Tổ Thần Chí Tôn

Chương 1241



Quỷ mới sẽ tin tưởng, sau khi Nhược Ly Tinh Chủ rời đi Thiên Nguyên Tinh có tuân thủ lời hứa hay không.

- Diệp Thần, ngươi nghịch thiên hành sự như thế, sẽ mang đến tai hoạ ngập đầu cho Thiên Nguyên Tinh!

Sắc mặt Nhược Ly Tinh Chủ đột biến, quắc mắt nhìn trừng trừng nói.

- Nhanh dừng tay, còn có thể quay đầu lại!

- Chết đến nơi, còn dám uy hiếp Thiên Nguyên Tinh ta!

Diệp Thần hừ cười, không giết các ngươi, Thiên Nguyên Tinh mới có tai hoạ ngập đầu!

Một tòa Tử Quang Ma Tháp trên Ma Linh Thần hạm khẽ thay đổi phương hướng, nhắm ngay Nhược Ly Tinh Chủ.

- Ta là đệ tử Tổ An Tinh Ly Uyên Lão Tổ, ngươi không thể giết ta!

Nhược Ly Tinh Chủ hoảng sợ rống lớn.

- Ta không trông nom ngươi là đệ tử của ai, cho dù sư phó của ngươi tới, ta cũng chiếu giết không tha!

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, "thình thịch" một tiếng, một cỗ năng lượng lấy Ma Linh Thần hạm làm trung tâm, hướng bốn phía dật tán, "Sưu" một tiếng, một đạo cột sáng cự đại phá vỡ bầu trời.

Nhược Ly Tinh Chủ kinh hô một tiếng, xoay người nghĩ muốn chạy trốn, nhưng mà đạo cột sáng kia tốc độ thật sự là quá nhanh, căn bản không để cho hắn có bất kỳ thời gian phản ứng nào, "Oanh" một tiếng, hắn cảm giác bị một đoàn năng lượng nóng rực nuốt hết, từng đợt đau đớn tê tâm liệt phế truyền đến, chỉ chốc lát sau, hắn liền hóa thành một đạo hỏa đoàn giống như sao băng, từ trên trời rơi xuống.

Sau khi Nhược Ly Tinh Chủ bị đánh một kích, còn chưa chết thấu, thê lương kêu thảm, linh hồn dật tán đến không trung, hướng về phía phương hướng Ma Linh Thần hạm mắng to:

- Một ngày nào đó, các ngươi sẽ gặp báo ứng!

- Hôm nay sẽ là báo ứng của ngươi!

Trên mặt Diệp Thần mang theo ma khí nhè nhẹ, vẻ mặt lạnh lùng xơ xác tiêu điều.

Oanh! Oanh! Oanh!

Từng đạo hắc sắc quang mang oanh kích ở trên người Nhược Ly Tinh Chủ, đem thân thể Nhược Ly Tinh Chủ oanh nát bấy, bị hoả diễm cháy thành tro bụi, cho đến hồn phi phách tán!

Lại một Tinh Chủ bị cấp hai Tử Quang Ma Tháp oanh lạc!

- Cái thứ hai!

Ánh mắt Diệp Thần lạnh lẽo, tiếp tục sưu tầm Tinh Chủ tiếp theo.

Cùng lúc đó, Diệp Thần cũng không có bỏ qua cho những Thị Thần cường giả tứ tán bôn đào kia, Tử Quang Ma Tháp một vòng lại một vòng bắn ra, quét ngang tảng lớn Thị Thần, giết đến cuối cùng, tất cả Thị Thần cũng không dám tụ ở chung một chỗ, lại càng không dám đi lên Thiên Hà lâu thuyền cùng tiểu hành tinh thể, nếu không mục tiêu quá lớn, bọn họ phân tán trốn đến các nơi của Thiên Nguyên Tinh.

Những Thị Thần này không có Thiên Hà lâu thuyền cùng tiểu hành tinh thể, căn bản không cách nào rời đi Thiên Nguyên Tinh, thần hồn Diệp Thần chung quanh tìm tòi những Tinh Chủ che dấu kia, lát nữa lại tới thu thập những Thị Thần này cũng không muộn!

Đông Xuyên đại lục, trong một tòa hạp cốc sâu thẳm, một Tinh Chủ biến thành người bình thường, núp trong hạp cốc, hắn kinh hãi đảm chiến, mặc dù mới vừa rồi trong người công kích Diệp Thần không có hắn, nhưng mà Diệp Thần thật giống như không muốn bỏ qua cho hắn.

Hắn sở dĩ đi tới Thiên Nguyên Tinh, là mơ ước tài phú Thiên Nguyên Tinh, trừ thăm dò pháo đài thần bí dưới đáy biển ra, hắn còn giết không ít cường giả Thiên Nguyên Tinh, từ trên người những người đó cướp được một chút bảo vật, bất quá đây hết thảy cũng là bí mật tiến hành.

Đang lúc này, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, một đạo quang mang xuyên thấu sơn thể phía trước hắn, oanh kích ở trên lồng ngực của hắn, ở trong cột sáng nóng rực, nhục thể của hắn nhanh chóng hòa tan.

