Tinh Thần Biến

Chương 396: Kiến Tông Quật




- Biện pháp gì?
Hầu Phí và Hắc Vũ không hẹn mà cùng nhìn về phía Tần Vũ.
Tần Vũ mỉm cười nói:
- Chúng ta tìm sống trong cái chết, chẳng lẽ chúng ta nhất định phải tiến vào hoàng thành? Đừng quên mục tiêu của chúng ta chỉ cần cứu được Bạch Hinh mà thôi.
- Tìm sống trong cái chết?
Hầu Phí và Hắc Vũ nhìn nhau, trên mặt hiện lên nét nghi hoặc.
Tần Vũ nói:
- Mục tiêu của chúng ta là cứu Bạch Hinh, không phải tiến vào hoàng thành. Mặc dù Bạch Hinh ở trong hoàng thành, việc cứu nàng không khó. Chúng ta tuy không thể đi vào trong hoàng thành, nhưng chúng ta có thể khiến cho Bạch Hinh từ hoàng thành tiến ra ngoài, việc cứu người có thể không thành công sao?
- Làm sao mới có thể làm cho Bạch Hinh tiến ra ngoài?
Hầu Phí nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ hướng ánh mắt về phương đông:
- Bạch Hinh không phải đang ở chỗ Tông Quật sao? Bây giờ chúng ta trước tiên liên lạc với Tông Quật, nhượng hắn đến Hắc Ô thành. Sau đó chúng ta và hắn sẽ cùng nói chuyện, nói hắn đem Bạch Hinh giao ra.
- Đại ca, Tông Quật rất có thể là hung thủ muốn giết đệ.
Hắc Vũ nhíu mày.
Tần Vũ lắc đầu trầm ngâm nói:
- Ta cảm giác, người muốn giết đệ không phải là Tông Quật. Thứ nhất, Tông Quật với đệ không có cừu oán gì. Thứ hai, Tông Quật nếu muốn giết đệ thì khi lần đầu tiên gặp nhau ở tiên ma yêu giới vì sao hắn còn không động thủ.
Hắc Vũ rùng mình, lẩm bẩm nói:
- Đúng, tại tiên ma yêu giới, lần đầu tiên gặp ta, vì sao hắn không động thủ?
- Hơn nữa, căn cứ theo cảm giác của huynh đối với Tông Quật, hắn không phải cái loại người...Ngoài ra hắn còn cứu Bạch Hinh! Đừng nói Tông Quật đối với Bạch Hinh có ý đồ xấu, ta căn bản không tin.
Tần Vũ lạnh nhạt nói.
- Hơn nữa, Tông Quật cũng phải biết thực lực của Lan thúc vô cùng lợi hại.
Hắc Vũ, Hầu Phí đều là vẻ mặt chấn động.
- Đúng, chiến đao của hắn cũng là do Lan thúc tặng. Tài liệu luyện chế cũng giống với hắc bổng và xuyên vân thương. Khẳng định hắn biết Lan thúc lợi hại.
Hầu Phí cũng nghĩ như vậy.
- Tông Quật nếu không phải bị điên tựu sẽ không đối phó với chúng ta.
Hắc Vũ cũng gật đầu:
- Hơn nữa, hiện giờ thực lực của chúng ta cũng không e ngại người nào.
Ba huynh đệ liên thủ, ngoại trừ Bằng Ma Hoàng, Long Hoàng, Đại Viên Hoàng, Thanh đế, Nghê Hoàng, những người khác, kể cả Huyết Ma đế, ba huynh đệ Tần Vũ căn bản không để ai trong mắt.
- Nhưng chúng ta không có phương pháp liên lạc với Tông Quật.
Hầu Phí đột nhiên nói.
- Chuyện này đơn giản.
Hắc Vũ giờ phút này cười nói, có phương pháp cứu Bạch Hinh, tâm tình của hắn cũng trở nên tốt hơn.
