Tiếng Chuông Ngày Đông

Chương 55: Thay Đối



/Ting-Ting/

"Hả là Phương Nhu, chỉ mới trao đổi phương thức liên lạc mà cậu ấy đã nhắn cho mình rồi"

"Gì đây?"

/Vỹ Tĩnh ơi, phiền cậu hãy dẫn cậu bạn tên là Thái Khôi Nguyên xuống nhà vệ sinh nữ cuối hành lang giúp mình với/

"Hả?"

"Thái Khôi Nguyên?"

/Tại sao tớ phải làm vậy, gửi/

I..../

"Cô ấy không trả lời, haizz bây giờ phải làm sao đây"

"Tại sao mình phải dẫn tên đó xuống nhà vệ sinh chứ?, lại còn là nhà vệ sinh nữ"

"Không...mình sẽ không làm đâu"

"Nhưng mà nếu cô ấy giận thì sao đây, haizz...nhức đầu ghê"

Lúc này Thái Khôi Nguyên đi tới /Như ở phần trước/

/Hơ...nếu cậu đã tự tới đây thì mình chỉ việc làm phần còn lại thôi/

Quay lại thực tại

"Phương Nhu, cậu đúng là tốt bụng thật đấy"

"Hả?..À..cậu có để ý ánh mắt của Khôi Nguyên nhìn Hâm Dao không"

"Hả..ánh mắt?"

"Um, ánh mắt ngây thơ, dịu dàng khi nhìn đối phương...thật giống ánh mắt của cậu ấy.."

Nhâm Phương Nhu vừa nói vừa cười vừa nhìn về phía 2 người kia, nhưng lại suy ngẫm về gì đó như đang nhớ lại về trước đây

/Cậu ấy?/

/Là ai chứ?, chẳng lẽ là bạn trai cũ của Phương Nhu?/

/Không Vỹ Tĩnh, bình tĩnh lại, mình không cần phải quan tâm về vấn đề này/



/Trong lòng mình chỉ có Phương Phương thôi/

"Ừm...chắc cậu cũng nhớ cậu ấy lắm nhỉ?"

"Ừm, tớ rất nhớ, dù cậu ấy đang ở rất gần nhưng lại không nhận ra tớ ^^"

Nói xong Nhâm Phương Nhu liền đi tới bên Nguyệt Hâm Dao

/Tại sao mình lại cảm thấy có chút khó chịu nhỉ?/

"Này Hâm Dao, chúng ta cùng về lớp thôi"

"Hảhảl'l'"

"Về lớp khi tớ trông như này sao?"

"Um...phải để mọi người chứng kiến Hâm Dao nhà ta xinh đẹp cỡ nào chứ"

"Chac chan nhieu ten se chet me cho coi"

Nhâm Phương Nhu vừa nói vừa liếc Thái Khôi Nguyên

"Hở.sao cô ấy lại nhìn mình"

/Quay sang, khoác vai/

"Này Vỹ Tĩnh, sao trông cậu thiếu sức sống thế"

/Hất ra/

"Không liên quan gì tới cậu, mau về lớp thôi"

"Hả..nãy trông hắn còn bình thường mà, sao lại thành ra như vậy rồi?"

"Này...đợi tớ với"

/Tiếng mở cửa/

Cửa lớp được mở ra cùng với đó là Nhâm Phương Nhu đang nắm lấy tay của Nguyệt Hâm Dao đang ngại ngùng che mặt đi vô

Khi cả 2 vào lớp, mọi sự chú ý dường như hướng về phía Nguyệt Hâm Dao, khiến cô chỉ biết núp sau Nhâm Phương Nhu

"Này...Hâm Dao, cậu ra đi, sẽ không sao đâu, cậu đừng trốn sau lưng tớ nữa"



"Ngại...tớ ngại quá"

Lúc này ở bên ngoài có tiếng ồn, và có một người chầm chậm đi tới, hắn chính là Bạch Lý Hải là người đã đạt giải nam thần của trường vào năm trước

Dù ngoại hình đẹp trai là vậy, nhưng bản tính của hắn không khác gì dã thú, khi đạt danh hiệu nam thần xong, hăn đã xuất hiện những bản án trong trường

"Này...tôi nghe nói, trong lớp này có một đứa rất xấu nhỉ"

"Con nhỏ đó ở đâu"

Bạch Lý Hải hét lên khiến cho mọi người xung quanh phải im lặng, không dám làm gì, vì hắn dính nhiều bản án trong trường nhiều đến thế, nhưng không bị đuổi vì thế lực của gia đình hắn rất khủng

Là tập đoàn đứng thứ 3 ở Thượng Hải này

"Cái lớp này sao im ru vậy?"

"Tao hỏi con nhỏ đó ở đâu"

/Đạp ghế/

Lúc này mọi người đều chỉ về một hướng, chính là hướng của Nhâm Phương Nhu và Nguyệt Hâm Dao

"Hả.?"

/Di tái/

"Hửm...con bé này cũng xinh đấy, đây là đứa được gọi là xấu xí hả?"

Bỗng có một giọng nói vang lên

"Anh Hải là con nhỏ phía sau đấy"

"Hả..thế không phải con này rồi, mau cút ra"

"Này, anh định làm gì Hâm Dao, mau tránh xa ra nếu không tôi sẽ báo cho giáo viên"

"Hả...haha, báo đi, cứ việc báo đi"

/Nắm lấy tay hất ra/

"A...anh làm gì vậy đừng động vào Hâm Dao"

Nguyệt Hâm Dao đang cúi mặt xuống và run lẩy bẩy, cô rất sợ vì không biết hắn ta định làm gì

"Này, mau ngước lên để xem mày xấu cỡ nào, tóc mày che hết rồi"