Tiên Võ Đế Vương

Chương 1842: Nói thừa!



Bùm! Bùm! 

 Trận chiến ở bên kia cũng kết thúc, ba Âm Minh Tử Tướng cấp Thánh Nhân đã tiêu diệt hết toàn bộ bảy Chuẩn Thánh của Thiên Lang Tông. 

 “Đã xong!” 

 Diệp Thành lấy thân thể của Thiên Lang Lão Tổ đi, sau đó lấy luôn thân thể của cả bảy Chuẩn Thánh, đây là thân thể tốt, chỉ cần đủ nguyên liệu thì hắn đều có thể luyện bọn họ thành Âm Minh Tử Tướng. 

 Bay ra khỏi Thiên Lang Tinh, Diệp Thành bay thẳng về một hướng, mục tiêu rất rõ ràng. 

 Không lâu sau, tiếng nổ vang lên từ một ngôi sao cách Đại Sở Tinh tám trăm nghìn dặm. 

 Đây là Thiên Sát Tông của Thiên Sát Tinh, là thế lực phụ thuộc của Sâm La Điện, ngày thường không ít sinh linh lầm than. 

 Diệp Thành vẫn hung hãn vác theo gậy răng sói đi vào, không nhiều lời lập tức xuất chiêu, không có thứ gì hắn không cướp, chỉ cần có thể mang đi thì hắn sẽ không để lại. 

 “Cứu!” 

 Thiên Sát Tông bị đánh thảm hại, tiếng kêu cứu liên tục vang lên. 

 Diệp Thành quá mạnh, cả Thiên Sát Tông không còn lại một Chuẩn Thánh, làm sao có thể ngăn cản công kích của hắn?! 

 “Hửm?” 

 Vào lúc này, Thiên Sát Lão Tổ ở Đại Sở Tinh xa xôi chợt cảm thấy đá truyền âm trong lòng mình nóng lên. 

 Đến khi lấy ra nhìn, nét mặt ông ta đột nhiên thay đổi. 

 Thánh Nhân của Sâm La Điện liếc qua, cau mày hỏi: “Sao đấy? Thiên Sát Tông của ngươi cũng bị tập kích à?” 

 “Nói thừa!” 

 Thiên Sát Lão Tổ hừ lạnh rồi đứng lên, bay vụt vào hư thiên như một tia thần mang, theo sau còn có sáu Chuẩn Thánh và mấy trăm cảnh giới Hoàng, nhìn sắc mặt lão tổ, bọn họ biết là đã xảy ra chuyện lớn. 

 Nhìn Thiên Sát Lão Tổ rời đi, lão tổ các thế lực phụ thuộc khác như kiến bò trên chảo lửa. 

 Lúc trước là Xích Huyết Tông, sau đó là Thiên Lang Tông, bây giờ lại tới Thiên Sát Tông, một lần là bất ngờ, hai lần là trùng hợp, vậy lần thứ ba thì sao? Hiển nhiên là có người nhắm chuẩn cơ hội, nhân lúc bọn họ không ở đó mà tập kích địa bàn của họ. 

 Bọn họ có lý do để tin rằng không lâu nữa địa bàn của mình cũng sẽ lên tiếng cầu cứu. 

 Nghĩ đến đây, mấy đại lão tổ đều nhìn Thánh Nhân của Sâm La Điện. 

 Sắc mặt Thánh Nhân của Sâm La Điện đã trở nên cực kỳ âm trầm, tu đến cấp bậc này, sao ông ta lại không nhìn ra sự kỳ quái trong chuyện này? Tám phần là do có người thừa nước đục thả câu, hơn nữa tu vi còn không yếu. 

 “Rút!” 

 Thánh Nhân của Sâm La Điện lạnh lùng lên tiếng. 

 Không thể ở đây thêm nữa, nếu tiếp tục ở lại, các thế lực phụ thuộc của Sâm La Điện sẽ lần lượt bị cướp sạch, Sâm La Điện là chủ tông, không thể không lo cho thế lực phụ thuộc, nếu không rất có thể sẽ bị bọn họ tạo phản. 

