Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1053: Địa Chấn , Sấm Chớp



Trans : xSnowballx

Tịch tử lôi quang uy lực gấp ba lần ,ma cụ phòng ngự làm sao mà chịu được ,mặc dù là Lê Khải Phong đã tránh được chính diện tịch tử lôi quang nhưng vẫn làm hắn co quắp lại .

" Mày cũng cút sang một bên cho tao " .

Suy nghĩ một chút ,Mạc Phàm bắt lấy Lê Khải Phong nâng lên cao sau khi hắn ta ngã xuống, ném mạnh về kết giới sân huấn luyện ,sau khi ngã xuống trên người vẫn còn lôi tịch.

" Lăng Tiêu ,Băng Sương "

Mục Đình Dĩnh cảm nhận được uy hiếp ,lập tức hô lên một tiếng ,cố gắng ngưng tụ băng hồn của mình một lần nữa ,tạo thành một cái băng phong linh cữu ( quan tài bằng băng ) trên đầu của Mạc Phàm, muốn làm cho Mạc Phàm đông cứng ở bên trong .

Bị khí tức của Lôi điện áp chế ,quá trình phóng ra ma pháp này trở nên chậm hơn ,mà Mạc Phàm cũng đã nhận ra được Mục Đình Dĩnh muốn làm gì.

Mạc Phàm ngẩng đầu lên xem băng phong linh cữu đang rơi xuống ,ung dung bước về phía trước ,hoá thành bóng đen kỳ quái chui xuống cái bóng của băng phong linh cữu .

" Tớ đã phong ấn cậu ta rồi " Mục Đình Dĩnh nói

" Cậu ta không có ở trong đó " Nam Vinh Nghê nghiêm túc nói ,ánh mắt quét qua xung quanh .

Cuối cùng Nam Vinh Nghê cũng cảm nhận được một tia khí tức hắc ám cách đó 30 mét ,đó là lực hắm ám của Mạc Phàm,nhất định sẽ dùng độn ảnh để tới đây .

" Quỷ Mộc Tu "

Thực Vật hệ của Nam Vinh Nghê trong lĩnh vực Lôi hệ của Mạc Phàm sẽ yếu đi một chút ,nhanh chóng vẽ ra tinh toạ Thực vật hệ ,ánh sáng xanh lục toả sáng khắp người Nam Vinh Nghê.

Quỷ mọc ra từ dưới đất không có cách nào nhận biết ,Nam Vinh Nghê khoá vị trí mà Mạc Phàm có thể ẩn trốn .Gọi ra bốn năm quỷ mộc đập cùng lúc vào chỗ đó .

Một bóng đen xuất hiện ,mấy cái quỷ mộc kia bao quanh bóng đen đó gần như cùng lúc ,kết hợp lại với nhau thành một bông hoa quỷ mộc ,muốn nuốt chửng bóng đen này .

" Xì xì xì ~~~ "

Còn chưa kịp vui mừng vì bắt được Mạc Phàm thì trước mặt của Mục Đình Dĩnh cùng Nam Vinh Nghê xuất hiện một tia lôi điện .

Những tia lôi điện này không biết từ đâu xuất hiện ,dày đặc xoắn lại với nhau ,mơ hồ phát hiện ra nhưng tia lôi điện này đang phác hoạ lại hình dáng của một người .Một đôi mắt xuất hiện từ chỗ rỗng cách Nam Vinh Nghê cùng Mục Đình Dĩnh vài mét ,hai người này có thể nhận ra sự tức giận trong đôi mắt này .

Hai người họ sắc mặt đã trắng bệch rồi ,họ làm sao nghĩ được là năng lực Ám Ảnh hệ của Mạc Phàm lại mạnh tới trình độ này ,có thể im hơi lặng tiếng tiến đến đây .

Phần lớn các ma pháp sư đều rất yếu về mặt cận chiến ,nhưng Mạc Phàm là thành thạo ma pháp đến mức ở gần cũng cảm nhận được năng lượng bộc phát đáng sợ ,Mục Đình Dĩnh cùng Nam Vinh Nghê thấy Mạc Phàm cách bọn họ chưa tới hai mét ,lại có cảm giác sắp xảy ra đại nạn rồi.

Hai người họ vội vã dùng khải ma cụ ,cũng chỉ mong khải ma cụ có thể ngăn cản sức hủy diệt của Mạc Phàm .

Tốc độ của Mạc Phàm bây giờ rất nhanh,giờ phút này Mạc Phàm đang mặc Ám Tước Đấu Bồng ,trên thân còn kèm theo tia điện cũng tựa như một bóng ma đang bay đi ,đi tới mặt hai con tiện nhân đang mặc khải ma cụ ,cách chưa tới nửa mét .

" Lôi "

Sau đó Mạc Phàm ngẩng đầu lên ,Một vết tích lớn màu vàng nhạt đột nhiên xuất hiện trên bầu trời phía trên lĩnh vực .Màu vàng nhạt này là do Mạc Phàm gọi ra ,những tia lôi điện này lập tức giáng xuống .

