Cả hai tội danh đều bị phạt cùng một lúc nên Ngô Lương bị còng tay rồi tống vào tù!
Ngô Lương vốn tưởng rằng mình chỉ phải ngồi tù ba năm, nhưng không ngờ cuối cùng mình lại phải làm việc bên máy khâu tới bảy năm.
Lần này lòng anh ta lạnh hơn băng đá rồi…
Về phần Tiểu Triệu, trợ lý của Ngô Lương và hai nhân viên khác trong studio.
Họ đã bị một cư dân mạng ‘mất hết lý trí’ tức giận moi ra tất cả thông tin cá nhân rồi phơi bày trên mạng, không chỉ địa chỉ, số điện thoại mà ngay cả địa chỉ quê hương và số điện thoại của bố mẹ, anh chị em, họ hàng, bạn bè của họ cũng bị lộ.
Ngay lập tức, những nhân viên studio của Ngô Lương đã trở thành con chuột bị mọi người la mắng, bị gia đình và người thân chửi rầm trời. Họ không còn đường lăn lộn làm ăn, đi đến công ty nào xin việc cũng bị vạch trần, cuối cùng chỉ đành làm công nhân bán thời gian và vận chuyển gạch để kiếm sống. Đám nhân viên studio hối hận đến đứt ruột đứt gan về tội lỗi của mình.
Cuối cùng là Bạch San San, cô ta bị ba mẹ bắt về, ban đầu khi việc mới lộ ra, ba mẹ cô ta chọn cách im lặng, tiếp tục vui vẻ thanh thản tiêu xài tiền mà cô ta gửi cho họ trước đây.
Không ngờ, lần này Bạch San San không những không có tiền mà còn bị liệt phải chăm sóc cả đời, ba mẹ cô ta không khỏi chửi bới.
“Ba mẹ đã nói với con từ lâu rồi, đừng làm những việc vô đạo đức đó, giờ thì hay rồi, gặp báo ứng rồi đó!”
“Mất mặt quá đi, mẹ không có loại con gái như con!”
Bạch San San không nói được lời nào, chỉ có thể ahhh á á.
Trước đây khi cầm tiền của cô ta, ba mẹ có nói nửa câu không cần đâu!
Bạch San San rơi nước mắt, cô ta đã không còn hy vọng gì trong suốt quãng đời còn lại, nghĩ đến khuôn mặt tuấn tú của Mộc Quy Phàm, cô ta lại càng đau lòng hơn…
Rõ ràng cô ta vốn có cơ hội ở bên anh!
Vì ông trời đã cho cô ta gặp được anh, điều đó có nghĩa là cô ta có phúc phận! Nhưng tại sao ông trời lại nhẫn tâm cướp anh khỏi tay cô ta như vậy? !
Cô ta không phục! …
Khi biệt thự của Ngô Lương xảy ra hỏa hoạn, Cái Chuông đang đứng trên bức tường cao nhất của khu trung cư, ánh lửa phản chiếu trong mắt nó.
Những con mèo hoang vừa rồi đã tản khỏi biệt thự, nhưng trước mặt Cái Chuông lúc này lại có vô số mèo, nếu nhìn kỹ, những con mèo này giống như hình ảnh phản chiếu hư ảo.
Cái Chuông phát ra một tiếng gầm trầm trong cổ họng rồi nhanh chóng biến mất cùng đàn mèo.
Dì xấu xí ngồi xổm trên tường, hóng hớt nhìn ngọn lửa trong biệt thự.
“Ngắm nhìn nhà hắn ta sụp đổ tan tành!”
“Nhìn hắn ta tự cao tự đại, rồi lại nhìn hắn ta trắng tay haha.”
Quỷ đào hoa liếc nhìn dì xấu xí, cười giễu: “Hắn ta ngất rồi, chúng ta mau kéo quỷ ngụy thiện về đi.”
Quỷ xui xẻo kéo quỷ ngụy thiện, luôn mồm chửi bới: “Sao lúc nào cũng bắt ta làm việc? Lửa nóng thế nào các ngươi không biết sao?”
Ma quỷ sợ lửa.
Quỷ đào hoa rất ngạc nhiên và nói: “Bọn ta không đi vì muốn ghi công cho ngươi hết đó!”
Đáy mắt quỷ nhu nhược hiện lên ý cười tinh nghịch: “Đúng vậy, đây là lần đầu tiên Túc bảo bối kêu chúng ta tự mình bắt quỷ, cho nên bọn ta mới cho ngươi cơ hội lập công, bọn ta thật tốt với ngươi mà.”