Tiên Võ Đế Vương

Chương 1564:  Còn dám quay lại! 



Hồ Tiên Nhi không nói gì, cô ta lấy ra một viên tinh thạch lạc ấn dung mạo của Tử Linh công chúa vào trong đó sau đó đưa cho Diệp Thành. 

 Diệp Thành nhận lấy nhưng không bóp nát luôn mà khẽ hít vào một hơi thật sâu. 

 Trong lòng hắn vẫn còn mang theo tâm sự, hắn hi vọng Tử Linh chính là người chuyển kiếp mà hắn mong mỏi nhất, bây giờ sắp biết được là ai khiến hắn càng cảm thấy căng thẳng hơn. 

 Sau vài giây Diệp Thành mới bắt đầu dùng lực, hắn bóp nát tinh thạch kí ức. 

 Tiếp đó, một bóng hình xinh đẹp hiện lên trong thần hải của hắn, đó chính là nữ tử phong hoa tuyệt đại, y phục xanh, mái tóc tím giống như vị tiên nữ thánh khiết vô ngần, không vướng chút bụi trần. 

 “Là cô ấy”, Diệp Thành sững sờ, hắn nhìn mà có phần thất thần giống như đang nhớ về kí ức của nhiều năm về trước. 

 Thấy Diệp Thành thất thần, Hồ Tiên Nhi ở bên mím môi, trong lòng chợt cảm thấy có phần chua xót. 

 Đêm nay cô ta có phần khác thường, từ sau khi thoát thân đến giờ cô ta không thể hiện bộ dạng mê hoặc trước mặt Diệp Thành nữa mà ngược lại tỏ ra thận trọng hơn, cô ta không dám nhìn thẳng vào đôi mắt Diệp Thành. 

 Trong sơn cốc, vì Diệp Thành thất thần nên bầu không khí im ắng đến lạ. 

 Không biết từ bao giờ mới thấy có một đạo thần hồng bay ngang qua hư thiên, nếu nhìn kĩ thì đó chính là Phạm Thống. 

 Ôi chao, đúng là khiến ta dễ tìm quá mà! 

 Sau khi Phạm Thống đáp xuống liền nở nụ cười giảo hoạt, ông ta vừa xoa xoa tay vừa cười khúc khích tiến lên trước. 

 Còn dám quay lại! 

 Hồ Tiên Nhi tiến lên giáng cho Phạm Thống cái bạt ngã ra đất, nhớ tới việc trong sơn lâm, cô ta lại càng tức giận hơn, lúc kêu gào rách cả cổ họng không thấy ông quay lại, đồng đội gặp nạn mà ông chạy còn nhanh hơn thỏ. 

 Phía này, Diệp Thành còn đang mải suy nghĩ cũng giật mình. 

 Mẹ kiếp! 

 Thấy Phạm Thống, hắn lập tức xắn tay áo lên không nói lời nào mà xông tới đánh đấm liên tay. 

 Tiêu Ưng cũng không vừa, nó nhao tới vả lại còn giở thói xảo trá cứ thế cào về phía đũng quần Phạm Thống. 

 Hự! 

 Phạm Thống rên rỉ, nước mắt tuôn rơi, so với Diệp Thành và Hồ Tiên Nhi thì từng lượt cào của nó khiến ông ta xót xa hơn rất nhiều. 

 Không biết từ bao giờ sơn cốc mới lại lần nữa chìm vào yên bình. 

 Phạm Thống nằm sõng soài trên mặt đất, ông ta bị Hồ Tiên Nhi và Diệp Thành đánh tới mức thân nương cũng không nhận ra nổi. 

 Nào, đây là của cô! 

 Cứ thế ngó lơ Phạm Thống, Diệp Thành bắt đầu phân chia chiến lợi phẩm. 

 Phần đại địa linh mạch được lôi ra được Diệp Thành chia làm sáu phần, một phần sáu chia cho Hồ Tiên Nhi. 

 Thấy vậy Hồ Tiên Nhi không phản đối, cô ta không ngờ Diệp Thành còn chia đại địa linh mạch cho mình, nên biết rằng dựa vào sức chiến đấu của Diệp Thành thì có thể diệt cô ta và Phạm Thống để độc chiếm đại địa linh mạch bất cứ lúc nào. 

 Tiện nhân, của ông! 

 Diệp Thành lại lần nữa vung kiếm hất một nhánh đại địa linh mạch cho Phạm Thống nhưng cũng chỉ có một phần sáu, mặc dù Phạm Thống không quay lại cữu đồng đội là sai nhưng dù sao ông ta cũng là người phát hiện ra đại địa linh mạch. 

 Một phần sáu chia cho Phạm Thống đã là có tình người rồi. 

 Trong giây phút đó Diệp Thành thật sự có ý định giết người đoạt lấy đại địa linh mạch nhưng cuối cùng nghĩ đi nghĩ lại hắn vẫn từ bỏ ý định này, hắn vẫn còn chút hi vọng với thế đạo tàn khốc này. 

 Tiểu Ưng, của ngươi! 

 Diệp Thành lại lần nữa vung kiếm chia một nửa phần đại địa linh mạch còn lại cho Tiểu Ưng. 

 Lần này Tiểu Ưng không chối từ, đại địa linh mạch và máu phượng hoàng không giống nhau, không xung đột với huyết mạch của nó, lại càng không gây ra phản phệ, chính là linh vật nghịch thiên, có được nó nhất định là cơ duyên tốt. 

 Sau khi phân chia chiến lợi phẩm Diệp Thành đặt cái nồi hầm canh. 

 Hồ Tiên Nhi và Phạm Thống cũng quây quần lại. 

 So với Hồ Tiên Nhi thì khuôn mặt của Phạm Thống từ đầu tới cuối tối sầm cả lại, cũng không biết vì Diệp Thành đánh ông ta hay vì Diệp Thành chỉ phân cho ông ta một phần sáu đại địa linh mạch. 

 Có điều sau khi biết được những gì mà Diệp Thành và Hồ Tiên Nhi gặp phải thì ông ta nhanh chóng thay đổi sắc mặt. 

 Hắn thật sự ở cảnh giới Thiên tầng thứ hai sao? 

 Phạm Thống chốc chốc lại nhìn Diệp Thành với vẻ mặt khó tin. 

 Hai chiêu có thể trảm Chuẩn Hoàng, khả năng chiến đấu của Diệp Thành khiến Phạm Thống phải bất ngờ, càng nghĩ, Phạm Thống chợt cảm thấy lạnh sống lưng, nếu như Diệp Thành giết người đoạt đồ thì ông ta cũng khó thoát, chia cho ông ta đại địa linh mạch đã là nhân từ lắm rồi. 

 Thấy ánh mắt đó của Phạm Thống, Diệp Thành cứ thế ngó lơ. 

 Lúc này hắn đang giữ mười mấy túi đựng đồ, đó đều là túi đựng đồ của những kẻ bị hắn tiêu diệt trước đó. 

 Đếm kĩ thì đúng là một khối tài sản khổng lồ, đủ để hắn có thể mua nhà ở tầng thứ ba của U Đô. 

chapter content