Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1467: Thời Gian Tịnh Chỉ



Trans : xSnowballx

" Một loại thuyết pháp lý luận ma pháp không gian khác chính là trạm dịch không gian .Có thể nghĩ thế giới hình cầu ,chúng ta sống trên mặt cầu ,tương tự như bề mặt Trái Đất .Mà hình cầu này lại tạo thành từ vô số trục tâm đường kính đi ngang qua không gian ,hay lấy ví dụ tiếp về dịch chuyển tức thời ,khi pháp sư thi triển dịch chuyển tức thời, thì ngón tay giữa hướng về trục đường kính không gian một góc độ nhỏ tại vị trí của mình.Góc nhỏ này có thể rất nhỏ ,nếu anh muốn kim chỉ nam nhỏ thì là nhỏ ,nếu đủ dài thì có dịch chuyển mấy trăm km " Linh Linh nói .

" Sao anh là pháp sư Không Gian hệ mà còn chưa nghe những thứ này vậy ? " Mạc Phàm bồi thêm một câu.

Linh Linh trừng mắt ,không để ý cái tên thiếu học thức này nữa ,nói tiếp :" Mà ở tâm cầu ,cho dù trục không gian có xoay chuyển như nào thì nơi này đều không có thay đổi.Điểm này được gọi là trạm dịch không gian ,cho là ở nơi nào thì chỉ cần tìm được cách tiến vào tâm cầu trục không gian sâu nhất ,thì sẽ nối thẳng tới trạm dịch không gian ".

" Chẳng lẽ Thái Dương lĩnh cùng gobi ở Peru đều đối xứng bề mặt? " Đỗ Tình hiểu ra cái gì đó ,mở miệng hỏi.

" Không không không ,cầu không gian không giống Trái Đất ,nếu thuyết pháp thứ hai mà đúng thì Thái Dương lĩnh của núi Côn Lôn chúng ta cùng vị không gian đường kính của phong bạo nhãn ở Peru là trục đối xứng ,cùng với kết giới thác nước chích bạch dung nham này cũng có thể đi về cửa lớn không gian trạm dịch.Đương nhiên là trên nguyên tắc thì có thể hiểu như là Trái Đất ,xuyên từ mặt đất tới tâm ,sau đó chui ra từ tâm theo một hướng ,sẽ tới vị trí đối xứng của bên kia bán cầu.Tâm Trái Đất chính không gian trạm dịch của nơi này ,ví dụ như đỉnh Nam Cực đối xứng với đỉnh Bắc Cực " Linh Linh nói.

Triệu Mãn Duyên ở một bên hướng ánh mắt mê man nhìn Mạc Phàm ,Mạc Phàm lúng túng :" Đừng nhìn tớ ,tớ cũng không biết mấy thứ này ".

" Em biết cũng nhiều thật đấy " Đỗ Tình bội phục ,nói.

" Vậy cho anh hỏi ngu một câu,nếu chúng ta có cách để tới đầu khác ,nói như ở Peru,nếu chúng ta tới Peru thì có cứu được không ? " Triệu Mãn Duyên nói.

" Theo lý thuyết thì có thể ,nhưng chúng ta nên tìm một đầu trục khác ,nếu không phải vậy thì đi vào từ nơi nào thì đi ra từ nơi đó " Linh Linh nói .

Bọn họ vừa bọn chuyện vừa đi vào di tích cổ ,Mạc Phàm đi trên con đường phố sạch sẽ ,ngắm nhìn những tác phẩm điêu khắc .

" Nơi này vẫn còn được bảo tốt " Đỗ Tình rất bất ngờ ,nói.

Bên ngoài di tích có chút dấu hiệu tàn tạ ,đi vào trong thì như một trấn nhỏ cổ xưa bị ngưng đọng thời gian trong khoảng thời gian nào đó ,giống như một thiếu nữ điềm tĩnhngủ say trong không gian thứ nguyên ,mặc cho thời gian trôi qua nhưng nhan sắc vẫn không thay đổi.

" Cũng giống như lần chúng ta tới ,chẳng có thay đổi nào " Triệu Mãn Duyên nói .

" Tương truyền trong trạm dịch không gian thì thời gian ngưng bất động " Linh Linh bổ sung thêm một câu.

" Thời gian bất động ? " .

Tửng người trọn tròn mắt ,Triệu Mãn Duyên cùng Mạc Phàm lĩnh hội một chút ,lập tức ngẩng đầu lên :" em nói như vậy làm anh cũng cảm thấy thế ,nơi này không có thay đổi nào, giống 2 năm trước như đúc ".

"Nơi này có trục không gian điểm hội tụ ,mà theo thời gian trôi qua thì sẽ có sự thay đổi ,nhưng mà nơi này lại không có thay đổi nào " Linh Linh nói.

