Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1476: Đeo Vào Cho An Toàn



Trans : xSnowballx

" Tại sao không tháo ra được " sau khi Triệu Mãn Duyên đeo thử thì thử tháo ra ,ai biết thứ này còn có tiểu pháp cầm cố kỳ lạ, bóp chặt vào cổ tay.

" Đừng cố nữa ,thứ này chúng ta cũng không tháo ra được " giáo sư Trịnh nói.

" Vậy giáo sư Trịnh đây đã nghĩ ra cách mở chưa ? " Mạc Phàm chất vấn bằng ngôn ngữ sắc bén .

Mặt của giáo sư Trịnh đỏ lên ,vội vàng giải thích :" Tôi chỉ muốn nghiên cứu nguyên lý của nó một chút ,không có ý gì khác ".

Mọi người thấy vẻ kích động của giáo sư Trịnh,nở nụ cười ,còn giáo sư Lý cười có chút thâm ý .

" Nữ giới không cần phải đeo " giáo sư Lý thấy Lý Tịch Mi cùng hai nữ học viên khác đeo vòng tay ,vội vàng nói.

" Nữ giới không cần đeo,không phải kỳ thị nam giới chúng ta sao? Đành rằng là nam nữ bình đẳng như sao cảm thấy nữ giới ở đây lại có thành kiến rất lớn với nam giới " Mạc Phàm bất mãn nói .

" Có thành kiến với mấy người thì sao,nơi này là An-pơ học phủ ,nếu như không muốn vào thì cũng chẳng ai ép buộc cả " bên ngoài thạch ly đình,một cô gái lạnh lùng bước tới ,mặc bộ đồ nữ tu màu trắng cùng bạch kim.

Quần áo có vài phần cổ phục,nhìn qua có chút phong cách của tu viện, nhưng so với đồ đơn sơ thô ráp của tu viện thì còn trông tinh xảo cùng sang trọng hơn nhiều.Mũ trùm hoàn toàn là màu bạc, giống như không lộ ra dung nhan hoàn toàn ,cô gái lạnh lùng kéo vành mũ xuống thấp ,mặc dù hơi ngẩng đầu lên cũng chỉ có thể thấy được đôi mắt kiêu ngạo trong bóng tối ,còn may lộ ra cằm xinh đẹp.

" Nói tiếng Trung cũng sõi phết nhỉ ? " Mạc Phàm nhìn cô gái náy ,ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới ,đánh giá nhiều lần .

" Tôi là người Hoa ,nhưng cũng không lớn lên ở đó ,cũng không có hảo cảm gì với Trung Quốc .Giáo viên của tôi bảo tôi tới dẫn mấy người ,cậu có bất mãn gì với nơi này thì tôi sẽ tháo vòng tay ra cho cậu ,rồi cậu tự mình rời đi " nữ tu cực kỳ không thân thiện tí nào ,nói .

" Đi vào ,đương nhiên là vào chứ ,có thể đi vào chỗ của mấy cô thì tôi cũng cảm thấy sung sướng rồi " Mạc Phàm nở nụ cười bỉ ổi.

Nữ tu chưa phản ứng thì xoay người lại ,eo thon đi trước dẫn đường.

Đi khoảng mười mấy mét thì nữ tu quay người lạin,ánh mắt mang theo vài phần tức giận nhìn Mạc Phàm,chất vấn :" Cậu có ý gì khi nói câu kia ".

" Ý gì đâu ,chính là giao lưu ma pháp tâm đắc không khoảng cách ,không tính những mầm hoạ tiềm ẩn an toàn,để nam giới chúng tôi mang theo một thứ gì đó ,chúng tôi làm sao mà không hiểu được ? "Mạc Phàm trả lời trịnh trọng ,đàng hoàng.

" Cậu ....vô liêm sỉ " Nữ tu chỉ vào mặt Mạc Phàm ,giận run người .

" Ồ ồ ồ ,văn tự củaTrung Quốc chúng tôi quả nhiên bác đại tinh thâm * ,đoán chừng người ít đọc sách sẽ dễ dàng xuyên tạc ý của tôi.Đừng hiểu lầm ,mặc dù tính tôi thoải mái , nhưng không phải ai tới cũng không cự tuyệt " Mạc Phàm nói .

Nữ tu giận đến mức toả ra khí tức ma pháp chấn động ,những người trước đó đến An-pơ học phủ đều là người tuân theo quy củ ,cận thận từng tí một.Chưa bao giờ xuất hiện người xuất hiện người đê tiện ,vô liêm sỉ như này.

Còn nói cái gì mà ai đến cũng không cự tuyệt ,chẳng phải câu này muốn nói là :" Nếu mình đồng ý thì cậu ta cũng không nguyện ý".