Trong ánh mắt của hắn hiện lên thần sắc khó có thể tin, Diệp Thần là làm sao phát hiện hắn? Theo lý thuyết lấy thực lực Diệp Thần căn bản không thể nào phát hiện chỗ ở của hắn.

- Thiên Nguyên... Tinh... Hồn!

Hắn bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, trợn to hai mắt, khó khăn phun ra mấy chữ cuối cùng, thân thể nhanh chóng hóa thành than cốc.

Diệp Thần vẫn không có bỏ qua, rầm rầm rầm, từng đạo hắc sắc quang mang oanh kích ở trên người của hắn, oanh hắn vào sâu dưới đất mấy ngàn mét, cuối cùng hóa thành một đống bùn đen.

Lại một hạ vị Tinh Chủ táng thân ở Thiên Nguyên Tinh.

- Các ngươi đám đồ bỏ đi này, ta phải giết đến sau này ai cũng không dám đặt chân Thiên Nguyên Tinh! Ai cũng không dám đánh chú ý Thiên Nguyên Tinh!

Thanh âm Diệp Thần chìm giận, vang dội cả Thiên Nguyên Tinh, làm những hạ vị Tinh Chủ núp ở các nơi kia kinh hồn táng đảm.

Bọn họ hối hận a, tại sao lại tới Thiên Nguyên Tinh đụng phải Sát Thần như Diệp Thần vậy!

Dưới đáy biển sâu, một đạo cột sáng rơi xuống, hưng phấn két, nước biển bay lên, một Tinh Chủ thân ở bên trong đáy biển kia, không kịp né tránh cột sáng của cấp hai Tử Quang Ma Tháp, bị oanh vào trong nham thạch đáy biển, da thịt trên người phát ra trận trận khét lẹt.

Rầm rầm rầm, liên tiếp năm đạo hắc sắc quang mang oanh kích, hạ vị Tinh Chủ kia bị oanh thành tro, cho dù Tinh Hồn chỗ của bọn họ tới đây, cũng hoàn toàn nhận không ra!

- Cái thứ năm!

- Thứ sáu!

- Cái thứ bảy!

Lần lượt Tinh Chủ bị oanh giết.

Đến đây còn có một người không có tìm được, đó chính là Ngọc Bàn Tinh Chủ!

Ngọc Bàn Tinh Chủ kia không biết núp ở nơi nào, thần hồn Diệp Thần không ngừng sưu tầm, Ma Linh Thần hạm ở trên không trung qua lại bay vút, Tử Quang Ma Tháp không ngừng phát ra từng đạo hắc sắc quang mang, đem những Thị Thần còn dư lại nhất nhất oanh giết, khóc thét kêu thảm thiết vang một mảnh, Thiên Nguyên Tinh chính là địa ngục của bọn họ. Những Thị Thần này bị oanh ngay cả xương cũng tìm không được.

Còn dư lại một người cuối cùng, rốt cuộc ở nơi đâu?

Diệp Thần cau mày, mới vừa rồi thời điểm đánh chết mấy Tinh Chủ, Thiên Nguyên Tinh Hồn cũng chỉ dẫn cho Diệp Thần, hết lần này tới lần khác còn dư lại Ngọc Bàn Tinh Chủ này, Thiên Nguyên Tinh Hồn lại không nói cho hắn biết phương vị của Ngọc Bàn Tinh Chủ.

Ma Linh Thần hạm không ngừng ở trên bầu trời xẹt qua, thần hồn Diệp Thần tìm kiếm núi non sông ngòi phía dưới, tìm kiếm tung tích của Ngọc Bàn Tinh Chủ.

Trên đài cao trung ương Ma Linh Thần hạm, Diệp Thần lẳng lặng ngồi xếp bằng, dụng ý niệm điều khiển cả chiếc thân hạm, đúng lúc này, một đạo thân ảnh hơi mờ như ẩn như hiện, hiện ra ở cách Diệp Thần không xa.

Thân ảnh này, chính là Thiên Nguyên Tinh Hồn!

Đám người Long Đế, Thanh Đế rối rít khom người.

- Tinh Hồn đại nhân!

- Tinh Hồn đại nhân!

Long Đế, Thanh Đế thấy Thiên Nguyên Tinh Hồn, nhất thời rơi lệ đầy mặt, bọn họ nghĩ tới đám người Yêu Đế cùng Văn chết trận Đế.

Thiên Nguyên Tinh Hồn nhìn đám người Long Đế, Thanh Đế một chút, trong con ngươi lộ ra một tia từ ái.

- Các ngươi chịu khổ!

Thiên Nguyên Tinh Hồn bùi ngùi thở dài nói, tay phải vừa động, ở trong lòng bàn tay nàng trôi nổi hai khỏa ngọc châu trắng noãn, ngọc châu kia thánh khiết tinh khiết, sáng bóng lưu chuyển, tràn đầy một loại lực lượng ấm áp.

- Hai khỏa Thiên Nguyên Thánh Châu này chia ra phong ấn mạng văn của Yêu Đế cùng Văn Đế. Đáng tiếc bọn họ hồn phi phách tán, còn lại một tia mạng văn này một khi tiêu tán, liền không cách nào cứu vãn. Hôm nay cho dù một lần nữa chế tạo cho bọn hắn một bộ thân thể, cũng là vô dụng, ta không cách nào cứu bọn họ về!
— QUẢNG CÁO —