Quyết định của Xuân Dịch Lão khiến tất cả ngây dại.
Từ “thay” này xuất hiện ngay bây giờ rất nhạy cảm. Mọi người đương nhiên hiểu nghĩa đen trong câu nói của Xuân Dịch Lão, nhưng phải chăng nghĩa bóng đang thể hiện từ giờ về sau vị trí năm đại cao thủ sẽ thay đổi?
Bàn về thực lực, Thùy Dương Quấn Bờ cao hơn Lam Hà, không chỉ mình Xuân Dịch Lão nhìn ra điều này. Nhưng địa vị cao thấp của năm đại cao thủ, trước giờ không dùng kỹ thuật để quyết định. Mối quan hệ rộng rãi của Lam Hà trong công hội, Thùy Dương Quấn Bờ còn lâu mới có được.
Có điều bây giờ Xuân Dịch Lão lại đột nhiên nói ra quyết định này, mọi người chỉ đành ngẩn ra, không ai nói tiếng nào. Dù sao đấy chỉ là suy đoán của họ, họ không chắc ẩn ý thật sự của Xuân Dịch Lão.
Mà người đang hí hửng, chắc chắn là đám người do Thùy Dương Quấn Bờ cầm đầu. Tuy bọn họ không dám khẳng định rằng Xuân Dịch Lão sẽ thực hiện điều họ luôn ao ước, nhưng đây là một bước quan trọng. Thay thế Lam Hà, phá được kỷ lục phó bản cực khó chơi mà chính Lam Hà cho rằng không làm được, ai giỏi ai dở nhìn là biết ngay, tiếng nói của hắn tất nhiên sẽ có trọng lượng hơn rất nhiều. Hơn nữa việc Lam Hà lùi bước lần này khiến rất nhiều người bất mãn, không chừng còn lôi kéo được cả những trụ cột vốn ủng hộ Lam Hà mà ghét hắn.
Thùy Dương Quấn Bờ kích động kêu lên, đang chuẩn bị tiến lên bảy tỏ cảm xúc, chợt nghe Lam Hà lẳng lặng nói: “Đám Quân Mạc Tiếu, vỏn vẹn bốn người, chỉ bốn kẻ cấp 30 thôi, không có kỵ sĩ MT hay mục sư, chiếm đầu Viêm Nữ Vu.”
“Đây là nguyên nhân khiến ông dao động?” Xuân Dịch Lão nói.
“Việc này càng chứng tỏ thực lực của hắn. Quan trọng hơn, tôi chợt phát hiện hành vi của hắn rất hợp lý, là chúng ta tự mình dựa theo quan điểm trong nhu cầu của mình rồi cho rằng hắn không nên làm vậy. Bỏ đi thái độ ấy, đây vốn là sự cạnh tranh hợp lý do trò chơi thiết lập.”
“Thế bây giờ chúng ta đi phá kỷ lục là cạnh tranh hợp lý mà.”
“Chắc rồi...... Thế nhưng, với quan điểm nhất định phải đạt được kỷ lục của chúng ta, đây không phải sự lựa chọn đúng đắn.” Lam Hà nói.
“Thử thì mới biết được hay không, Lam Kiều anh thà tin tưởng tên Quân Mạc Tiếu kia cũng không nguyện tin tưởng thực lực của đám anh em nhà mình ư?” Thùy Dương Quấn Bờ khó lắm mới bắt được một cơ hội như thế này, e sợ Xuân Dịch Lão bị Lam Hà thuyết phục, nên vội vàng chạy lên chèn ép.
Lam Hà trầm mặc hồi lâu mới đáp rằng: “Thực lực...... không phải cứ tin là sẽ có.”