- Không phải đại ca và Long tộc hoàng tử có quan hệ tốt sao. Chỉ cần truyền tấn nhờ Long tộc hoàng tử hỗ trợ, Long tộc có vô số nhân mã, việc truyền tấn cho Tông Quật khẳng định không phải việc khó.
- Đúng!
Tần Vũ mỉm cười gật đầu, lập tức vung tay lên, một tòa truyền tấn mất trận xuất hiện trong đình viện. Tần Vũ trực tiếp đi vào trong truyền tấn mật trận, lật tay lấy ra truyền tấn linh châu, bắt đầu liên lạc với Ngao Vô Danh.
- Vô Danh đại ca. Ta là Tần Vũ, có một việc hy vọng đại ca có thể hỗ trợ.
Tần Vũ truyền tấn nói, Hầu Phí và Hắc Vũ đứng một bên đợi chờ.
Sau một lúc lâu!
- A, là ngươi Tần Vũ. Hơn một trăm năm không có tin tức gì của ngươi, có sự tình gì cứ nói. Chỉ cần ta có thể làm được nhất định sẽ hỗ trợ.
Ngao Vô Danh rất là sảng khoái, Tần Vũ tiếp theo trả lời:
- Vô Danh đại ca, không biết tại Hắc Ô thành, Long tộc có nhân mã ở đó không? Có cách nào liên lạc được với Tông Quật?
- Tông Quật, ngươi nói..siêu cấp thần thú Kim Sí Đại Bằng điểu?
Ngao Vô Danh hỏi xác nhận.
Người tên Tông Quật có rất nhiều, nhưng là siêu cấp thần thú Tông Quật thì chỉ có một.
- Đúng!
Tần Vũ gật đầu.
- Ta không cần hỏi lại cũng có thể khẳng định, các đại nhân vật của thế lực lớn, Long tộc chúng ta chắc chắn có biện pháp liên lạc.
Ngao Vô Danh thập phần tự tin.
Có được tin tức này, lập tức trên mặt Tần Vũ hiện lên nụ cười. Hầu Phí và Hắc Vũ đứng một bên thấy vậy cũng sảng khoái trong lòng.
- Tần Vũ, các ngươi bây giờ ở tại địa phương nào trong Hắc Ô thành. Ta lập tức phái người của Long tộc đến. Ngươi muốn liên lạc với Tông Quật thì cứ yêu cầu hắn. Ta đảm bảo hắn sẽ tiếp đón ngươi tốt.
Ngao Vô Danh nhiệt tình nói.
Sau đó Tần Vũ nói ra chỗ ở của mình cùng với tên giả đang sử dụng, hai người đàm đạo trong chốc lát rồi đình chỉ liên lạc. Tần Vũ giơ tay thu truyền tấn mật trận vào Diễm Huyền chi giới.
- Đại ca, thế nào rồi?
Hầu Phí và Hắc Vũ mặc dù đã đoán ra nhưng vẫn muốn Tần Vũ khẳng định.
Tần Vũ gật đầu mỉm cười:
- Tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, chúng ta bây giờ chỉ việc ngồi chờ Long tộc cao thủ.
Trên mặt Hầu Phí và Hắc Vũ đều nở nụ cười. Sau đó ba huynh đệ ngồi uống rượu.
Vừa ngồi uống rượu nói chuyện phiếm vừa đợi người của Long tộc đến.
Khoảng thời gian một chén trà nhỏ.
- Xin hỏi, nơi này có phải là chỗ ở của Tập Sương công tử?
Bên ngoài trang viện vang lên một tiếng thanh âm. Tần Vũ, ba huynh đệ nhìn nhau cả cười. Ba người đều phát hiện người bên ngoài thực lực đạt đến tứ cấp yêu đế, chính là nhân mã của Long tộc.
Tần Vũ tự mình đứng dậy, ra mở cửa lớn.
Người này có dáng mạo của một thanh niên, hắn vừa thấy trong đình viện có ba người liền khiếp sợ. Căn bản hắn không nhìn thấu được thực lực của ba huynh đệ Tần Vũ. Lúc này hắn ôm quyền nói:
- Tại hạ Long tộc Du Bàn, gặp và ra mắt ba vị tiền bối.
