Khánh Vỹ Tĩnh suy nghĩ về cái tên như đã nghe ở đâu đó rồi
"Thưa thầy, vậy khi nào chúng ta sẽ tập?"
"Thầy đã bàn với bên đó rồi, cuối giờ"
"2 em hãy gặp nhau để bàn với nhau thời gian tập luyện nhé"
Khánh Vỹ Tĩnh nghe vậy cậu cũng chẳng thể làm gì, trong lòng có chút khó chịu
Nỹ Tĩnh...Vỹ Tĩnh/
Là tiếng Nhâm Phương Nhu gọi cậu
/Nói thầm/
"Cậu không..sao..chứ?"
Nhâm Phương Nhu tỏ ra vẻ mặt lo lắng, ngốc nghếch nhìn Khánh Vỹ Tĩnh
Thấy vậy, Khánh Vỹ Tĩnh trong lòng đã bớt chút khó chịu mỉm cười lắc đầu
"Tớ...không...sao"
/Reng...reng...reng/
"Hết giờ rồi, cả lớp nghỉ đi"
"Khánh Vỹ Tĩnh, em hãy đi qua lớp 10A5 gặp Tiểu Hoa nhé"
Khánh Vỹ Tĩnh không nói gì chỉ lặng lẽ nhìn Trác chủ nhiệm gật đầu
/Tiếng bàn tán/
/Này...họ sẽ gặp nhau thật sao?/
/Đi xem không, tớ thấy Đàm Tiểu Hoa với Khánh Vỹ Tĩnh rất xứng đối nha/
/Còn phải nói, một người là chàng hoàng tử trong mơi
/Một người là Tiểu công chúa ngây thơ/
/A...nghĩ tới việc họ sẽ trình diễn chung trên sân khấu/
/Làm mình thấy phấn khích quá/
Nhâm Phương Nhu cùng Nguyệt Hâm Dao và Thái Khôi Nguyên tới
"Này...Vỹ Tĩnh, cậu cứ để như thế sao?"
"..."
"..."
"Tên ngốc này, bình thường cậu thông minh lắm mà"
"Đến nồi sức phản kháng lúc ấy lại yếu ớt như vậy sao?"
/Đứng dậy/
"Kệ mình, các cậu về trước đi"
"Tớ sẽ đi gặp cậu ta nhanh thôi"
"Chậc..."
"Cái tên này"
/Giữ lại/
"Hâm Dao?..."
/Lắc đầu/
"Đừng Khôi Nguyên, cậu nhìn Phương Nhu kìa"
"Để bọn họ tự giải quyết được, chúng ta mau về trước thôi"
"Haizz...được, Phương Nhu..Vỹ Tĩnh nhờ cậu vậy'
Nhâm Phương Nhu mỉm cười gật đầu xong cô liền quay ra hỏi Khánh Vỹ Tĩnh
"Vỹ Tĩnh...chúng ta cùng đi đi"
Nhâm Phương Nhu nắm lấy tay Khánh Vỹ Tĩnh mà mỉm cười, điều này khiến Khánh Vỹ Tĩnh đang trầm mặc trở nên dần thoái mái hơn
"Ừm...chúng ta đi nhanh rồi về"
Ở lớp 10A5, Đàm Tiểu Hoa và Hương Thư Nhiễm đang ngồi chờ
"A..lâu thế, có thật là Khánh Vỹ Tĩnh sẽ tới không?"
"Cậu ráng chờ đi, giáo viên cũng đã nói rồi"
"Chắc bọn họ cũng sắp qua rồi"
/Tiếng mở cửa/
Vừa nói xong, tiếng mở cửa vang lên cùng với đó là một chàng trai khôi ngô tuấn tú bước vào
Điều này khiến Đàm Tiểu Hoa ở bên phải nhìn vào Khánh Vỹ Tĩnh, Cô vẫn tỏ ra một cách điềm tĩnh nhưng trong lòng cô hiện đang rất vui sướng khi nhìn thấy Khánh Vỹ Tĩnh
Hương Thư Nhiễm thấy Khánh Vỹ Tĩnh tới liền đứng dậy
"A...bạn học đây chắc hẳn là chàng trai nổi tiếng khắp trường sao"
"Khánh Vỹ Tĩnh đúng không?"
/Lạnh lùng/
"Đúng vậy là tôi, Khánh Vỹ Tĩnh"
"Còn bạn nữ phía sau đây là"
Hương Thư Nhiễm nhìn Nhâm Phương Nhu đang đi chung phía sau hỏi
"Xin được giới thiệu tôi là Nhâm Phương Nhu là bạn /THÂN/ của Khánh Vỹ Tĩnh"
Nghe thấy câu này Đàm Tiểu Hoa có vẻ ngạc nhiên lẫn khó chịu
/Cái gì?, Khánh Vỹ Tĩnh có bạn thân là nữ sao?/
/Đây là lần đầu mình biết/
/Khoan đã, không lẽ nó là con nhỏ hồi đó sao?/
/Không...không thể nào, lúc đó con nhỏ đó đã chuyển đi nơi khác rồi/
/Quan sát/
/Đáng ghét đáng lẽ ra người đứng bên cạnh Vỹ Tĩnh là mình chứ không phải nó/
"Ô, vậy sao"
Hương Thư Nhiễm liếc nhìn Nhâm Phương Nhu khiến cô có chút bất ngờ
"Được rồi, vậy chúng ta mau bàn tới tiếc mục do 2 lớp chúng ta kết hợp thôi"
Trong lúc bàn, Đàm Tiểu Hoa liên tục liếc nhìn trộm Khánh Vỹ Tĩnh, còn cố ý lỡ chạm vào tay nhau
/Nhâm Phương Nhu/
/Cậu bạn này, đây là đang cố ý gây sự chú ý với Tĩnh Tĩnh sao?/
/Ha...đ xem/
Lúc này Nhâm Phương Nhu quay sang nhìn Khánh Vỹ Tĩnh