Tình Yêu Màu Tím

Chương 8




Một ngày mới bắt đầu, cô lại đến viện nghiên cứu đi làm. Cô mang luôn cái túi sách để lúc nào tan làm thì đi trả cô ta luôn. Đi trên hành lang, từng tốp nhân viên của các phòng ban đến phòng họp. Thứ hai giao ban, tuần nào cũng thế mất nửa tiếng để hoàn thành công việc này. Kết thúc giao ban cô nhanh chóng về phòng thí nghiệm, kiểm tra các chỉ tiêu, các điều kiện và tốc độ tăng trưởng của các mầm cây. Lượng công việc này cũng đủ để chiếm lấy thời gian buổi sáng của cô. Nghỉ trưa, căng tin đông như trẩy hội. Bên cạnh những người mang cơm đi làm thì vẫn có những người như cô, độc thân, lười nấu nướng. Cô không lười nhưng phòng trọ nhỏ, eo hẹp cùng với nấu ăn chỉ một mình thưởng thức làm cô chẳng buồn làm. Bước vào căng tin, dòng người đã ổn định chỗ ngồi. Không phải công việc kéo chân cô, chỉ là cô sợ cảnh chen lấn đông đúc đó. Chầm chậm lấy suất cơm cho mình, cô đang tìm bàn trống có thể ngồi.

- Hương ơi, ngồi đây nè! Em làm gì mà bây giờ mới đến? – Một chị gọi cô rồi lôi tuột cô ngồi vào bàn.

Sáu con người, mỗi người một phòng ban nhưng giữa cái viện nghiên cứu "dương thịnh âm suy" này thì một tập hợp đó đã đủ tạo nên hội nghị rồi. Cô không phải là nhỏ tuổi nhất nhưng cô là người duy nhất "độc thân". Ở cái viện nghiên cứu này "độc thân" không có tội, cái có tội là lớn tuổi vẫn độc thân. Bỏ qua những anh tiến sĩ, kĩ sư đã được lên chức "chú" mà không chịu lấy vợ thì cô được xếp ở hàng ngũ cần xúc tiến để thoát ế.

- Các chị em biết gì chưa, sắp có sinh viên đến thực tập đấy. Mong rằng đợt này có trai xinh gái đẹp chứ nhìn mãi mấy "ông già" tiến sĩ mà đau cả mắt.

Chị Thu phòng nhân sự than vãn. Hằng năm, viện nghiên cứu nhận sinh viên của các trường đến thực tập. Lúc đó thì phòng nhân sự là phòng được săn đón nhất. Phòng nào cũng muốn nhận thêm sinh viên đến để giảm thiểu công việc, dù cho chỉ là bưng trà rót nước cũng được. Nhân sự mới tươi trẻ dù sao cũng làm con người ta hăng hái hơn.

- Mấy em trai xinh gái đẹp của chị chỉ nhìn được chứ làm thì chán lắm. Năm trước em đã phải hướng dẫn một cô nàng tiểu thư, đã hướng dẫn cô nàng kĩ lưỡng rồi mà vẫn làm hỏng hết các mẫu mô của em hại em phải tăng ca mấy ngày liền. Haiz. - Chị Lan- phòng chọn tạo giống kêu ca.

Thôi đi cô nương, năm ngoái ai còn không ngừng than vãn với tôi là béo, muốn giảm cân do được mời uống trà sữa nhiều quá. Là ai được tặng cái túi mà cứ khoe mãi nhỉ. Rồi lại không phải mang vác gì, đã có các vệ tinh của cô nàng đó lo. – Chị Thu vừa nói thì mấy chị em khác cũng hùa theo.

- Đúng đấy, năm ngoái bà nhặt được "đại tiểu thư" còn chúng tôi thì chỉ nhặt được người hầu của đại tiểu thư thôi. Sáng sớm điểm danh xong là không còn nhìn thấy bóng dáng đâu. Muốn tìm bọn họ thì chỉ có đến chỗ bà thui. Sướng thế còn kêu gì.

- À mà sáng nay chị thấy cái Hương có cái túi đẹp lắm, yêu rồi hả? Chàng nào tặng thế? Khai mau?

Đang ngồi im thưởng thức bữa ăn, cô giật mình khi bị điểm danh. Những đôi mắt tập trung vào cô như muốn tìm đáp án.

- Túi đó không phải của em, em nhặt được nên hôm nay định mang trả thôi. – Câu trả lời của Hương làm cho những gương mặt héo đi một chút.

- Em đang nói xạo chứ gì? Có người yêu rồi thì trình diện cho các chị duyệt cho, các chị là người có kinh nghiệm rồi. Yên tâm đi- Chị Thu vẫn không tin.

Trước những ánh mắt hiếu kì, cô mở ba lô và lấy cái túi ra. Căn cước công dân, thẻ nhân viên và chiếc điện thoại mới được cô sạc điện sáng nay làm cho gương mặt tò mò lại héo đi một chút. Sự thất vọng hiện rõ trên mặt của các chị.

- Cứ tưởng cái Hương nhặt được mối tình nào để thoát kiếp độc thân. FA vẫn hoàn FA thui.

Sau cái kết luận đó thì hội nghị tan dã để nghỉ ngơi. Công việc buổi chiều cũng trôi qua nhanh chóng.
— QUẢNG CÁO —