Giọng của Văn Đình vang dội trong khoang xe với độ kín cực tốt, còn kèm theo tiếng vọng.
Chấn động đến mức Phó Ấu Sanh có chút đau hết cả tai.
Cô xoa xoa lỗ tai: "Có chuyện gì vậy ạ?"
"Cẩu tử lấy được lịch trình chụp hình hôm nay của cô, canh giữ ở cổng trường chụp trộm cô, đúng lúc chộp được video lúc Ân tổng đến đón cô."
"Còn có hình ảnh Ân tổng khoác áo cho cô nữa."
"Cũng may không chụp được chính diện của Ân tổng, cũng không biết có phải do đám cẩu tử không dám đắc tội Ân tổng hay không, cho nên cố ý không đăng ảnh chụp rõ mặt Ân tổng."
Văn Đình giải thích một chút, sau đó hít một ngụm khí lạnh, "Bây giờ trên mạng đã rối tung rối mù rồi."
Dù sao đây đúng là lần đầu tiên Phó Ấu Sanh bị chụp được scandal ở riêng với một người đàn ông.
Trước đây những lần cùng Sở Vọng Thư và thậm chí là những bạn diễn hợp tác khác, trên cơ bản đều là hậu trường phim trường, hoặc chính là một nhóm người ở cùng nhau, đều là fans thông qua mấy thứ này mà tự tưởng tượng ra.
Mà riêng tư thật sự bị chụp được, một lần cũng không có.
Không đúng.
Là có, xe chấn lần trước đã bị chụp được.
Chẳng qua Ân Mặc xử lý kịp thời, hơn nữa chưa chụp được mặt của Phó Ấu Sanh, ngọn lửa này còn cháy đến trên người Triệu Thanh Âm, bởi vậy không hề có bất kỳ fan nào liên tưởng đến Phó Ấu Sanh.
Phó Ấu Sanh ung dung nhìn về phía Ân Mặc, rất muốn biết, lần này anh định triệt hot search như thế nào.
Đối diện với ánh mắt của Phó Ấu Sanh.
Ân Mặc vuốt bàn tay nhỏ đang buông rũ trên đầu gối của cô một chút để trấn an.
Sau đó rút di động ra.
Phó Ấu Sanh nghe thấy Văn Đình ở bên kia nhắc nhở: "Chung cư ở trung tâm thành phố của cô cũng bị lộ rồi, đám phóng viên cẩu tử đã lũ lượt kéo đến, cho nên tuyệt đối không được quay về, nếu không vừa khéo bị truyền thông bắt tại trận."
OK, hiện tại không dọn về Lộc Hà Công Quán cũng không được rồi.
Phó Ấu Sanh rũ mắt nhìn bàn tay đang được Ân Mặc nắm lấy.
Dù sao cũng không tránh thoát.
Cô rất muốn xem xem, lần này Ân Mặc định xử lý thế nào.
"Bộ phận PR định lên tiếng giải thích thế nào?" Ngữ điệu của Phó Ấu Sanh vẫn coi như bình tĩnh, như thể không hề cảm thấy tin đồn này nổ ra là chuyện nghiêm trọng cỡ nào.
Văn Đình: "Hiện tại có hai cách giải thích, vẫn còn phải nghe cô quyết định."
"Một cách là thừa nhận yêu đương, một cách là đánh chết cũng không thừa nhận, chỉ ngại việc cô và Ân tổng đã thật sự kết hôn, nếu bây giờ không thừa nhận, sau này bị đào ra, thì có chút vả mặt với cả còn có lừa dối fan."
"Bọn anh thì kiến nghị thừa nhận yêu đương, nhưng không thể tiết lộ thân phận của Ân tổng được, ít nhất là trước khi cô cầm được cúp ảnh hậu, không được tiết lộ."
Nếu không, sau này cho dù cô đạt được bất cứ vinh dự nào, đều sẽ bị hiểu lầm thành dựa dẫm vào đàn ông.
Lông mi Phó Ấu Sanh rũ xuống, như có suy tư: "Em hiểu rồi."
Văn Đình có chút không yên tâm: "Thời gian này cô đừng có mà yêu đương mù quáng, công khai hoàn toàn đối với hai người mà nói, đều không phải chuyện tốt."
Nếu như là trước đây.
Phó Ấu Sanh ngoài diễn xuất không còn bất kỳ tham vọng nào khác, nhưng mà hiện tại ――
Ngoài diễn xuất ra, cô càng muốn lấy thân phận xứng đôi đứng trước mặt anh, mà không phải vẫn luôn canh giữ ở phía sau anh, cầu xin một chút thương hại lúc rảnh rỗi của anh mà thôi.
Mặc dù Văn Đình thường xuyên lải nhải bảo cô ôm chặt đùi của Ân Mặc, nhưng thời điểm mấu chốt vẫn nhìn nhận rất rõ ràng.
Riêng tư ôm thế nào cũng được, nhưng thực sự đặt bên trên, không thể tiết lộ được.
Anh ấy nắm rất rõ.
Đây cũng là lý do vì sao lòng thực dụng và dã tâm của Văn Đình đều nặng, nhưng Phó Ấu Sanh lại vẫn bằng lòng dùng anh ấy.
Chính là bởi vì anh ấy hiểu rõ đạo lý.
(*)Nguyên tác là 拎得清: một cách nói của người Thượng Hải, sau này trở thành từ thông dụng trên mạng, nghĩa là hiểu rõ quy tắc, biết nên làm gì và không nên làm gì.
"Yên tâm."
"Em xem thử trước đã."
Phó Ấu Sanh vẫn còn chưa nhìn thấy đoạn video lộ ra trên mạng rốt cuộc ra sao.
=================
Chương truyện này được set pass. Tìm pass và đọc full chương tại wordpress.