Tiên Võ Đế Vương

Chương 1933: Nhiều nhất không quá một ngày



“Đã thông báo tới các liên minh và gia tộc Thiên Linh”, Long Ngũ đáp lời, “chỉ là không biết liệu có sự trợ giúp nào đến kịp không, Cô Lâu Vương Điện quá mạnh, tinh không này không một ai dám đụng tới sự tồn tại đáng sợ như bọn chúng”. 

 “Kết giới có thể trụ được bao lâu?”, Diệp Thành điềm tĩnh. 

 “Nhiều nhất không quá một ngày”. 

 “Cố gắng trụ, ta đi tới gia tộc Thiên Linh”, Diệp Thành nói xong thì đã chuẩn bị xong thiên đạo rời đi. 

 “Có Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi, ngươi hà tất phải đi?”, Long Ngũ tỏ ra khó hiểu. 

 “Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi không thể mời được gia tộc bọn họ tới cứu trợ đâu”, Diệp Thành mỉm cười, “mặc dù bọn họ là thánh nữ của gia tộc Thiên Linh nhưng còn lâu mới đạt tới cấp bậc có thể khiến gia tộc dùng tới quân đội, đây là chiến tranh, gia tộc Thiên Linh không có lý do bắt buộc xuất binh, huống hò đối phương lại là Cô Lâu Vương Điện”. 

 “Vậy ngươi đi cũng như không, đến cả thánh nữ nhà người ta còn không nói được, huống hồ là một tên người ngoài như ngươi?” 

 “Cũng chưa chắc”, Diệp Thành mỉm cười, sau đó hắn bước vào hố đen không gian, nếu là một mình hắn thì đương nhiên sẽ không sợ Cô Lâu Vương Điện, nhưng hắn còn phải lo cho người của gia tộc Long Ngũ, một khi khai chiến nhất định thương vong vô số, đây không phải là cảnh tượng mà hắn muốn thấy, cho nên hắn cần đích thân đi cầu xin sự trợ giúp từ bên ngoài. 

 “Chỉ mong hắn có thể mời được gia tộc Thiên Linh đến”, nhìn Diệp Thành rời đi, Long Ngũ thầm nhủ. 

 Hắn nghĩ đơn giản quá rồi, gia tộc Thiên Linh sao có thể vì một gia tộc nhỏ khai chiến với Cô Lâu Vương Điện mà hi sinh, điều này liên quan đến lợi ích của gia tộc, không phải là chuyện mà phía Hoa Tư có thể can dự. 

 Trên thiên tiêu, lão tổ của gia tộc Long Ngũ đã tới, ông nhìn phía Tiêu Phong rồi lại nhìn sang Long Ngũ. 

 Long Ngũ mỉm cười, không đợi lão tổ lên tiếng đã sử dụng ấn quyết khiến rất nhiều trận pháp khắc hoạ ở tứ phương được phục hồi, tăng thêm độ kiên cố cho kết giới hộ sơn. 

 Lão tổ của gia tộc Long Ngũ nhìn mà kinh ngạc, bọn họ không biết Long Ngũ còn có cả thần thông này, bây giờ bọn họ cũng hiểu vì sao kết giới hộ sơn của gia tộc lại kiên cố như vậy, mọi thứ cũng vì nhờ tôn nhi mà có. 

 Bên ngoài ngọn núi, Thánh Nhân áo đen của Cô Lâu Vương Điện liên tiếp cau mày, một kết giới hộ sơn của gia tộc cỏn con mà lại kiên cố đến mức vượt qua dự liệu của ông ta, nếu biết trước như vậy ông ta nên hạ lệnh tấn công trước khi gia tộc Long Ngũ tế kết giới hộ sơn ra thì mọi chuyện cũng không đến mức phức tạp như vậy. 

 Tấn công, tiếp tục tấn công! 

 Thánh Nhân mặc áo đen càng lúc càng tỏ ra tức tối, phẫn nộ gằn lên, chấn động khắp thiên không. 

 Tu sĩ của Cô Lâu Vương Điện mặt mày tôi độc, người nào người nấy hăng máu xông lên. 

 Phía này Diệp Thành đã ra khỏi hố đen không gian, vùng đất này cách cổ tinh của gia tộc Long Ngũ chừng ba mươi nghìn dặm. 