“Không sai. Từ việc bốn người họ giết BOSS Dã Đồ hơn mình sáu cấp, thực lực của Quân Mạc Tiếu quả thực hơn hẳn chúng ta một bậc.” Xuân Dịch Lão nói, “Tuy nhiên, loại phá bản bị bị chúng ta cày nát như Vùng Đất Lưu Lạc, thực lực phát huy luôn có cực hạn, tôi dám bảo đảm, dù để một chiến đội chuyên nghiệp đánh, biểu hiện tại loại phó bản cấp thấp này cũng sàn sàn như chúng ta thôi. Chuyện đám kia có thể, chúng ta cũng có thể làm được. Trong phó bản cấp thấp, chuyện chúng làm được mà chúng ta không làm được chẳng giúp ích gì đâu.
“Hội trưởng nói đúng đấy, tụi mình lên đường đi” Thùy Dương Quấn Bờ kích động bảo.
“Trước để Lam Hà tìm giúp cậu một thẻ tài khoản đã?” Xuân Dịch Lão nói.
“À, phiền Lam Kiều lão đại vậy.” Thùy Dương Quấn Bờ cười nói. Thật ra từ hôm qua hắn đã nghĩ đến chuyện sang khu 10 thể hiện rồi, chính hắn cũng đã làm một thẻ tài khoản ở khu 10, có điều giờ đừng biểu hiện ra ngoài, cứ để Lam Hà chuẩn bị đi.
“Còn một điểm cuối cùng” Lam Hà còn chưa nói hết chuyện mình cần nói, “Chức nghiệp của Quân Mạc Tiếu là tán nhân, đây là chức nghiệp không hề tồn tại cả trong chiến đội, đây là một biến số mà chúng ta không thể dự liệu.”
“Nếu là biến số, sao cứ tin rằng đây là biến số gây bất lợi cho chúng ta?” Lần này là Thùy Dương Quấn Bờ tranh lời Lam Hà, “Huống chi, cách chơi tán nhân cũng có phải Quân Mạc Tiếu phát minh đâu? Nó xuất hiện từ n năm trước rồi, nếu thật sự có lợi, lẽ nào tất cả kỷ lục phó bản đều có mặt chức nghiệp này? Nói sao thì, kỷ lục phó bản của Vùng Đất Lưu Lạc còn lâu đời hơn tán nhân mà. Mà hình như trong mỗi đội kỷ lục của các khu cũ khác cũng có tán nhân đâu? Nếu tán nhân lợi hại đến mức lập ra được kỷ lục chẳng ai phá nổi, sao lại không lưu truyền tới nay chứ?”
Thùy Dương Quấn Bờ quả thực có tìm hiểu kỹ càng, cố ý nghiên cứu từng đội phó bản và kỷ lục phó bản của mỗi khu lớn.
“Thế nhưng tán nhân đã tồn tại từ nhiều năm trước......” Lời giải thích của Lam Hà càng ngày càng yếu ớt, thậm chí đám anh em đứng cạnh cũng không đành lòng nghe tiếp nữa, họ không rõ vì sao lúc này Lam Hà lại cố chấp đến vậy.
“Lão Lam, thôi đi” Có người lặng lẽ gửi tin cho cậu.
“Để đám hội trưởng đi thử đi.”
“Liều trước rồi nói sau, không được thì vẫn còn biện pháp khác mà.”
“Được rồi, trước hết cứ vậy đi” Cuối cùng Xuân Dịch Lão đứng ra giảng hòa, “Lam Kiều ông chuẩn bị thêm một tài khoản kiếm khách, ban ngày tụi tui lại đến đấy phá kỷ lục.”
Lam Hà không thể nói gì nữa, chỉ có thể yên lặng đồng ý.
Ban ngày cũng là buổi chiều... Đội năm người Thần Chi Lĩnh Vực của Lam Khê Các lại xuất hiện tại khu 10. Chẳng qua người điều khiển kiếm khách lại đổi thành Thùy Dương Quấn Bờ.
