Một người đột ngột chết bệnh, người khác lại bị táo rơi đè chết, một người bị chó cắn chết, người cuối cùng rơi xuống giếng mà chết.
Tiếng xấu của Lan tiểu thư đã truyền xa, chưa kịp kết hôn mà bên nam đều chết thảm như vậy thì còn lấy nàng ta làm gì?
Há chẳng phải để cả nhà trai bị nàng ta hại chết hay sao?
Trong hồ lô linh hồn, đám quỷ xui xẻo và quỷ đào hoa thò đầu ra.
Dì xấu xí hỏi: “Xấu hơn cả dì hả?”
Quỷ xui xẻo hỏi: “Lợi hại, gả cho ai người đó chết? Đúng là tiền bối của ta?”
Quỷ đào hoa: “Thật đáng thương. Chưa kịp tận hưởng niềm vui sướng khi ngủ cùng tân lang thì tân lang đã bỏ mạng, sao không ngủ một đêm hãy chết!”
Đám quỷ: “…”
Tưởng chỉ có tâm hồn lăng nhăng muốn nhiều người yêu mình còn thể xác không thích nhúng chàm chứ?
Từ bao giờ mà quỷ đào hoa biến thành thận đào hoa thế?
Túc Bảo hỏi: “Sau đó thì sao?”
Tô Tử Du: “Sau đó, có một thư sinh từ nơi khác đến dự thi. Vì chàng ta nghèo không một xu dính túi, không có tiền đến Kinh Thành thi nên mới nhận cáo thị kén rể này.”
Quỷ đào hoa chống cằm nói: “Thật nhàm chán, lại là một thư sinh đến Kinh thi cử. Mấy câu chuyện ngày xưa lúc nào cũng quanh quẩn chủ đề này.”
Tô Tử Du tiếp tục.
Thư sinh cầm cáo thị đến Lan phủ, viên ngoại rất hài lòng với thân phận của chàng ta, còn Lan tiểu thư thì hài lòng với vẻ ngoài tuấn tú của chàng ta.
“Để tránh đêm dài lắm mộng, họ đã kết hôn ngay đêm đó…”
“Lan gia tin rằng chỉ cần Lan tiểu thư thành hôn thì mọi lời nguyền sẽ bị phá bỏ.”
Địa điểm hai người kết hôn là ở Tam Tân Tứ Hợp Nguyên – một trong những của hồi môn, nơi này rất lớn, do đám cưới gấp rút nên trong phủ không có nhiều người, chỉ cho mang theo của hồi môn là bốn nha đầu, bốn tiểu tư và một người phụ nữ nấu ăn.
“Nhưng vào đêm tân hôn đã xảy ra chuyện. Đêm đó có gió lớn, tiếng la hét phát ra từ ngôi nhà mới.”
“Nói chính xác thì đó là tiếng hét của tân lang và tiếng xương gãy răng rắc.”
Đám nha hoàn tiểu tư nghĩ đến danh tiếng của Lan tiểu thư nên sợ hãi không thôi, không ai dám vào sân sau.
Mọi người đổ xô ra ngoài tìm người, sau khi người của quan phủ đến, ngôi nhà mới được mở ra trước bàn dân thiên hạ.
Nhìn thấy cảnh tượng bên trong, có hai người kinh hãi ngã ngửa tại chỗ, vẻ mặt dữ tợn… suýt nữa sợ chết khiếp.
Túc Bảo, Hân Hân và chúng quỷ nghe đến mê mẩn, vội vàng hỏi: “Nhìn thấy cái gì? Rốt cuộc bên trong cảnh tượng như thế nào???”
Tô Tử Du nhìn mấy dòng chữ phía sau trạm kiểm soát, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
“Phía trên nói, sau khi cửa mở ra mọi người tay gãy chân lìa rải rác khắp căn phòng, giống như là đã bị thứ gì đó gặm ăn sạch sẽ… Chỉ còn lại xương cốt máu chảy đầm đìa, cùng một chút da thịt chưa gặm hết…”
“Phản ứng đầu tiên của mọi người là nghĩ rằng tân nương có vấn đề, là quỷ dữ, đêm tân hôn đã gặm nhấm ăn sạch tân lang…”