Linh Mạch khiến ba người kia rất khó đối phó, Hồ Tiên Nhi yếu nhất hiện đã bị thương. 

 Chân hoả? 

 Lão thụ yêu run lên, cảm nhận được sự uy hiếp cực lớn, ngũ hành tương sinh tương khắc, tuy nó ở cảnh giới Hoàng nhưng bản thể vẫn là mộc, trong ngũ hành thì mộc kỵ nhất là hoả. 

 Phụt! Phụt! Phụt! 

 Diệp Thành mạnh mẽ mà bá đạo, không ngừng vung kiếm Xích Tiêu, hành động nhanh gọn dứt khoát, rễ cây bay tới bị hắn chặt hết, có sức mạnh của tiên hoả bổ sung nên rễ cây của lão thụ yêu bị chém đứt từng đoạn.