Các tia Lôi điện liên tục oanh kích xuống khu vực Mạc Phàm , lôi điện dày đặc đến cực điểm, cảm giác điện quang đều muốn xoắn thành thiểm điện du long* phá hủy trời đất .

Những thiểm điện này không chỉ là đánh trúng Mục Đình Dĩnh cùng Nam Vinh Nghê, mà còn phóng xuống trên thân Mạc Phàm, nhưng mỗi lần Mạc Phàm bị lôi điện đánh trúng, các tia chớp màu đen quanh người sẽ càng thêm cuồng dã, cảm giác giống như là năng lượng đang tích tụ lại vậy .

hai người họ vẫn cố gắng chịu đựng những thiểm điện này, nhưng mà Mạc Phàm vẫn chưa dừng lại , chậm rãi đưa tay nâng lên, đem tất cả vết tích Hoang Lôi xen lẫn trong lòng bàn tay, sau đó đột nhiên vỗ xuống mặt đất .

" Tư ~~~~Băng "

Lôi quang làm rung chuyển mặt đất , sinh ra một trận mưa bão sấm chớp , lấy Mạc Phàm trung tâm quét qua hơn một nửa sân huấn luyện .

Mục Đình Dĩnh cùng Nam Vinh Nghê cách Mạc Phàm chỉ có vài mét nên chấn địa sấm chớp trực tiếp làm bọn họ bị hất tung lên, thân thể ở giữa không trung bị bạo quân hoang lôi điên cuồng tấn công .

Khải ma cụ trên người bọn họ vỡ nát ,ma cụ phòng ngự cũng rung lắc dữ dội ,mỗi một tia sét quất trên người bọn họ ,cảm giác đau đớn này đủ làm cho người phát điên .

" Hoả Phượng "

Từ Lôi hệ chuyển sang Hoả hệ rất nhanh .Mạc Phàm hiện tại không có nửa điểm lưu tình , cho dù nhìn thấy hai người họ đang khổ sở, vẫn thi triển Hỏa hệ ma pháp cực mạnh .

Hỏa Phượng bay ra, Mục Đình Dĩnh cùng Nam Vinh Nghê đang còn chịu điện giật , vô số lông vũ lửa tạo thành Hoả Phượng đoạt mạng bay theo, hỏa diễm mang hình thể khổng lồ nuốt trọn bọn họ .

Trước mặt bạo quân hoang lôi , bốn người họ liên hợp lại đều không chịu nổi một đòn, phòng ngự của bọn họ cũng khó có thể chống đỡ được uy lực hồn Lôi gấp ba lần, Hỏa phượng lại liên tiếp để cho những lông vũ kia nổ tung , Mục Đình Dĩnh cùng Nam Vinh Nghê tuyệt đối không có khả năng chịu được .

Quả nhiên, khi hai người này rơi xuống mặt đất đã thay đổi hoàn toàn, không còn dáng vẻ diễm lệ ,hiền thục nữa, khải ma cụ rách tung toé, ngay cả quần áo đều bị xé cho rách, gần như là khỏa thân , trên người tràn đầy vết bỏng , hoặc là vết cháy đen do lôi điện, hoặc là bị hỏa diễm đốt cho bỏng rát . . . Nhìn qua rất thê thảm.

Trong khu vực bạo quân hoang lôi thống trị , phích lịch vẫn từ trên trời giáng xuống, khi đánh vào mặt đất sẽ phân giải thành vô số tia điện, hướng về phía Mạc Phàm .

Bàn tay Mạc Phàm hoá thàng móng vuốt, có thể nhìn thấy những tia điện cũng tụ tập về đây , móng vuốt này vừa sắc vừa dài như của ma vương.

" Dừng lại đi Mạc Phàm ,cậu tính giết người à " Triệu Mãn Duyên hét lớn.

Thấy Mạc Phàm vẫn còn muốn tiếp tục ,những người khác cũng hét lên.

Vừa rồi mọi người hoàn toàn chấn kinh với Lôi hệ uy lực cường đại này của Mạc Phàm, đấu lại bốn người không cần tốn nhiều sức lực ,không biết Mạc Phàm tu luyện như thế nào.

Mọi người nghĩ Mạc Phàm làm đến mức này rồi sẽ dừng lại, dù sao Mục Đình Dĩnh cùng Nam Vinh Nghê đều đã bị thương, đã mất đi sức chiến đấu, cũng không có năng lực phòng ngự gì nữa , lúc này Mạc Phàm mà thi triển ra bất kỳ kỹ năng gì , hai người bọn họ nhất định sẽ chết .

Lôi trảo còn đang tích tụ năng lượng, không hề giống Mạc Phàm sẽ dừng tay lại.

