Tiên Võ Đế Vương

Chương 1909:  Long Đế



Ruỳnh! Ruỳnh! Ruỳnh! 

 Tinh không náo động, tiếng ruỳnh ruỳnh chậm rãi mà nhịp nhàng, nghe kỹ thì thấy là tiếng chân người đi lại, có lẽ là thân thể quá nặng nên mỗi khi lòng bàn chân tiếp đất, tinh không lại ầm ầm rung chuyển. 

 Đấu Chiến Thánh Hoàng bước đi, chầm chầm đi đến, trong tay cầm một cây gậy sắt U Kim, bên trên khắc đầy văn lộ cổ có khí tức màu vàng lượn quanh, mỗi làn khí tức đều ẩn chứa khí thế bá đạo. 

 Thái Hư Long Đế cũng di chuyển, bước đi chậm rãi, trong tay cầm một thanh sát kiếm, đó là Thái Hư Long Kiếm với long khí lượn quanh, tiếng rồng gầm dài trầm đục đan xen với thiên âm đại đạo huyền bí. 

 Dù là Đấu Chiến Thánh Hoàng hay Thái Hư Long Đế thì đều đi trên đạo uẩn đại đạo, bình phàm mà xa xưa. 

 Diệp Thành tế ra Lục Thiên Đại Kích, cho Hỗn Độn Thần Đỉnh lơ lửng trên đầu, Thượng Quan Ngọc Nhi trong Hỗn Độn Thần Đỉnh cũng được hắn phong ấn trong lư đồng, để tránh bị ảnh hưởng bởi trận đại chiến khốc liệt. 

 Hắn không dám lơ là chút nào, với sức chiến đấu đỉnh phong, lại mở Ma Đạo và rất nhiều cấm thuật, hỗn độn đạo tắc xuất hiện, đan xen tạo thành một chuỗi trật tự quấn quanh người, kết hợp với Thánh thể bản nguyên của hắn. 

 Tinh không ầm ầm vang lên, Đấu Chiến Thánh Hoàng tới trước, một bước giẫm nát một vùng tinh không, vung gậy sắt U Kim lên, một gậy lăng thiên bá đạo vô song, dường như có thể phá tan trăm sông nghìn núi. 

 Vẻ mặt Diệp Thành nghiêm nghị, khí huyết dồi dào dâng trào, hắn giơ Lục Thiên Đại Kích lên chặn lại. 

 Keng! 

 Tiếng va chạm của kim loại giòn tan, đại kích va chạm với gậy sắt bắn ra tia lửa chói mắt. 

 Chỉ bằng một đòn, Diệp Thành đã bị một gậy của Đấu Chiến Thánh Hoàng làm cho nửa quỳ trên tinh không, cánh tay gãy rời, máu Thánh phụt ra tung toé, khí huyết của Đấu Chiến Thánh Hoàng quá mạnh, đòn tấn công cũng quá ngang ngạnh. 

 Trong lòng Diệp Thành hiểu rõ, chẳng trách Đấu Chiến Thánh Hoàng lại là Đại Đế có tuổi thọ ngắn nhất, đạo của ông mạnh mẽ bá đạo như vậy, về lâu dài chắc chắn sẽ phản phệ, di chứng này dù là Đại Đế cũng khó mà xoá bỏ. 

 Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Thái Hư Long Đế cũng đã tới nơi, vung Thái Hư Long Kiếm lên chém ra cả dải ngân hà. 

 Một kiếm của Thái Hư Long Đế là kiếm tuyệt sát, dung hợp Đế đạo pháp tắc và rất nhiều thần thông Thái Hư, tuy dải ngân hà lộng lẫy nhưng lại mang theo sức mạnh huỷ thiên diệt địa. 

 Trong chớp mắt, Diệp Thành rít lên thật lớn, đẩy gậy sắt U Kim của Đấu Chiến Thánh Hoàng ra. 

 Sau khi đẩy lùi Đấu Chiến Thánh Hoàng, Diệp Thành không dám dừng lại, lập tức bỏ chạy, né tránh tuyệt sát của Long Đế. 

 Nhưng dù tránh được kiếm tuyệt sát của Thái Hư Long Đế thì hắn vẫn trúng chiêu, sống lưng bị chém một đường, qua Thánh thể nứt toác còn có thể nhìn thấy sống lưng đẫm máu màu vàng óng ánh. 

 Đấu Chiến Thánh Hoàng vung gậy, Diệp Thành còn chưa đứng vững đã bị một gậy đánh bay. 

 Lại một lần nữa, hắn còn chưa ổn định lại thân thể thì Thái Hư Long Đế đã đến, một kiếm diệt thế mang theo uy lực tàn phá huỷ diệt. 

 Phụt! 

 Diệp Thành bị thương, từng giọt máu Thánh bắn ra, mỗi giọt đều rất chói mắt, nếu vào lúc mấu chốt hắn không sử dụng Thái Hư Na Di để tránh chỗ nguy hiểm thì e là một kiếm đó của Long Đế đã chém trúng nguyên thần của hắn. 

 “Hai vị Đại Đế thật sự đã quá coi trọng vãn bối!” 

 Cuối cùng Diệp Thành cũng đứng vững, miệng hộc ra búng máu, chỗ vết thương có Đế đạo pháp tắc lượn quanh, hao mòn tinh khí của hắn, làm cho vết thương chẳng những không thể khép lại mà còn có xu hướng lan rộng. 

 Long Đế và Thánh Hoàng như hình với bóng, từ hai hướng Đông Tây sát phạt đến, không cho hắn có chút thời gian thở dốc. 

 “Chiến!” 

 Diệp Thành hô lên một tiếng vang dội, điều chỉnh lại Thánh thể, thiêu đốt khí huyết, đẩy sức chiến đấu lên đến đỉnh phong lần nữa, mở hỗn độn đạo tượng, chân giẫm trên Thánh hải màu vàng, một mình chiến đấu với hai Đại Đế. 

 Bùm! Rầm! 

 Thiếu niên Thánh thể một mình chiến đấu với hai thiếu niên Đại Đế, trận chiến cực kỳ khốc liệt. 

 Diệp Thành tắm trong máu Thánh, gian khổ chiến đấu, Thánh thể bị đánh phá tàn tạ, xương cốt lộ ra nhìn thấy mà thót tim. 

 Nhìn thấy cảnh này, tu sĩ các phương đều sửng sốt, tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía Thái Hư Long Đế và Đấu Chiến Thánh Hoàng. 

 Mặc dù không biết hai người này là ai, nhưng bọn họ biết rằng họ vô cùng cường đại, Thánh thể mang theo lôi kiếp cũng có thể giết được một Thánh Nhân, sức chiến đấu bá đạo như thế mà vẫn bị hai người này đánh cho không có sức đánh trả.