Loại người đầu đầy tư tưởng xấu xa vào An-pơ học phủ thì hoàn hoàn khinh từng ngọn cây cọng cỏ thánh khiết.

" Học tỷ ,mau dẫn bọn họ lên núi đi,cô giáo đã thông báo...." Có một người ở bên cạnh ,ăn mặc cũng tương tự ,nhưng không có màu bạch kim.

Cô gái này thấp hơn cô gái lạnh lùng một cái đầu,nhưng vóc dáng lại rất chuẩn ,đặc biệt là đường cong còn hiện rõ hơn nữ tu cao gầy.

" Đợi tới học viện chúng ta sẽ chăm sóc cái tên tự cao tự đại ,ngạo mạn này" nữ tu nhỏ nhắn dùng âm điệu mà chỉ có hai người nghe thấy .

Nữ tu cao lạnh nghe xong thì khoé môi cong lên .

Đúng đấy,nếu đánh đuổi cái tên vô liêm sỉ này đi ,cũng không cần tức giận ,mà đối phương muốn nghênh ngang rời đi ,cũng chẳng có chuyện gì xảy ra .

An-pơ học phủ bọn họ không để ý tới phân tranh ,cũng tuyệt đối không cho ai xâm phạm,loại này sỉ nhục người của An-pơ học phủ thì nhất định phải cho ăn trái đắng .

Nghĩ tới điều này làm cho tâm tình nữ tu cao lạnh trở nên sung sướng ,đi phía trước nhưng trong đầu đang tính toán làm sao cho những người phía sau bẽ mặt .

...

" Cheryl ,Edith ,tôi nhớ lần trước học viện không phải ở bên này ? "Giáo sư Lý nói ra nghi vấn của mình.

" Là như này thưa giáo sư ,khi chúng tôi đón tiếp khách quý thì sẽ đưa những người đó đi gột rửa bằng An-pơ chi thủy ,mấy người có nhìn thấy thác nước ở phía trước không ? " Edith cười khúc khích ,nụ cười như người hiền lành ,như bé gái trong xóm .Nhưng con mắt lại toả ra sự xảo quyệt ,nhưng là một con hồ ly không giỏi lừa gạt.

" Là đại thác nước Phí Lôn sao ? " Giáo sư Lý nói .

" Đúng ,các trưởng bối theo chúng tôi ra phía sau thác nước ,những pháp sư trẻ tuổi tiếp nhận gột rửa ,đặc biệt là một số người bẩn thỉu ,trước khi vào An-pơ học phủ phải cố gắng gột rửa " ngữ khí Cheryl bình thản ,nói xong thì nhìn Mạc Phàm.

" Nhưng mà tôi có nghe là chỉ những giáo viên có tu vi rất tinh xảo mới có thể thuận lợi qua được đại thác nước Phí Lôn mà ? " Giáo sư Lí nói.

" Coi như là một lần thử thách đi,không phải Minh Châu học phủ có đệ nhất học phủ chi tranh sao ,tôi nghĩ loại thử thách nho nhỏ của học phủ chúng tôi cũng không làm khó được pháp sư trẻ tuổi ưu tú của mấy người chứ " Edith nói.

Hai người đi phía trước ,tiếng thác nước chảy ầm ầm từ bên kia núi truyền tới .

Tiếng thác nước vô cùng rõ ràng ,vốn cho rằng đại thác nước Phí Lôn ở mặt sau núi ,nào có biết đi qua thung lũng quanh co, qua mấy ngọn núi lớn vẫn chưa thấy bộ mặt thật đại thác nước Phí Lôn ,mà âm thanh càng lúc càng đinh tai nhức óc ,cảm giác xung quanh cũng đang rung động theo.

" Xem ra chúng ta đắc tội hai bà cô trẻ này rồi " Giáo sư Lý thở dài ,nhìn Mạc Phàm .

" Bọn họ làm khó dễ chúng ta sao ? " Mạc Phàm hỏi.

" Lực trùng kích của đại thác nước Phí Lôn khá là đáng sợ ,pháp sư ở dưới thác nước cũng không chốnf đỡ được một giây .Mà muốn xuyên qua thác nước đang chảy thì ý chí cùng sức chịu đựng phải vượt qua người thường ,đây là một hình thức tu hành độ khó cực cao của An-pơ học phủ " Giáo sư Lý nói.

" Cậu tự gây hoạ thì tự đi mà giải quyết đi " Thạch Tuấn Thịnh tức giận với Mạc Phàm .

Bác đại tinh thâm : mô tả học thuật rộng rãi và sâu sắc .