Tần Vũ đóng cửa lại, thân thiết cười nói:
- Có phải Vô Danh đại ca phái ngươi đến?
- Đúng vậy!
Du Bàn nghe Tần Vũ nói thế, trong lòng không nghi ngờ nói ngay:
- Ta nghe điện hạ truyền tấn, biết ba vị tiền bối muốn liên lạc với Tông Quật. Ta có truyền tấn linh châu có thể liên lạc với Tông Quật. Không biết ba vị tiền bối muồn truyền đạt tin tức gì?
Hắc Vũ và Hầu Phí lúc này cũng đã tiến tới.
Hắc Vũ lên tiếng nói:
- Ngươi nói cho Tông Quật, nếu hắn còn nhớ Lan thúc thì đến Hắc Ô thành gặp chúng ta. Du Bàn huynh cứ trực tiếp nói cho Tông Quật biết chỗ này.
Tần Vũ và Hầu Phí cũng gật đầu. Tin tức như thế này cũng đủ khiến cho Tông Quật chấn động.
- Tốt!
Du Bàn yêu đế mặc dù không biết Lan thúc là vị nào, nhưng hắn cũng không có truy vấn, tay cầm truyền tấn linh châu, Du Bàn truyền tin tức đến cho Tông Quật.
Trong chốc lát. Du Bàn yêu đế ngẩng đầu nhìn về phía Tần Vũ mỉm cười nói:
- Ba vị tiền bối, Tông Quật đã hồi đáp tin tức. Hắn sẽ lập tức đến Hắc Ô thành.
****
Nói là trong chốc lát, nhưng cũng phải đến nửa canh giờ yêu đế Du Bàn mới truyền tấn xong cho Tông Quật.
"Cóc! Cóc!" Tiếng gõ cửa vang lên.
Du Bàn yêu đế nhìn về phía Tần Vũ, Tần Vũ từ từ thong thả gật đầu, Du Bàn yêu đế liền đi ra mở cửa. Ngoài cửa chỉ có một mình Tông Quật, Tông Quật tiến vào thấy ba người Tần Vũ, trên mặt xuất hiện một tia nghi hoặc.
- Du Bàn yêu đế, lần này phải cám ơn ngươi. Bây giờ không làm phiền ngươi nữa.
Tần Vũ mỉm cười nói.
- Ba vị tiền bối, tại hạ xin cáo từ.
Du Bàn yêu đế xoay người bước đi, khi đi ngang qua Tông Quật khẽ gật đầu mỉm cười chào.
Tông Quật nhìn Tần Vũ ba người nghi hoặc hỏi:
- Chính là ba vị?
Ba người bọn Tần Vũ khi đi vào Hắc Ô tinh đã cải hoán dung mạo, hơn nữa hôm nay thực lực bọn họ vượt qua Tông Quật, Tông Quật không cảm ứng được khí tức của bọn họ cũng là lẽ tự nhiên.
Dung mạo ba người Tần Vũ liền biến đổi, trở về hình dáng thật.
- Ha ha, quả nhiên là ba người Tần Vũ các ngươi.
Tông Quật cười nói.

- Tần Vũ a, nghe hai chữ Lan thúc, mưởi phần thì hết tám chín phần ta đoán ra được là các ngươi. Nguyên tưởng rằng chỉ có một hoặc hai người, không ngờ lại là ba người.
Giờ phút này Tông Quật có vẻ rất là cao hứng.
- Không nghĩ tới a!
Tông Quật cảm thán thở dài.
- Ba huynh đệ các ngươi, ngắn ngủn mấy trăm năm đã đạt được cảnh giới như thế. Tại nhân giới, ta đã cảm thấy ba huynh đệ các ngươi bất phàm, thành tựu của các ngươi làm cho ta khiếp sợ.
Hắc Vũ trên mặt lạnh băng, giương mắt hỏi Tông Quật:
- Tông Quật, ta hỏi ngươi, Bằng Ma Hoàng vì sao lại truy sát ta?