Đám Bút Ngôn Phi không nói gì, bọn họ không vui lắm với sự cố chấp hôm qua của Lam Hà. Thế nhưng với tên cao thủ thế hệ mới đầy kiêu ngạo Thùy Dương Quấn Bờ này, họ cũng chẳng thích nổi. Chẳng qua, thực lực của tên này trên cơ Lam Hà, kỷ lục có hắn tham gia quả thực sẽ được nâng cao.
“Các lão đại, tụi mình đi chưa?” Thùy Dương Quấn Bờ lại rất khấp khởi.
“Đi thôi” Xuân Dịch Lão cũng không nói nhiều, mọi người đến Vùng Đất Lưu Lạc bắt đầu phá kỷ lục.
Bản nhỏ lại quen thuộc, chỉ huy không cần nói nhiều, cả đường im lặng vừa tiến vừa giết, mãi đến chỗ BOSS cuối Toya, bởi vì cần sự phối hợp nâng cao thành tích mới nhắc nhở nhiều hơn, dẫu vậy không khí nặng nề vẫn không thuyên giảm, tựa như chỉ có Thùy Dương Quấn Bờ tràn đầy tinh thần, còn ba người kia thì buồn bã ỉu xìu. Cuối cùng thành tích phá bản lần này còn kém hơn lúc đầu, không làm người hài lòng.
“Các lão đại, đây là thành tích đánh chơi thôi, thích ứng chút chắc chắn sẽ đỉnh hơn nhiều” Tên nhóc Thùy Dương Quấn Bờ không hề nhụt chí, ý chí chiến đấu tràn trề nói, cứ như đang góp sức cho mọi người.
“Ba người mấy ông qua đây.” Xuân Dịch Lão đi sang một bên, lại gọi ba người Bút Ngôn Phi, Nhập Dạ Hàn, Thự Quang Toàn Băng sang.
Thùy Dương Quấn Bờ ngẩn ra, ý muốn tránh mặt hắn cũng rõ ràng quá đó, họ muốn nói gì chứ? Thùy Dương Quấn Bờ thầm buồn bực, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài, một mình đánh tiểu quái tại cửa bắc phó bản, chỉnh maximum tai nghe, cố chịu tiếng chửi bậy thủng cả tai của đám lưu manh, lại chẳng nghe được mấy người kia đang thì thầm điều gì.
“Ba người mấy ông sao thế?” Giọng điệu của Xuân Dịch Lão rất nghiêm túc.
Kết quả ba nhân vật đứa quay trái, kẻ quay phải, thằng nhìn trời. Mấy động tác này có thể dùng thao tác chuyển góc nhìn để làm ra.
“Chắc ông không thật sự nghi ngờ Lam Kiều đâu nhỉ?” Đứa quay trái Nhập Dạ Hàn nói.
“Nhảm nhí, sao thế được.” Xuân Dịch Lão nói.
“Mấy chuyện Lam Kiều bảo cũng hơi đúng.” Người mở miệng tiếp theo chính là thằng nhìn trời Thự Quang Toàn Băng.
“Tui biết chứ.” Xuân Dịch Lão thở dài.
“Nhưng cảm thấy khó chịu với thái độ quả quyết của cậu ta chứ gì?” Kẻ quay phải Bút Ngôn Phi bảo.
“SB, ông nghĩ tui là ông sao?” Xuân Dịch Lão nói.
“Hử?”
“Dù sao đi nữa chúng ta chỉ có thể đi bước này mà thôi.” Xuân Dịch Lão nói.
“Là sao?”
“Nếu làm theo ý của Lam Hà, trực tiếp chọn thỏa hiệp với Quân Mạc Tiếu, thì không khỏi quá tùy tiện, tin này mà truyền ra ngoài, người trong công hội sẽ nghĩ thế nào? Đám trẻ trâu của Thùy Dương Quấn Bờ chắc chắn sẽ tranh thủ cơ hội này để gây chút phiền toái. Thế nên chúng ta không thể đột ngột thỏa hiệp với Quân Mạc Tiếu được.” Xuân Dịch Lão nói.
