Tiên Võ Đế Vương

Chương 1939: Tự tìm đường chết!



Cô Lâu Thánh Nhân vừa dứt lời mọi hướng lập tức đều có người ra tay, tế ra kết giới, bao phủ vùng thiên địa này. 

 Kết giới này rất bá đạo, vừa có thần lực phong cấm vừa có uy lực huỷ diệt, không gian bán kính tám mươi nghìn trượng đều sụp đổ, khiến Diệp Thành vừa định thoát thân đã bị ép phải ra ngoài. 

 Thật ngượng ngùng! 

 Diệp Thành đứng vững lại, chạy chậm là bị bao vây ngay! 

 “Giao ra đây!” 

 Cô Lâu Thánh Nhân giận dữ quát lên, ánh sáng hung tợn lộ ra trong mắt, ông ta lấy Thánh kiếm bản mệnh ra, sẵn sàng bắt lấy Diệp Thành bất cứ lúc nào. 

 Cũng giống như ông ta, kẻ mạnh của Cô Lâu Vương Điện ở tứ phía cũng đã lấy sát khí ra, hàng trăm sát trận đồng thời khôi phục uy năng nhắm vào Diệp Thành, hoa sen sinh mệnh là bảo vật của Cô Lâu Vương Điện, sao có thể để mất? 

 “Không có!” 

 Diệp Thành làm như không có chuyện gì, hà hơi vào kiếm Xích Tiêu rồi lấy tay áo lau kiếm, đúng là dáng vẻ heo chết không sợ nước sôi. 

 “Tự tìm đường chết!” 

 Cô Lâu Thánh Nhân nổi trận lôi đình, bước vào kết giới, bàn tay khô ráp xoè ra muốn bắt lấy Diệp Thành. 

 Diệp Thành cười khẩy, không lùi mà tiến, vung cánh tay lên, tiên quang phất ra mang theo khí hỗn độn đặc quánh, mỗi làn khí đều nặng như núi, không gian vừa mới khép lại đã lại nứt ra từng chút. 

 Nét mặt Cô Lâu Thánh Nhân thay đổi hoàn toàn, ông ta lập tức bị nhấn chìm tại chỗ, khi lao ra được thì người đã bê bết máu. 

 Thấy thế, cao thủ của Cô Lâu Vương Điện ở bốn phương đều chấn động biến sắc, không biết Diệp Thành dùng thần thông gì mà một chiêu đã khiến một Thánh Nhân phải thê thảm đến vậy, rốt cuộc sức chiến đấu của hắn mạnh đến nhường nào? 

 “Giết, giết cho ta!” 

 Cô Lâu Thánh Nhân đầu tóc rối bù, khuôn mặt dữ tợn, gào thét như con chó điên. 

 Lập tức, mấy trăm sát trận đều bắn ra thần mang huỷ diệt, kẻ mạnh của Cô Lâu Vương Điện cũng sử dụng đại thuật sát sinh, hoặc là kiếm mang, hoặc là chưởng ấn, hoặc là pháp khí, bao trùm cả đất trời. 

 Lượng đòn công kích nhiều như vậy đến Diệp Thành cũng phải tạm lánh đi, trốn vào hố đen không gian. 

 Nhưng đòn công kích từ tứ phía không vì hắn biến mất mà dừng lại, hắn vừa trốn vào hố đen không gian thì những đòn công kích ấy dồn dập ập đến, vùng thiên địa này lập tức bị tàn phá nặng nề, chấn động quá mạnh khiến cho rất nhiều tiên sơn của Cô Lâu Vương Điện bị ảnh hưởng, ầm ầm sập xuống. 

 Động tĩnh hung hãn như vậy khiến Cô Lâu Lão Tổ đang chiến đấu với Thiên Linh Lão Tổ bên ngoài núi cũng phải ngoái lại nhìn. 

 “Mẹ kiếp!” 

