Tiên Võ Đế Vương

Chương 1937: Khốn kiếp!



“Tốc chiến tốc thắng!” 

 Dưới ánh mắt kinh ngạc của gia tộc Long Ngũ, năm triệu tu sĩ bên ngoài núi đã nhấn chìm đại quân Cô Lâu Vương Điện. 

 “Giết!” 

 Long Ngũ cầm long kiếm trong tay rồi cũng lao ra khỏi tiên sơn, theo sau là Tiêu Phong và Phục Linh, cùng với rất nhiều người chuyển kiếp cường hãn, ai tu vi yếu thì ở lại, không ra ngoài tự tìm chỗ chết. 

 “Giết!” 

 Lão tổ của gia tộc Long Ngũ cũng dẫn theo cao thủ của gia tộc xông ra, nếu đã khai chiến thì sẽ không chết không dừng. 

 “Giết!” 

 Đồng minh của gia tộc Long Ngũ đang theo dõi lúc này cũng xông đến từ mọi hướng, họ đã nhìn ra nhà Thiên Linh và Cô Lâu Vương Điện đã khai chiến, có nhà Thiên Linh dẫn đầu, còn sợ gì nữa? 

 Trận đại chiến rất khốc liệt, dưới sự đàn áp tuyệt đối, đại quân Cô Lâu Vương Điện liên tiếp hoá thành tro tàn. 

 Đây là chiến tranh, mạng người như cỏ rác, dù là Thánh Nhân và Chuẩn Thánh cũng không ngừng bị nhấn chìm dưới bóng người như thuỷ triều, không ngừng bị nuốt chửng hoá thành tro bay, bị đánh không còn sức đánh trả. 

 Một trận chiến tranh không có gì hồi hộp thì cũng sẽ có kết cục không ngoài dự đoán. 

 Đại quân Cô Lâu Vương Điện bao vây tấn công gia tộc Long Ngũ chỉ có vài trăm nghìn người, mà đại quân Thiên Linh bao vây đại quân Cô Lâu Vương Điện lại có tới gần bảy triệu người, chiến đấu chưa đầy ba phút đã kết thúc. 

 Kẻ mạnh của Cô Lâu Vương Điện ở đây đã hoàn toàn bị tiêu diệt, không một ai có thể may mắn sống sót, tất cả đều đã hoá thành cát bụi lịch sử. 

 Đám người này đến chết cũng vẫn buồn bực, cứ tưởng phá được kết giới là có thể bắt vài nữ tu của gia tộc Long Ngũ về chà đạp, ai ngờ lại có kết cục này, bị bao vây tấn công đến chết. 

 “Đi!” 

 Thánh chủ Thiên Linh hét lớn một tiếng, gần bảy triệu tu sĩ lần lượt lên trời, đi thẳng tới Cô Lâu Tinh. 

 Tin tức ở đây khi truyền về Cô Lâu Vương Điện, cả đại điện đều bị sốc. 

 “Khốn kiếp!” 

 Cô Lâu Lão Tổ giận tím mặt, bay ra khỏi tiên sơn với vẻ mặt hung tợn gớm ghiếc, nếu gia tộc Thiên Linh đã dẫn đầu thì đương nhiên ông ta phải đến gia tộc Thiên Linh để tàn sát, giải toả nỗi hận trong lòng mình. 

 Nhưng ông ta mới bay ra khỏi tiên sơn chưa bao lâu đã chợt dừng lại, nheo mắt nhìn về một hướng trên hư thiên, vì ông ta cảm nhận được một luồng khí tức mạnh mẽ cùng cấp bậc với mình đang chậm rãi tới gần. 

 “Cô Lâu đạo hữu đang vội đi đâu vậy?”, giọng nói huyền ảo vang lên, nhàn nhạt vô cảm, Thiên Linh Lão Tổ hiện thân từ xa, thân hình lúc hư ảo, lúc chân thực. 