Linh Linh nói thế làm Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên càng khẳng định.

Nhưng mà trên thế giới này thật sự có xảy ra chuyện thời gian bất động thật sao.

Năm tháng có thể dừng vào một ngày nào đó sao ? Như trấn nhỏ cổ xưa ngủ say vĩnh viễn sau giờ ngọ của một ngày nào đó ,không có thay đổi gì trong suốt mấy trăm năm qua .

.....

Đi vào bên trong ,Mạc Phàm quen thuộc với nơi này một chút ,Mạc Phàm đã thấy suối nước ở cuối con đường ,nhìn thấy pho tượng trơn bóng mỹ lệ .

Khi Mạc Phàm tới suối nước nhỏ thì cứ như bị điện giận .

" Pho tượng kia ..." Mạc Phàm chỉ vào pho tượng điêu khắc thiếu nữ, cả nửa ngày đều không khôi phục lại tinh thần .

" Bức tượng điêu khắc này làm sao ,không phải nhìn rất tốt sao ? " Triệu Mãn Duyên híp mắt lại thưởng thức .Bức tượng điêu khắc này không mặc quần áo ,thân thể mềm mại được quấn trong vải lụa mỏng ,nhưng thân thể thiếu nữ thánh khiết vẫn hiện rõ ràng ,khiến người ta khó mà dời mắt được .

" Lẽ nào thật sự nơi này thời gian bất động sao ? " Mạc Phàm phát sinh nghi vấn .

" Xảy ra chuyện gì ? " Linh Linh hỏi.

" Lúc đó anh lấy được thời gian chi dịch ở đây,vào lúc đó bức tượng thiếu nữ này hoá thành hạt cát tản ra ,tại sao lần này tới mà hoàn hảo không chút tổn hại nào " Mạc Phàm ngẩng đầu nhìn pho tượng thiếu nữ cực kỳ sống động ,làm trong lòng dâng lên sự mê hoặc .

Rốt cuộc chuyện này là như thế nào ?.

Chữ mà Triệu Mãn Duyên khắc lên vẫn còn tồn tại,tại sao bức điêu khắc ở trong trấn nhỏ cổ lại khôi phục như lúc ban đầu,Mạc Phàm nhớ rõ là pho tượng này đã hoá thành bụi bay đi.

" Đảo ngược thời gian ? " Linh Linh nhìn kỹ pho tượng ,đưa ra một câu trả lời hợp lý.

" Thứ này không tồn tại ,làm sao có thể đảo ngược thời gian được " Đỗ Tình nói .

" Có lẽ mọi người chỉ nghĩ nơi này là một nơi tách biệt với bên ngoài ,nhưng thực tế còn có nhưng thứ vẫn còn tiềm tàng khác ,là nơi này tái tạo lại bức điêu khắc " Mục Bạch nói .

Mục Bạch không tin tưởng lắm vào thuyết pháp ngưng đọng thời gian cùng đảo ngược thời gian ,trong lĩnh vực ma pháp không có lĩnh vực liên quan tới thời gian ,diều này đã được những thủy tổ khai sáng ma pháp xác nhận .

Mạc Phàm đi tới ,dùng tay sờ vào pho tượng ,nhìn chất liệu pho tượng có phải là mới không ,ngay lúc đó Mạc Phàm cảm nhận được đoàn cực nóng ở sau lưng đang phóng về hướng này .

" Cẩn thận " Mạc Phàm xoay người ,liệt hà chi diễm vọt lên từ tay phải ,đánh về phía đoàn hoả diễm đang phóng tới.

Liệt quyền va chạm với hoả đoàn đánh lén trên đường phố ,uy lực làm nổ tung khói hoả ,tản ra trấn nhỏ cổ ,rơi xuống những kiến trúc ,bắt đầu bốc cháy.

Mọi người kinh ngạc quay đầu lại.

Phát hiện một người phụ nữ đi giày cao gót xinh đẹp đang dứng trên mái nhà ,lam hoả lượn lờ quanh thân ,nhìn bọn họ một cách lười biếng.

" Phản ứng nhanh đấy " ngữ khí người phụ nữ mang theo vài phần trào phúng .

" Mục Hủ Miên " ánh mắt Mục Bạch trở nên sắc bén.

Mạc Phàm nhìn người phụ nữ này ,cũng cảm thấy bất ngờ trong lòng.

Người phụ nữ này làm sao mà vào được ,chích bạch dung nham là đồ trang trí sao ?.

" Đừng tưởng rằng chỉ có mấy người có chuẩn bị mà tới ,tôi đã nói rồi ,tôi ghét nhất những kẻ làm lãng phí thời gian của tôi.Vốn còn muốn cân nhắc cho mấy người một mạng ,nhưng đã không biết ý thì không còn cách nào khác là để mấy người chết ở đây ".