 Cô Lâu Lão Tổ đột nhiên quay người, dường như đã nhìn thấy cảnh tượng ở nơi sâu trong Cô Lâu Vương Điện qua vô số ngọn núi, hoa sen sinh mệnh của ông ta đã bị cướp, đó là bảo vật kéo dài thọ nguyên mà ông ta chuẩn bị. 

 Ông ta muốn đi nhưng Thiên Linh Lão Tổ lại không cho ông ta cơ hội này, Thiên Linh Lão Tổ sát phạt tới, một kiếm dung hợp đạo tắc Chuẩn Thánh Vương, trảm thiên diệt địa, có thể coi là cực kỳ hung hãn, suýt thì giết được Cô Lâu Lão Tổ. 

 Cô Lâu Lão Tổ căm tức, kéo thân thể đẫm máu chạy đi. 

 Thiên Linh Lão Tổ sát khí ngút trời, cầm sát kiếm đuổi theo, một kiếm chém ra cả dải tinh hà bao la. 

 Chiến tranh lại tiếp tục, và còn khốc liệt hơn lúc trước. 

 Cô Lâu Lão Tổ bị chèn ép phát cáu, hoa sen sinh mệnh bị cướp, lại thêm cao thủ bao vây tấn công gia tộc Long Ngũ của Cô Lâu Vương bị tiêu diệt toàn bộ khiến ông ta thoáng chốc rơi vào trạng thái điên cuồng, tựa như kẻ mất trí. 

 Máu tươi nhuộm đỏ hư không, có của Cô Lâu Lão Tổ, cũng có của Thiên Linh Lão Tổ, Chuẩn Thánh Vương khi phát điên rất đáng sợ, với sức chiến đấu của Thiên Linh Lão Tổ mà cũng bị thương không nhẹ. 

 Cùng lúc đó, gần bảy triệu tu sĩ do Thánh chủ Thiên Linh dẫn đầu đã tới nơi, giống như một tấm màn đen che trời, lăng thiên giáng xuống, bao vây cả Cô Lâu Vương Điện, công kích pháp trận bày khắp hư thiên. 

 Nhìn thấy đội hình này, kẻ mạnh của Cô Lâu Vương Điện sợ hãi run lên, vội vàng hoảng loạn củng cố kết giới hộ sơn. 

 “Tấn công!” 

 Thánh chủ Thiên Linh hành động quyết đoán, tiếng hô như tiếng sấm, ông ta giương kiếm chỉ vào tiên sơn Cô Lâu. 

 Gần mười nghìn công kích pháp trận đồng thời thức tỉnh uy năng, tiên quang bay lượn tản ra khí tịch diệt đáng sợ, thần mang pháp trận tụ lại như biển, mang theo thần lực huỷ diệt, nhấn chìm tiên sơn Cô Lâu Vương Điện. 

 Nhưng kết giới hộ sơn của Cô Lâu Vương Điện quá kiên cố, gần mười nghìn pháp trận cũng không thể làm nó rung chuyển dù chỉ một chút. 


 Cao thủ Cô Lâu Điện canh giữ trận đài trung tâm trận cước tỏ vẻ khó tin nhìn Diệp Thành, ông ta không biết Diệp Thành vẫn còn sống, cũng không biết Diệp Thành nhảy ra từ đâu, điều đáng nói là mục tiêu của hắn là trận đài, mục đích cuối cùng của hắn là phá vỡ kết giới hộ sơn từ bên trong. 

 “Giữ hắn lại!” 

 Kẻ mạnh của Cô Lâu Điện hét lên đầy thô bạo, ập đến như thuỷ triều, đã biết mục đích của Diệp Thành đương nhiên bọn chúng sẽ không để hắn được như ý muốn. 

 Trận đài trung tâm rất quan trọng, một khi bị phá huỷ thì uy lực của kết giới hộ sơn chắc chắn sẽ giảm mạnh, mà khi kết giới hộ sơn bị công phá thì Cô Lâu Vương Điện sẽ không thể trở mình.