Nhìn thấy vậy, những người khác cũng không thể đứng im mà xem được nữa, Mạc Phàm lúc trước giải quyết Lục Nhất Lâm, đó là vì Lục Nhất Lâm xác thực chơi trò hiểm ác trước , muốn lấy mạng của Mạc Phàm , Mạc Phàm đem hắn tới trong hẻm núi cũng coi như là miễn cưỡng có lý, nhưng nếu như ở chỗ này giết hai người bọn họ, Mạc Phàm nhất định sẽ bị thẩm phán hội thẩm vấn , mà còn có khả năng khi chưa tới phiên thẩm vấn, Mục thị cùng Nam Vinh thế gia đã xử lý trước Mạc Phàm .

Nam Vinh Nghê cùng Mục Đình Dĩnh nhìn thấy Mạc Phàm vẫn đang còn cuồng lôi trên tay , cũng đã bị dọa đến co quắp .

Nam Vinh Nghê một mực tin tưởng rằng Mạc Phàm nhiều nhất chỉ là đang ra oai , cậu ta sẽ không dám làm gì , nhưng nhìn vào vết thương hiện tại của mình, nhìn lại dáng vẻ của Mạc Phàm lúc này, Nam Vinh Nghê lại sợ.

Cái tên điên thật sự có thể vì Mục Ninh Tuyết mà giết mình cùng Mục Đình Dĩnh .

" Con mẹ nó,bình tĩnh lại đi Mạc Phàm ,cậu không thể giết hai đứa này được " Triệu Mãn Duyên nhảy ra ngoài .

Lúc này Triệu Mãn Duyên nhất định phải ngăn cản Mạc Phàm, chuyện của Lục Nhất Lâm cùng chuyện ngày hôm nay hoàn toàn không giống nhau, nếu Mạc Phàm làm như vậy,sẽ không ai giúp nổi Mạc Phàm , tiền đồ cũng sẽ vì thế mà bay theo .

" Yên tâm, tớ tự biết chừng mực " Mạc Phàn trả lời .

"Chừng mực cái quần què ấy ,như thế là đủ rồi, chẳng lẽ cậu thật sự phế hai người họ ,nếu phế hai người họ thì hai nhà kia nhất định cũng sẽ liều mạng với cậu , cậu nghe tớ nói một câu, thế này là đủ rồi , về sau từ từ tính sổ với họ sau!” Triệu Mãn Duyên nói.

Cái này còn gọi là có chừng mực à, Mục Đình Dĩnh cùng Nam Vinh Nghê hiện tại đã giống như hai con chó , cho dù kịp thời trị liệu cũng phải chịu đau đớn một thời gian dài, loại trọng thương này, thật sự đã là đến cực hạn, nếu chịu tiếp một điểm thật sự sẽ nguy hiểm đến tính mạng .

Mạc Phàm, gây náo động thế là đủ rồi đó,mau thu ma pháp lại đi !” Đúng lúc này, phía sau sân huấn luyện một người trung niên đi tới, từng bước một hướng tới chỗ Mạc Phàm .

Bên cạnh người đàn ông trung niên này còn có một người, Mạc Phàm quay đầu nhìn lại, phát hiện ra đó là Mục Ninh Tuyết.

Mục Ninh Tuyết mặc một áo dài màu trắng, dung mạo bị mũ trùm che khuất một chút, nhưng lộ ra , lập tức liền cướp đi hồn phách của người khác, nhưng tính cách băng lãnh làm cho người ta một cảm giác khó có thể tiếp cận.

Người nói chính là giáo viên Phong Ly, Mục Ninh Tuyết bước tới đây sau khi thấy cảnh tượng vừa rồi .

Mục Ninh Tuyết nhìn thoáng qua Mạc Phàm đầu tiên, sau đó lại nhìn Nam Vinh Nghê cùng Mục Đình Dĩnh đang bị trọng thương, xấu hổ cúi mặt xuống .

"Anh đã thay em dạy dỗ lại hai đứa tiện nhân này rồi ” Mạc Phàm nhìn thấy Mục Ninh Tuyết bình an, trong lòng cũng an tâm rất nhiều.

Nam Vinh Nghê cùng Mục Đình Dĩnh vừa nhìn Mục Ninh Tuyết, nghĩ tới bản thân giờ phút này rất bi thảm , khó coi , lập tức nghiến răng nghiến lợi.

Anh cảm thấy em sẽ bỏ qua cho hai đứa này sao ?” Mục Ninh Tuyết ngẩng mặt lên đến, hỏi ngược lại.

"Mấy việc này cứ để anh làm là được rồi ".

Mục Ninh Tuyết lạnh lùng cự tuyệt nói: “Nếu em muốn làm chuyện này, thì ngày hôm đó ở trên cầu cũng có thể làm rồi.”

Nói xong câu đó, Mục Ninh Tuyết quay người trở về chỗ giáo viên Phong Ly .

Ngay lúc này, Mạc Phàm thấy được trong đôi mắt băng tuyết kia của Mục Ninh Tuyết thấy được dã tâm, mà dã tâm của Mục Ninh Tuyết nhìn qua càng thêm tràn ngập trang nghiêm cùng lăng lệ, như là nữ vương vậy .