 “Là ngươi”, thấy Thiên Linh Lão Tổ, khuôn mặt dữ tợn của Cô Lâu Lão Tổ chợt vặn vẹo như ác ma Cửu U. 

 “Ân oán giữa ngươi và ta, ân oán giữa Cô Lâu Vương Điện và nhà Thiên Linh giải quyết một thể luôn đi”, Thiên Linh Lão Tổ hờ hững nói, khí thế và sát khí cùng dâng lên: “Trận chiến này lão phu đã chờ trăm nghìn năm rồi, hôm nay ta sẽ lấy đầu ngươi để tế lễ những người đã khuất của nhà Thiên Linh, nợ máu phải trả bằng máu”. 

 “Ngông cuồng”, Cô Lâu Lão Tổ tức giận bay lên trời, một chưởng đẩy ra Cô Lâu huyết hải. 

 Thiên Linh Lão Tổ không nói gì, đáp trả lại bằng đòn tấn công mạnh nhất, một tay diễn hoá thần thông đẩy ra một dài tinh hà, dung hợp trăm nghìn bí thuật, đạo tắc, mạnh như một ngọn núi khổng lồ. 

 Tinh hà và Cô Lâu huyết hải va chạm, nuốt chửng lẫn nhau, thương khung bị nghiền nát rung lên kịch liệt, hư thiên hỗn loạn, đều là tu sĩ Chuẩn Thánh Vương, một đòn bằng tay không của hai người không phân cao thấp. 

 Lúc này Cô Lâu Lão Tổ mới nheo mắt, dường như đã nhìn ra sức chiến đấu đỉnh phong của Thiên Linh Lão Tổ đã trở lại. 

 Ông ta không hiểu, rõ ràng Thiên Linh Lão Tổ đang bị thương, nó đã quấn lấy ông trăm nghìn năm nay không thể hồi phục, một Chuẩn Thánh Vương với thọ nguyên sắp hết nhưng bây giờ lại khí huyết dồi dào, sức sống tràn trề, hiển nhiên là vết thương đã được chữa lành, mà sức chiến đấu còn hơn cả thời kỳ đỉnh phong năm xưa. 

 Chuyện gì đã xảy ra! Cô Lâu Lão Tổ cắn răng nghiến lợi. 

 Bao năm qua ông ta không hề xâm lược gia tộc Thiên Linh, chỉ sợ bậc Chuẩn Thánh Vương là Thiên Linh Lão Tổ này, biết thọ nguyên của ông sắp hết, sợ ông chạy tới liều mạng với mình nên ông ta vẫn đang chờ, chờ Thiên Linh Lão Tổ quy tịch sẽ tiêu diệt nhà Thiên Linh, nhưng bây giờ lại chờ được kết cục này. 

 Cô Lâu Lão Tổ càng nghĩ càng phẫn nộ, biết trước thế này ông ta đã sát phạt tới trước, không cho đối phương cơ hội hồi phục. 


 Thiên địa nứt lìa, không chịu nổi uy áp của hai người, cũng không chịu được dư âm ảnh hưởng từ trận chiến của bọn họ. 

 Có thể thấy cùng là Chuẩn Thánh Vương nhưng sức chiến đấu của Cô Lâu Lão Tổ yếu hơn Thiên Linh Lão Tổ một chút, tuy thần thông bí thuật cường hãn, mang theo uy năng trảm thiên diệt địa nhưng không thể khiến Thiên Linh Lão Tổ bị thương. 

 Trận chiến giữa hai người diễn ra gay cấn, kẻ mạnh của Cô Lâu Vương Điện trong tiên sơn Cô Lâu theo dõi trận chiến mà tái mặt. 

 Dù Cô Lâu Lão Tổ hay cao thủ của Cô Lâu Vương Điện đều không nhận ra rằng có người đã lén lẻn vào trong tiên sơn Cô Lâu, thân pháp quỷ quái khó lường, phá vỡ kết giới hộ sơn, lẻn vào không gian.