Giây phút tiếp theo, Tiên Luân Nhãn bên trái của hắn mở ra, tiên luân ấn kí vận chuyển, ngoại tượng đồng lực khủng khiếp hình thành nên đừng luồng sóng vô hình lan ra vô tận, trấn áp khiến không gian méo mó.
Diệp Thành hiến tế tuổi thọ, sử dụng thiên chiếu với Long Ngũ.
Thế rồi phần vai Long Ngũ rực cháy hoả diệm màu đen.
Có điều, hoả diệm thiên chiếu chỉ bùng lên chừng vài giây đã tắt ngúm, nó đã tiếp xúc với thái hư tổ chú.
Thấy Diệp Thành cau mày, trên thần văn của Si Mị tổ chú lại có thêm một đạo thần văn long hình cổ xưa.
Đó là ngoại tướng thần văn của tổ chú Thái Hư Cổ Long, giống với thiên chiếu trước đó được thi triển với Cương Thi Cổ Mộ, hiện giờ thi triển thiên chiếu với Long Ngũ cũng đã khơi dậy tổ chúc khiến hắn trúng thái hư tổ chú.
Hự!
Sau tiếng rên khẽ, Diệp Thành ôm đầu, “bịch” một tiếng, hắn quỳ phịch xuống đất.
Trạng thía của hắn vô cùng tồi tệ trong chốc lát, tiên nhãn tự phong ấn, thần hải ong ong như muốn nổ tung, thánh thể có thêm nhiều vết nứt, có máu tươi bắn vọt, biến thành một người máu me đầm đìa.
Thái hư long chú không hề yếu hơn Si Mị tổ chú, sức mạnh vô hình đang tàn phá đạo căn của Diệp Thành.
Sắc mặt của Long Ngũ thay đổi rõ rệt, hắn muốn giúp nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Diệp Thành khoanh chân ngồi xuống đất, nguyên thần xuất khiếu và cũng khoanh chân ngồi xuống đất như Diệp Thành.
Nếu nhìn kĩ thì còn có thể thấy trong nguyên thần của hắn có thêm một con hắc long và bạch long đang tranh đấu.
Đó là ngoại tướng của tổ chú, hắc long chính là Si Mị tổ chú còn Bạch Long chính là Thái Hư tổ chú, đúng như Diệp Thành dự đoán, thân mang hai loại tổ chú sẽ tự khắc chế nhau, sức mạnh của tổ chú đối đầu với nhau.
Cảnh tượng này khiến dù là Long Ngũ nhìn mà cũng phải kinh hãi, hai loại tổ chú, bất cứ lúc nào Diệp Thành cũng có thể mất mạng, vào giây phút hắn trúng thái hư tổ chú thì mọi thứ đã vượt ngoài tầm kiểm soát rồi.
Đúng như Long Ngũ nghĩ, mọi thứ đều vượt ngoài tầm kiểm soát.
Nguyên thần của Diệp Thành lúc này giống như một loại dung khí, nói chính xác hơn thì giống như một chiến đài, một chiến đài diễn ra trận tranh đấu giữa Thái Hư tổ chú và Si Mị tổ chú, hai loại tổ chú đại chiến khắp chiến đài.
Quả thực, vì Thái Hư tổ chú và Si Mị tổ chú đang tranh đấu nên sức mạnh nguyên thần của Diệp Thành đang hao tổn, chân thân nguyền thần cũng theo đó mà trở nên méo mó, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt.
Còn có cả cảnh tượng đớn đau hơn, trên nguyên thần của Diệp Thành đột nhiên loé lên lôi chớp, xé tan nguyên thần của hắn.
Thiên khiển! Sắc mặt Long Ngũ tái mét.
Hai loại tổ chú đối đầu với nhau, cơ thể của Diệp Thành vốn dĩ đã tan tác và vô cùng yếu ớt rồi, thế mà lúc này thiên khiển lại ập đến.
Lôi chớp của thiên khiển hình thành lôi long, bắt đầu oanh tạc cơ thể của Diệp Thành, mang theo uy nghiêm và tịch diệt, nó đến rất hung hãn, vừa huyễn hoá ra đã thôn tính sinh khí của Diệp Thành.
Nguyên thần của Diệp Thành run rẩy, vì thiên khiển kia mà khơi dậy đạo tắc hỗn độn, từng luồng pháp tắc về đạo nối tiếp nhau đạo thành đạo long, bảo vệ nguyên thần và chân thân của Diệp Thành, đối đầu với lôi long thiên khiển.
Thế nhưng mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đây, ma đạo đột nhiên ra ngoài hoành hành, ma sát sục sôi hoá thành ma long.
Tiếp đó, toàn thân Diệp Thành có phật quang phổ chiếu, đại nhật như lai tịnh thế chú vang lên, hoá thành một con phật long, thôn tính cả thần lực của Diệp Thành, như muốn độ hắn.
Phận long hiển hiện khiến sức mạnh huyết mạch của Diệp Thành run rẩy, hoá thành một đạo chân long huyết mạch cùng đối đầu với Diệp Thành.
Thế nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc ở đây.
Bên trong nguyên thần của Diệp Thành xuất hiện thêm một đạo cửu cung bát quái.
Đó là chu thiên diễn hoá, nói chính xác hơn là phản phệ của chu thiên diễn hoá hoá thành một con rồng màu đỏ gạch, liên tục tiêu diệt sức mạnh tu vi của Diệp Thành như muốn khiến Diệp Thành hoá thành thiên sĩ vô tu.