Tần Vũ và Hầu Phí đều nhìn Tông Quật.
Tông Quật liếc mắt nhìn Hắc Vũ sau đó tỏ ra bất đắc dĩ nói:
- Hắc Vũ, ta nói thật, việc bệ hạ truy sát ngươi đích xác có quan hệ tới ta.
Tần Vũ nhíu mày, hắn không cho rằng Tông Quật làm điều đó.
- Tông Quật, Bằng Ma Hoàng trước đây không truy giết ta. Nhưng sau khi ta gặp ngươi thì Bằng Ma Hoàng mới bắt đầu truy giết ta. Lại còn giết sạch cả nhà Bạch gia. Ta hy vọng ngươi đem toàn bộ sự tình nói ra cho rõ.
Hắc Vũ vẻ mặt nghiêm túc.
Tông Quật hít một hơi nói:
- Hắc Vũ, năm đó ta và ngươi gặp nhau tại tiên ma yêu giới. Khi đó thực lực ngươi cũng khá mạnh, ta và ngươi cùng nói chuyện với nhau. Sau khi ta trở lại hoàng thành, trong lúc vô ý đã nói với bệ hạ về chuyện của ngươi. Lúc ấy ta còn đem ưu điểm của ngươi nói cho bệ hạ, tương lai ngươi sẽ là tinh anh của phi cầm tộc.
- Ngươi hình như đối với tam đệ của ta rất tốt?
Hầu Phí lên tiếng.
- Đúng, đích xác là như vậy. Lan thúc tiền bối đối với ta có ân, cho dù ta biết Hắc Vũ có tiềm lực lớn, cũng sẽ không làm chuyện hèn hạ như vậy. Chỉ là ta không ngờ được, sau khi bệ hạ nghe ta nói như vậy...cuối cùng hạ mệnh lệnh giết Hắc Vũ.
Tông Quật thần tình nghi hoặc.
Tần Vũ từ đầu đến cuối đều quan sát kỹ ánh mắt và vẻ mặt Tông Quật. Hắn có thể khẳng định Tông Quật không hề nói dối. Nếu Tông Quật nói dối mà ánh mắt, vẻ mặt, hơi thở đều có thể ngụy trang kỹ như thế thì Tần Vũ cũng không có lời gì để nói.
- Ngươi nói, ngươi cũng không biết Bằng Ma Hoàng vì sao lại truy sát ta?
Hắc Vũ nhíu mày nhìn Tông Quật.
Tông Quật gật đầu nói:
- Đúng, ta đích xác là không biết. Bởi vì do ta mà bệ hạ động sát ý với ngươi, nhưng ta vẫn không rõ tại sao lại như vậy?
- Kể lại phản ứng, vẻ mặt, và cả mỗi câu nói của Bằng Ma Hoàng lúc ấy cho ta biết?
Tần Vũ đột nhiên nói.
Tông Quật giật mình.
- Thật ra ta cũng không nhớ rõ, nhưng ta vẫn còn nhớ một chút, ta sẽ nói cho ngươi nghe.

Tông Quật đạm cười nói. Tần Vũ gật đầu. Tông Quật tiếp tục nói:
- Ta đã từng nói với bệ hạ, căn cứ vào thực lực của Hắc Vũ chính mình phán đoán Hắc Vũ hẳn là siêu cấp biến dị thần thú. Khi ta nói ra điều này, sắc mặt bệ hạ đại biến, thậm chí còn hỏi lại ta "có thực Hắc Vũ là biến dị siêu cấp thần thú không?"
Tần Vũ cẩn thận nghe, tịnh không nói lời nào.
- Còn nữa, ta nói Hắc Vũ có truyền thừa ký ức, trong ký ức có rất nhiều thân pháp giống với thân pháp của bằng tộc siêu cấp thần thú. Trong khi ta đối với điều này còn tỏ vẻ nghi hoặc thì bệ hạ đã nói một câu.
- Nói cái gì?
Hắc Vũ lên tiếng.