“Vậy có nhất thiết phải thay luôn Lam Kiều không? Nếu đây có là chuyện cậu ta không muốn làm, tui dám chắc Lam Kiều cũng không bãi công tiêu cực đâu. Thế mà ông lại bảo tên Thùy Dương Quấn Bờ kia tới, nhìn dáng vẻ đắc ý của nó kìa. Tui thừa nhận trình độ của nó cao hơn Lam Hà, nhưng chỉ chút thôi mà.” Bút Ngôn Phi là người yêu ghét cực kỳ rõ ràng, vui hay không vui đều thể hiện rõ ràng.
“Cao hơn chút chỉ là một trong những nguyên nhân. Quan trọng hơn là, chúng ta cần phải cân nhắc đến khả năng Quân Mạc Tiếu có thể phá kỷ lục của mình, mang Thùy Dương Quấn Bờ theo, vừa hay chặn miệng đám nhóc này, sau có gì dính dáng với Quân Mạc Tiếu, chúng cũng không làm gì kỳ lạ nữa.” Xuân Dịch Lão nói.
Bút Ngôn Phi nghe xong ngẩn người, Nhập Dạ Hàn lại nói tiếp: “Lỡ như Quân Mạc Tiếu không phá được kỷ lục của chúng ta?”
“Ông......” Thự Quang Toàn Băng hít ngụm khí lạnh.
“Ông mưu tính sâu xa thật đấy.” Bút Ngôn Phi nói.
“Thế nên hội trưởng là tui, không phải ông.” Xuân Dịch Lão không hề khách sáo, “Được rồi, sôi nổi lên cho tui. Đệch, nếu đổi thành Lam Hà, thái độ chắc chắn đàng hoàng hơn ba ông. Hôm nay mà không đánh ra kỷ lục, mấy ông chết dí ở khu 10 khỏi về luôn đi.”
“Ha ha ha ha, cái kỷ lục kia ấy hả, luyện quen tay chút, chiều không phá được thì tối phá chắc luôn.”
Bốn người cười mắng, đi về phía cửa vào phó bản.
“Đi nào” Mọi người gọi Thùy Dương Quấn Bờ. Thùy Dương Quấn Bờ ngơ ngơ, dựa theo giọng điệu, hắn thấy rõ mọi người đã thay đổi ngay sau khi thì thầm to nhỏ, chuyện gì đã xảy ra?
Lần thứ hai phá bản, không khí nặng nề trước đấy không còn nữa, trao đổi qua lại cũng nhiều hơn. Tiếp đấy cũng khá thuận lợi, đến chỗ Toya vẫn xảy ra chút vấn đề trong chuyện thích ứng, ra khỏi chuyến này tuy phá được kỷ lục, nhưng chỉ nâng cao được năm giây, không đạt đến kết quả mà họ mong chờ.
“Móa, cứ tiếp tục thế này cũng không được, nâng điểm từng chút một như vậy, kỷ lục hài lòng chưa ra thì kinh nghiệm khen thưởng đủ để thăng cấp rồi......” Bút Ngôn Phi mắng, phá kỷ lục trừ bỏ được thưởng trang bị tím, kinh nghiệm khen thưởng cũng rất dày.
“Sợ gì chứ, dư nhân vật cho ông dùng mà, tiếp tục đánh.”
Lần thứ ba phá bản lại xuất hiện sai lầm khi đánh đám tiểu quái, cao thủ có cao tới đâu cũng không tránh được đôi lần lầm lỡ. Có điều không ai để ý lắm. Nếu họ muốn nâng cao kỷ lục lúc này, sự phối hợp chỗ BOSS cuối Toya mới là điểm có thể đột phá duy nhất.
Ba lần kết thúc, kỷ lục chẳng có gì mới, đành xem như luyện tập.
“0 giờ tối quay về đây, bây giờ, lấy hết thẻ tài khoản của 9 khu còn lại đi luyện tiếp với tui” Xuân Dịch Lão nói.