Sự tàn sát của Chu Thiên Xích Long khiến sức mạnh tu vi của Diệp Thành gặp phản phệ, tiếp đó liền có một con rồng màu vàng kim huyễn hoá ra, đó chính là sức mạnh tu vi hoá thành, chiến đấu với Chu Thiên Xích Long và càn quét trong cơ thể Diệp Thành.
Chưa hết!
Tiếp sau Chu Thiên Xích Long, một con rồng vô hình xuất hiện, đó là cấm kị mà Diệp Thành đụng tới, giống như cấm kị giữa mộng ảo và chân thực, giống như cấm kị của Huyết Tiếp Hạn Giới.
Rất nhiều cấm kị hiển hiện bủa vây lấy Diệp Thành, hoá thành cấm kị long, thôn tính sinh khí dồi dào của Diệp Thành.
Có phản phái thì sẽ có chính phái.
Chiến ý của Diệp Thành mạnh mẽ cố gắng ra đòn, chiến long hiển hiện, đấu lại với cấm kị long.
Cảnh tượng lúc này thật náo nhiệt.
Si Mị Hắc Long và Thái Hư Bạch Long, Thiên Khiển Lôi Long và Pháp Tắc Đạo Long, Ma Đạo Ma Long và Bản Nguyên Thánh Long, PHật Đạo Phật Long và Huyết Mạch Chân Long, Chu Thiên Xích Long và Tu Vi Kim Long, Cấm Kị Chi long và Chiến Ý Thần Long, tất cả hai mươi con rồng đang đánh nhau trong cơ thể Diệp Thành, tiếng rồng gầm vang lên chói tai.
Trận đại chiến của hai mươi con rồng diễn ra, trừ Si Mị Hắc Long và Thái Hư Bạch Long thì chính là trận dung năm đấu với năm.
Một bên tấn công, một bên phòng thủ, đấu long trời lở đất.
Đây chính là cảnh tượng kinh người, bên trong nguyên thần có mười hai con rồng đại chiến, nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ rồi.
Thần sắc của Long Ngũ không biết phải dùng từ nào để hình dung, hắn há hốc miệng hồi lâu không ngậm lại.
Đây là đang làm gì vậy chứ? Sợ chưa đủ loạn sao?
Ta vì trừ khử Si Mị tổ chú còn các ngươi lại nhảy loạn ra ngoài làm loạn!
Lại nhìn sang Diệp Thành, lúc này hắn đã hôn mê.
Mười hai con rồng giao chiến trong cơ thể hắn khiến chiến đài nguyên thần của hắn đã bị đẩy đến bên bờ tan vỡ, cho dù là hắn cũng không ngờ tới, một Si Mị tổ chú lại là nguyên nhân gây ra mọi chuyện.
Mặc dù hôn mê nhưng hắn vẫn có ý thức.
Chỉ cần nhìn là đã thót tim, hắn không biết bản thân mình lại tồn tại nhiều mầm hoạ đáng sợ như vậy, như thể ngắm chuẩn thời cơ, chọn đúng lúc hắn yếu nhất như muốn tiêu diệt hắn.
Nguyên thần của hắn nứt ra từng tấc một, sức mạnh nguyên thần tinh tuý cũng tan biến giữa thiên địa, cho dù là tu vi, bản nguyên, huyết mạch, đạo tắc đều bị tiêu diệt khiến hắn bị thương nặng.
Không thể thua!
Bản năng cầu sinh khiến hắn cố thủ tâm đài nguyên thần, tâm đài nguyên thần không bị tiêu diệt thì hắn sẽ không chết.
Long Ngũ giống như con kiến trên chảo lửa, vài lần tiến lên nhưng không biết phải giúp bằng cách nào, với trạng thái hiện giờ của Diệp Thành thì thực sự rất gay go, chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng khiến hắn vạn kiếp bất phục.
Ừm?
Đương lúc Long Ngũ đang tính toán thì trong nguyên thần của Diệp Thành nứt vỡ, có một luồng sức mạnh hiển hiện.
Đó là sức mạnh vô hình, thần bí và huyền diệu, hoá thành một đạo ấn kí, nói chính xác hơn là một đạo luân hồi đang nhanh chóng vận chuyển, tiên quang kì diệu đang bay lượn.
Long Ngũ rất có mắt nhìn, chỉ cần nhìn là biết đó là thứu gì, đó chẳng phải là luân hồi của Diệp Thành sao?
Mắt hắn sáng lên, nhìn thấu manh mối.
Rất nhiều sự tồn tại đáng sợ xuất hiện hợp sức tàn phá sinh mệnh của Diệp Thành và khơi dậy luân hồi hộ thể trong cơ thể hắn.
Sau năm tiếng gầm rồng liên tiếp vang lên, Thiên Khiển Lôi Long, Thiên Đạo Ma Long, Phật Đạo Phật Long, Chu Thiên Xích Long và Cấm Kị Chi Long lần lượt tiêu tán, trở thành vật dưỡng cho đạo tắc, huyết mạch, tu vi, bản nguyên và chiến ý của Diệp Thành, Long Ngũ có thể cảm nhận được rõ ràng chúng đang thoát biến niết bàn.
Thiên Khiển Lôi Long đang tiêu tán, Đạo Tắc Đạo Long, Huyết Mạch Thánh Long, Căn Nguyên Thánh Long, Tu Vi Kim Long và Chiến Ý Chiến Long trong cơ thể Diệp Thành cũng theo đó mà tan biến, lại lần nữa quay về thánh thể của Diệp Thành.
Vậy cũng được sao?
Long Ngũ nước nước bọt cái ực, đây có thể coi là trong hoạ gặp phúc sao?