Tiếng Chuông Ngày Đông

Chương 68: Nhà Ma (6)



"Này Vỹ Tĩnh...bây giờ chúng ta phải làm sao đây?"

"..."

"Này….Vỹ Tĩnh, Vỹ Tĩnh?"

"..."

"Này"

/Chạm lấy/

"Tớ nghe rồi, để tớ suy nghĩ đã"

"Nhưng mà còn 10 phút thôi, cậu tính sao để qua 2 người kia"

"Chỉ cần bị họ chạm là sẽ thất bại đấy"

"Tớ biết rồi, tớ nghĩ ra cách rồi, nó rất đơn giản nhưng lại rất mạo hiểm"

"Các cậu có dám thử không?"

Nghe Khánh Vỹ Tĩnh nói vậy, cả 3 đều nhìn nhau rồi cùng gật đầu"

"Ừm... được rồi kế hoạch là gì?"

Khánh Vỹ Tĩnh thấy thế liền mỉm cười

"Được rồi, tớ sẽ nói nhanh, không còn thời gian nữa, các cậu tập trung nè"

Sau đó Khánh Vỹ Tĩnh cùng 3 người thảo luận, rất nhanh cũng đã chia nhau ra hành động

Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Phương Nhu sẽ đi dụ 2 người họ, vì địa hình lối ra có 3 đường chia ra dẫn về 3 lối chỉ cần dụ họ ra một đường

Và để Thái Khôi Nguyên và Nguyệt Hâm Dao mở cửa và 2 người chỉ cần chạy vòng lại theo đường kia và thoát ra

Nhưng cách này rất mạo hiểm vì nếu chỉ một trong 2 người đuối sức hoặc không theo kịp thì chắc chắn sẽ thất bại, hoặc một NPC ở lại thì cũng vậy

"Phương Nhu, cậu đã sẵn sàng chữ"

"Rồi...tớ đã sẵn sàng rồi"

"Chúng ta cùng nhau triển thôi"

Thấy sự tự tin trên vẻ mặt Nhâm Phương Nhu, Khánh Vỹ Tĩnh liền nở nụ cười



"NÀY, Ở ĐÂY NÀY"

Khánh Vỹ Tĩnh hét lên khiến 2 NPC chú ý và bắt đầu đuổi theo đúng theo dự tính của Khánh Vỹ Tĩnh

"Chạy mau Phương Nhu, bọn họ dí theo chúng ta rồi"

Khánh Vỹ Tĩnh và Nhâm Phương Nhu bắt đầu chạy đi, nhưng vì vướng phải chiếc vòng mà Nhâm Phương Nhu phải theo tốc độ của Khánh Vỹ Tĩnh nên đã có phần đuối sức

"Này, Vỹ Tĩnh tớ...tớ không thể chạy nổi"

"Hả..cậu mệt rồi sao?"

"Ừ...ừm...tớ không thể chạy nổi nữa"

Khánh Vỹ Tĩnh nghe thấy vậy, nhìn liền phía sau thấy 2 NPC cách mình cũng không xa, cậu liền đưa ra một quyết định

"Này, cậu vươn tay ra đi"

"Hả..sao?"

"Mau...mau lên"

"Được rồi"

/Vươn tay/

/Bất ngờ bế lên/

"A..A"

"Vỹ Tĩnh cậu...cậu làm gì vậy?"

"Còn làm gì nữa, bế cậu lên rồi chạy"

"Chứ chẳng lẽ bỏ cậu lại sao"

"Nhưng..như vậy cậu càng mệt thêm sao?"

"Phương Nhu, cậu rất nhẹ nên không sao đâu"

"Ừm...được rồi cảm ơn cậu"

Khánh Vỹ Tĩnh liền dốc lực chạy nhanh về, nhưng bỗng 2 npc có trao đổi và 1 người dừng lại và chạy về lại cánh cổng ra



"Vỹ Tĩnh, Vỹ Tĩnh"

"Sao?"

"Có một người quay lại rồi"

"Gì cơ thật sao?"

"Lỡ họ đã nhận ra là sao?"

"Vỹ Tĩnh bây giờ chúng ta phải làm sao đây?"

"Này sao cậu không nói gì vậy?"

Khánh Vỹ Tĩnh chỉ cười thầm và nhìn Nhâm Phương Nhu mà nói

"Cậu không phải lo, người đó sẽ không tìm thấy 2 người kia đâu"

"Hả...nhưng tại sao?"

Khánh Vỹ Tĩnh lấy ra một tấm ảnh trong điện thoại và cho Nhâm Phương Nhu xem

"Đây....đây là"

"Đúng vậy, chính là lối thoát, còn một lối thoát khác nữa"

"Trong hình là Thái Khôi Nguyên và Nguyệt Hâm Dao đã mở cửa và đang đợi chúng ta"

"Không lẽ..kế hoạch vừa rồi chỉ là"

"Đúng vậy...lúc đó Hâm Dao đã nói nhỏ cho tớ biết"

"Lối thoát vừa nãy, rất khác với cái cậu ấy đã thấy, nên tớ đã nghĩ là vẫn còn một cái khác nữa"

"Nên trong lúc chúng ta dụ thì họ đã tìm thấy, bây giờ chỉ cần chạy về đó thôi"

Sau khoảng 3 phút thì cuối cùng cả 4 người cũng đã thành công thoát ra dưới sự bất lực của các NPC

Khi thoát ra thì trước mặt họ chính 2 hàng nhân viên vỗ tay rất nhiệt tình

/clap..clap…..clap/

"Xin chúc mừng các bạn"

"Các bạn chính là những người đầu tiên thành công chinh phục căn nhà kì quái"