 “Rút!” 

 Sau khi nhận được mệnh lệnh của Thánh Nhân Sâm La Điện, các thế lực phụ thuộc như được đại xá, vội vã bước lên hư thiên dẫn người của mình dùng tốc độ nhanh nhất quay về tông, nếu về muộn thì sẽ không còn lại gì. 

 “Chết tiệt!” 

 Trước khi đi, Thánh Nhân Sâm La Điện nghiến răng nghiến lợi liếc nhìn về hướng Thiên Đình, vẻ mặt hung tợn như muốn ăn thịt người. 

 “Rút lui rồi!” 

 Thấy Sâm La Điện và thế lực phụ thuộc rút lui, phía Long Nhất đều nở nụ cười. 

 Mà ở đây, Diệp Thành vẫn đang bận rộn nhiệt tình cướp đoạt. 

 Lần này hắn không cướp hết, dường như đã tính ra được Sâm La Điện sẽ rút quân, không lâu nữa sẽ trở về địa bàn. 

 Tông môn có Thánh Nhân trấn giữ, kết giới hộ sơn và công kích trận pháp đều cực kỳ cường đại, hắn không thể dễ dàng phá vỡ, cho dù thêm ba Âm Minh Tử Tướng cũng khó mà phá được. 

 Vì vậy hắn cần nhanh chóng giải quyết trận chiến, chỉ cướp bảo bối đáng quý. 

 Thời gian eo hẹp, hắn chỉ cướp được bốn nhà, cướp đến nhà thứ tư thì suýt bị chặn lại ở cổ tinh đó, đại chiến một phen, hắn mới đột phá được vòng vây từ tứ phía. 

 Đêm nay, vùng tinh vực này rất náo nhiệt, bốn tông môn liên tục bị cướp, mà tất cả đều là thế lực phụ thuộc của Sâm La Điện. 

 Lại thêm Hoá Long Tông lần trước, tu sĩ bốn phương không khó đoán ra được Sâm La Điện đã động đến tồn tại không nên động, nếu không bao nhiêu cổ tinh, bao nhiêu thế lực như vậy, sao người ta chỉ gây khó dễ với Sâm La Điện của ngươi? 

 Mấy thế lực phụ thuộc không bị cướp của Sâm La Điện, lần này trở về đều đã trở nên ngoan ngoãn. 

 Sau này bọn họ sẽ ghi nhớ một điều, đó là sẽ không bao giờ ra ngoài đi lung tung, nếu không khi về rất có thể sẽ mất nhà, giống như Xích Huyết Tông, Thiên Sát Tông và Thiên Lang Tông vậy. 

 Không chỉ bọn họ ghi nhớ mà hầu như tất cả các môn phái trong tinh vực này đều sẽ ghi nhớ, có một kẻ hèn hạ chuyên làm chuyện xấu này, mà thủ đoạn còn thuộc kiểu rất không biết xấu hổ. 

 Diệp Thành trở về, mang theo bảo bối cướp được từ ba tông môn về. 

 Ba mươi nghìn người chuyển kiếp của Đại Sở đứng xếp hàng hai bên nghênh đón, cảnh tượng cực kỳ hoành tráng. 

 “Khiêm tốn!” 

 Diệp Thành dựng thẳng cổ áo, trong lòng cảm thấy hơi tiếc nuối, Sâm La Điện đã rút lui, nếu đủ thời gian thì hắn nhất định sẽ cướp lần lượt từng thế lực phụ thuộc của chúng. 

 Thiên Đình không hề nhàn rỗi. 

 Ngày đêm luân phiên, mặt trăng mặt trời liên tục thế chỗ cho nhau 

 Nháy mắt đã qua ba ngày. 

 Mãi cho đến đêm ngày thứ tư, một tiếng gọi nghẹn ngào từ bên ngoài Đại Sở Tinh vọng lại. 

 “Thượng Quan Hàn Nguyệt tới rồi”.