- Này Hắc Vũ và ngươi không có quan hệ, tại sao ngươi biết?
Tông Quật bắt chước thanh âm của Bằng Ma Hoàng lúc đó.
- Về phần vẻ mặt bệ hạ, nói thật khi ta cùng bệ hạ nói chuyện, dưới khí thế và ánh mắt của bệ hạ khiến ta không dám nhìn thẳng vào mặt người. Cho nên phần lớn vẻ mặt của bệ hạ ta không nhớ rõ.
Tần Vũ gật đầu sau đó đạm cười nói:
- "Bằng Ma Hoàng nói" Hắc Vũ và ngươi không có quan hệ, tại sao ngươi biết? Theo như lời này thì, Hắc Vũ và Bằng Ma Hoàng chắc có quan hệ. Hơn nữa, dám nói câu này ra, cho thấy Bằng Ma Hoàng đối với Hắc Vũ có chút ít quen biết. Ít ra biết nhiều hơn Tông Quật tiền bối.
Tần Vũ khẳng định.
- Tần Vũ, không nên gọi ta là tiền bối. Ta cảm thấy xấu hổ quá.
Tông Quật vội vàng nói.
Tại tiên ma yêu giới, từ ngữ tiền bối hay vãn bối chính là do thực lực quyết định. Hôm nay thực lực của ba huynh đệ Tần Vũ vượt xa Tông Quật.
- Được, vậy ta gọi ngươi là Tông Quật huynh.
Tần Vũ chỉ có thể lùi một bước. Nghe Tần Vũ nói thế, Tông Quật chỉ có thể đáp ứng.
- Đại ca, Bằng Ma Hoàng nghe Tông Quật huynh nói Hắc Vũ là siêu cấp biến dị thần thú, vì sao vẻ mặt lại biến đổi? Chẳng lẽ Bằng Ma Hoàng đố kỵ một người có thực lực cách xa hắn như vậy sao?
Hầu Phí trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
- Hắn còn có bảo vật truyền thừa, việc gì phải sợ hãi?
- Đúng rồi!
Tông Quật đột nhiên bừng tỉnh.
- Ta nhớ bệ hạ đã từng hỏi qua bản thể của Hắc Vũ. Sau khi ta nói xong bệ hạ cũng không có phản ứng gì.
Tần Vũ gật đầu, trong lòng đã có phán đoán.
- Việc này tạm thời không nói nữa.
Tần Vũ cười nói:
- Tông Quật huynh, chúng ta lần này muốn cứu Bạch Hinh. Chúng ta biết Bạch Hinh đang ở chỗ huynh, không biết huynh có thể đưa Bạch Hinh đến chỗ chúng ta.
Hầu Phí và Hắc Vũ cũng nhìn về phía Tông Quật.
- A!

Tông Quật giật mình gật đầu:
- Các ngươi vì việc này mà đến a. Lúc trước Bạch gia bị diệt, mặc dù không phải chính ta ra tay động thủ nhưng căn nguyên cũng có liên quan đến ta. Ta lúc ấy cũng chỉ có thể cứu được Bạch Hinh. Nếu các ngươi muốn thì ta có thể đem Bạch Hinh đến đây.
Trên mặt Hắc Vũ nhất thời có nụ cười. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tần Vũ cảm kích nói:
- Vậy làm phiền Tông Quật huynh.
- Làm phiền cái gì. Ta cũng chỉ có thể làm được như vậy.
Tông Quật đạm cười nói:
- Bây giờ cũng không còn sự tình gì, ta lập tức trở về đem Bạch Hinh đến đây. Trực tiếp đưa các ngươi ra khỏi đây, sau khi cứu được Bạch Hinh lập tức rời đi ngay.
Tông Quật vẻ mặt nghiêm túc.
- Chúng ta biết.
Tần Vũ gật đầu.
- Ba huynh đệ chúng ta ở lại đây đợi Tông Quật huynh.
Tông Quật nhẹ gật đầu, cả người liền hóa thành đạo lưu quang bay về phương đông.