 Tinh không này rất náo nhiệt, những người tới đây xem kịch không hề ít, tất cả đều chỉ trỏ vào tinh cổ tinh, trong đó không thiếu những đồng minh mà Long Ngũ nói, bọn họ không dám tiến lên, chỉ đứng ngoài xem. 

 Diệp Thành đảo mắt rồi bay qua tinh không như một đạo thần mang, mục tiêu chính là gia tộc Thiên Linh ở Thiên Linh Tinh. 

 Phía trước đại điện có hai bóng hình đang quỳ, nếu nhìn kĩ thì chẳng phải là Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi sao? 

 Phụ thân, xin người xuất binh! 

 Phụ thân, xin người xuất binh! 

 Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi liên tục dập đầu, bọn họ không biết đã nói câu này bao nhiêu lần rồi, mỗi lần nói đều dập đầu, trán còn bê bết máu, giọng điệu khẩn cầu, gia tộc Long Ngũ có quá nhiều người chuyển kiếp, những người đó đều là người cùng quê hương với bọn họ, sao bọn họ có thể ngó lơ không quan tâm. 

 Đúng như Diệp Thành đoán, thân là Thánh Nữ, thân phận mặc dù cao quý nhưng bọn họ lại không nắm thực quyền trong tay cho nên không thể khiến gia tộc xuất binh đi cứu trợ, bọn họ lại càng không có quyền điều động quân đội tu sĩ của gia tộc mình. 

 Cho nên bọn họ chỉ đành dùng cách này để cầu xin gia tộc, hi vọng gia tộc phái người tới trợ giúp gia tộc Long Ngũ. 

 Lại nhìn tứ phương xung quanh hai người, ai nấy đều là lão bối của gia tộc Thiên Linh và lúc này tỏ ra khó hiểu với hành động của bọn họ, tất cả đều không hiểu vì sao hai thánh nữ nhà mình lại kích động đến vậy chỉ vì một gia tộc nhỏ. 

 “Chuyện gì vậy chứ?”, không ít trưởng lão gãi đầu. 

 “Gia tộc Long Ngũ và gia tộc ta cũng chẳng thân thiết, Sương Nhi và Tuyết Nhi đang làm gì vậy?” 

 “Hai nha đầu ngốc, đừng dập đầu nữa”, một trưởng lão hiền từ tiến lên nhìn Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi đầu bê bết máu thì tỏ ra xót xa, “có gì từ từ nói, hai con làm gì vậy?” 

 Thế nhưng Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi vẫn không đứng dậy, bọn họ lại lần nữa dập đầu, giọng điều khẩn cầu đến mức khóc nấc lên: “Phụ thân, mong người ra lệnh xuất binh, coi như thương nữ nhi mà ra lệnh”. 

 “Đừng ồn ào nữa”, trong đại điện vang lên tiếng gằn giọng khiến cả đại điện chấn động, một người đàn ông trung tuổi mặc mãng bào bước ra, thể phách hùng hồn, long hành hổ bộ, tỏ rõ uy phong, người này chính là phụ thân của Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi, thánh chủ đương nhiệm của gia tộc Thiên Linh. 

 “Phụ thân, xin người xuất binh”, thấy phụ thân ra khỏi đại điện, Hoa Tư và Thượng Quan Ngọc Nhi lại lần nữa dập đầu van xin. 

 “Vi phu rất muốn biết Dương Trần Tinh đó rốt cục có gì mà lại khiến hai con như vậy?” 

 “Có người thân của chúng con ạ”. 

 “Người thân”, không chỉ các trưởng lão có mặt mà đến cả thánh chủ của gia tộc Thiên Linh cũng cau mày, từ trước đến nay với mối quan hệ giữa gia tộc Long Ngũ và gia tộc Thiên Linh thì sao lại có người thân được, đây là thân kiểu gì? 

 “Phụ thân, Dương Trần Tinh thật sự có người thân của chúng con”, phía Hoa Tư nước mắt rơi lã chã, tình hình cấp bách nên bọn họ không định giải thích, cho dù giải thích thì những người ở đây chắc chắn sẽ khong tin, mà dù có tin thì nhất thời cũng sẽ không hiểu, đợi bọn họ phản ứng lại thì mọi thứ đã muộn rồi. 

chapter content